Các Người Cứ Tiếp Tục Tôi Chỉ Đứng Xem Là Được

Đường Diệt như nghe thấy chuyện cười lớn nhất thế gian hắn ôm bụng cười lớn nói " Bạch Tiểu Thư cô đúng là khối đối sử tệ bạc với ta nhưng những người của Bạch Gia khác thì không, bọn họ đánh tôi sỉ nhục tôi thậm chí còn dùng mẫu thân để uy hiếp tôi bởi vì tôi là người được cô chọn ha ha ha … " hắn càng nói càng điên cuồng.

Hắn không biết bản thân đã làm gì đã đắc tội ai, hắn chỉ muốn kiếm tiền chữa bệnh cho mẹ may mắn được tiểu thư Bạch phủ nhìn trúng, nhưng vì chuyện này nhưng tên không được trọn đã ra tay bắt mẹ của hắn uy hiếp hắn.

Đường Diệt đau đớn nhìn người mẹ của mình chết trước mắt trong lòng khó chịu, sau này hắn được đi vào tông môn tu luyện, thiên phú kinh người của hắn được chưởng lão chú ý, lại bị biểu ca của Bạch Tiểu Thư ghen ghét sai người truy sát hắn, Đường Diệt bị truy sát rơi xuống núi may mắn sống sót còn tu luyện được một bản bí tịch ma môn hắn muốn quay trở lại trả thù, hôm nay hắn đã làm được nhưng khi nhìn thấy Bạch Tuyết trở về trong lòng hắn đột nhiên có chút nhói đau.

Bạch Tuyết nghe câu trả lời của hắn chỉ im lặng một chốc rồi cười lớn " ha ha ha … ha hức … " tiếng cười thê lương vang lên trong không gian im lặng, Bạch Gia bị người diệt tộc, mà chỉ còn mình nàng sống sót.

" Đường Diệt ngươi muốn trả thù ta không ngăn cản nhưng hà cớ gì ngươi lại dùng máu của họ để tu luyện tà thuật chứ " Bạch Tuyết lảo đảo đứng bước đi từng bước từng bước.


Hàn kiếm trong tay nàng bị văng ra xa Bạch Tuyết không có ý định đi nhặt lên, mái tóc đen đã hóa trắng, Bạch y trên người bị lệ khí của nàng nhiễm đỏ từ dưới góc áo lan nhanh lên trên.

Đường Diệt thấy vậy khẽ quát " không được "

Hắn không muốn nhìn thấy Bạch Tuyết trở nên như vậy, nhưng hắn chỉ im lặng.

Người nhà của nàng bị hắn giết chết, mà mẫu thân của hắn thì bị nàng gián tiếp hại chết, ân ân oán oán a.

lệ khí trên người nàng bừng phát trong lòng bàn tay nàng hiện lên lệ khí đỏ rượi tốc độ của Bạch Tuyết rất nhanh chỉ loé lên là xuất hiện đằng sau Đường Diệt, móng tay nhọn hoắt không biết đã dài ra từ lúc nào của nàng loé lên ánh sáng lạnh nhằm vào cổ của hắn mà cào.

Đường Diệt đang phải duy trì trận pháp không thể rời khỏi vị trí tay hắn nhanh chóng rút ra một thanh cốt đao, chém ra.

keng keng …


âm thanh va chạm của sắt Theo vang lên, móng tay và cốt đao va chạm, trận pháp bị sự sung kích của hai người làm cho chớp tắt chớp tắt sắp không duy trì nổi.

Bạch Tuyết sử dụng tốc độ nhanh chóng lúc thì hiện ra bên trái của Đường Diệt, lúc thì lại ở bên phải, Cốt đao trong tay Đường Diệt chém xuống không ngừng, trận pháp cuối cùng cũng không chịu nổi sóng sung kích của hai cao thủ nguyên anh đã trực tiếp vang lên âm thanh ’ răng rắc ’ rồi vỡ vụn.

Máu tươi bị trận pháp hút lên trên không trung ngưng luyện đột nhiên ầm một tiếng vỡ vụn sóng sung kích trực tiếp thổi bay vào nóc nhà.

Mà thi thể của những người đã chết cũng may đã được Bạch Tuyết dùng linh lực giữ lại.

Đường Diệt bị trận pháp phản phệ ho ra một ngụm máu, hắn liếc nhìn Bạch Tuyết một cái rồi biến mất.


Bạch Tuyết lảo đảo một cái lệ khí đang bám trên áo cũng từ từ rút đi, ’ khụ khụ … ’ trong khoảng thời gian ngắn cưỡng ép tăng tu vi lên nguyên anh khiến cho kinh mạch trong người nàng bị rạn nứt, kim đan có dấu hiệu mạng nhện, nếu còn tiếp tục kim đan chắc chắn sẽ vỡ vụn, từ tu vi kim đan hậu kì đại viên mãn trực tiếp rớt xuống còn kim đan sơ kỳ.

Bạch Tuyết dùng thân thể đầy vết thương trồng chất đem hơn năm ngàn sáu trăm bảy mươi tám người trong Bạch phủ đưa lên trên núi dùng ba ngày ba đêm đào huyệt chôn xuống, móng tay bị đá cào rách Bạch Tuyết cũng không để ý

…----------------…

" bát sư muội, bát sư muội mau tỉnh … " giọng nói mềm mại bên tai khiến Bạch Tuyết tỉnh lại từ trong giấc mơ


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận