Các Nam Nhân Của Cá Muối Lên Sàn


Tiếu Tri Vi lòng nóng như lửa đốt đứng im tại chỗ, cảm giác chân mình sắp bị giày vớ ướt ngâm đến trắng bệch.

Bây giờ nàng chỉ muốn trở về phòng đổi một đôi giày vớ khác, sau đó đặt chân ướt của mình sưởi ấm ở bên lò sưởi trong chốc lát.Hiện giờ sương đã tan, thời tiết vẫn se lạnh, chân vẫn luôn ướt cũng sẽ rất dễ dàng bị cảm lạnh.Nhưng mà Tạ Ngọc không cho nàng lui ra, nàng cũng không dám tự ý rời đi.

Chỉ là trong lòng nóng như lửa đốt nên theo bản năng cắn môi lại buông ra rồi lại cắn môt cái.Thỉnh thoảng lại buồn bực mà xem liếc mắt nhìn Tạ Ngọc một cái, ánh mắt cực kỳ mơ hồ.Ướt chân không dễ chịu chút nào.


Tạ Ngọc nhìn dáng vẻ đứng thẳng bất an của nàng, trong lòng lại cười nhạo nàng tự làm tự chịu.Nàng tự cho là thông minh làm ướt giày vớ, lại còn cố ý lắc lư ở trước mặt hắn, cho rằng hắn sẽ thương tiếc nàng sao? Làm sao có thể?Nàng càng lo lắng, Tạ Ngọc lại càng bình tĩnh, hắn thản nhiên tự đắc bưng lên tách trà bên tay phải lên, đưa lên trên miệng nhẹ nhàng nhấp một ngụm.hững giọt sương trong vắt đọng lại trên cỏ cây nên trà pha bằng sương trong có hương cỏ thoang thoảng bên cạnh hương thơm của bột trà.

Hôm nay nước trà này, màu sắc là đẹp, pha mùi vị cũng không tồi nhưng mà khi uống lên lại thiếu mất mùi vị cổ cây kia cổ.Tạ Ngọc cẩn thận nhấm nháp lại một chút, thậm chí hắn còn cảm thấy vị chát của trà thiếu đi rất nhiều, giống như là bị pha loãng vậy.Tạ Ngọc chau mày khiến trong lòng Tiếu Tri Vi nghĩ thầm không ổn rồi.Nàng giấu đầu lòi đuôi giải thích: “Công tử, vị tiểu hữu ngày trước vẫn pha trà cho ngài bị gọi đến chuồng ngựa hỗ trợ cho nên mới thay đổi thành ta.


Trà nghệ của ta còn thô, mong công tử chớ có ghét bỏ.”Gã sai vặt ngày trước hiểu rõ thói quen của Tạ Ngọc, cách bỏ trà như thế nào, nước trà đun trong bao lâu đều đắn đo pha vừa phải.

Mà Tiếu Tri Vi cũng không biết được yêu cầu của bản thân, Tạ Ngọc nghĩ nàng hẳn là đã nấu chín, cho nên sương sớm này mới mất hương vị thần tiên.Tạ Ngọc cũng không trách cứ nàng, thấy nàng câu nệ đứng ở phía trước, trên cổ tay trắng nón có một tia vệt đỏ.

Tạ Ngọc bỗng nhiên nhớ tới mới vừa rồi mình túm lấy cổ tay của nàng, vết đỏ kia vô cùng có khả năng là dấu tay của hắn.Tạ Ngọc cảm thấy lòng bàn tay nóng lên, trong lòng sinh ra cảm xúc bực bội.Tố chất tâm lý của Tiếu Tri Vi không tốt lắm, tim đập càng ngày càng nhanh.Khi nàng nhìn thấy mày Tạ Ngọc càng nhăn càng chặt, sắc mặt lạnh lùng đến dọa người, nàng vốn đã chột dạ, nhất thời kinh hoàng bèn nói ra chuyện nàng dùng nước giếng thay cho đủ số sương sớm——“Công tử, ta sai rồi, ta không nên lén lút thay sương sớm pha trà thành nước giếng, ý đồ lừa dối để thoát tội!”.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận