_ Tiểu Tuyết à , sao bao giờ muội cũng phá vỡ không khí a ? - Thiên Cốt lắc đầu .
_ Úi zời .... Muội không chịu được cái không khí mà tỉ nói đâu - Tôi rùng mình . Con người tôi ghét nhất là những lúc buồn , bởi vì đó là khi mà con người ta yếu đuối nhất , dễ dàng lộ rõ cảm xúc chân thật . Đó là điều cấm kị với tôi !
_ Haiz... - Thiên Cốt thở dài . Cũng vì Tiểu Tuyết mà cô dường như cảm thấy mình già đi không ít . Cô nên khóc hay cười đây vì điều này đây ?!
_ Cơ mà Bảo Bảo đâu rồi tỉ tỉ ?
_ Nó lại chạy đi chơi với Thập Nhất sư huynh rồi .
Hắc hắc .... Gian tình nở rộ a ...
_ Thôi ! Mình tập đi !
1 canh giờ sau
Bây giờ thì tôi đã hiểu cảm giác của mấy thầy cô ở hiện đại a . Gọi là gì a ... Gỗ mục không thể điêu khắc ... Thiên Cốt đúng là có căn cơ nhưng lại không có thiên phú . Học nãy giờ cũng chỉ làm thanh kiếm gỗ bay lên tầm 1 trượng lại rơi xuống .
_ Tỉ tỉ ! Muội thật không hiểu nổi, rõ ràng tỉ niệm quyết rất tốt , vì sao lại không làm được a ...
_ Tỉ ...
_ Không sao không sao ! Tập tiếp thôi
Nói thì nói vậy , nhưng sau đó tôi lại lăn ra gốc cây , nằm ngủ như chết . Còn Thiên Cốt ... ai mà biết a ...
...
Bạch Tử Họa lẳng lặng bước tới gần bóng người đang nằm ngủ dưới gốc cây . Hắn đứng cách người đó khoảng một cánh tay rồi nhìn chằm chằm vào người đó .
Chỉ thấy người đó nhíu mày , dường như cảm thấy có người nhìn mình liền chẹp chẹp miệng khó chịu xoay người .Đầu người đó trượt ra khỏi thân cây , Bạch Tử Họa nhanh như chớp giơ tay đỡ lấy đầu người đó .
Ngay cả ngủ cũng không chịu nằm yên . Bạch Tử Họa lắc đầu . Hắn thật sự không thể nào nhìn thấu được cô nương này . Sống biết bao lâu rồi , dạng người gì hắn cũng gặp qua nhưng dạng người như Hoa Tuyết ... vẫn là lần đầu tiên .
Nhìn qua cô rất nghịch ngợm , lại có chút trẻ con , thích trêu đùa người khác . Khụ ... Độc mồm độc miệng , thần kinh cũng không bình thường .
( T/g : Tiểu Tuyết mà biết a nghĩ vậy thế nào cũng nổi giận cho coi )
Nhưng khi nhìn vào đôi mắt ấy , hắn lại không cảm thấy được chút cảm xúc dao động nào . Dường như cô không hề có cảm xúc gì . Lần rõ nhất chính là buổi sáng hôm nay , đôi mắt đen đầy lạnh lùng khiến người nhìn vào phải khiếp sợ . Cả sát khí quanh người cũng không khống chế được tràn ra một ít .
Hắn là do đã sống quá lâu , lâu tới mức chai sạn với cuộc sống này . Như vậy , ngươi là vì cái gì đâu , Hoa Tuyết ?
Bàn tay hắn khẽ vuốt cánh môi hồng nhạt của tôi , đôi mắt đầy suy nghĩ .
Ngay lúc hắn muốn để tôi lại như cũ thì một dòng chảy bí ẩn nhẹ nhàng chảy ra từ khóe môi của tôi , nhỏ lên bàn tay của Bạch Tử Họa .
Bạch Tử Họa " ... "
Gương mặt đột nhiên truyền tới cảm giác đau đớn khiến tôi phải tỉnh giấc .
Vừa mở mắt ra liền nhìn tới vẻ mặt đen hơn Bao Công của Bach Tử Họa . Tôi giật mình , cảm nhận trên mặt có thứ gì đó , tôi chầm chậm liếc mắt nhìn .
Trên bàn tay Bạch Tử Họa để sát khóe miệng tôi , có một bãi nước bọt khả nghi đang nằm chễm chệ .
Cơ mặt tôi nháy mắt cứng đờ . Không phải chứ ...
Vô vàn suy nghĩ hỗn loạn trong đầu , miệng tôi chỉ thốt ra vài tiếng cười gượng gạo :
_ Ha ... Ha .... Chào ... buổi tối , họ Bạch ...
Bạch Tử Họa mím môi thả tay ra , không có người đỡ lấy tôi cứ thế mất đà ngã sang một bên , đầu đập vào rễ cây .
_ Ai da ... Ngươi cái người này ... - Tôi ôm đầu bật dậy muốn quát mắng hắn nhưng đột nhiên nghĩ tới bãi nước bọt khả nghi kia , tôi nháy mắt giống như bong bóng bị xì hơi .
Bạch Tử Họa ánh mắt xẹt qua một tia đùa dai
_ Ngươi có phải nữ nhân không ?
_ Cho ngươi kiểm chứng - Tôi ưỡn ngực thách thức .
_ Nữ nhân mà ngủ chảy nước miếng ... Ha ... - Hắn nhếch mép mỉa mai .
_ Thế nào ? Đây cũng là một loại đẳng cấp mà hông ai vượt qua ta được đấy nhá ?!
_ Loại đẳng cấp này chỉ sợ không ai muốn vượt .
Tôi " ... "
Có khả năng khiến nữ chính chúng ta im lặng , Bạch Tử Họa ... bái phục ... bái phục .
Cảm thấy đã đùa đủ rồi , Bạch Tử Họa xoay người nói :
_ Trễ rồi ! Đi ngủ đi !
Tôi ở sau lưng hắn âm thầm giơ nấm đấm về phía bóng lưng hắn nghiến răng ken két .
Ai ngờ Bạch Tử Họa đột ngột dừng chân quay đầu lại . Tôi vội vàng để tay xuống , trang hiền lành .
_ Đem theo cái này đi ! Phòng thân ! - Bạch Tử Họa ném một thứ gì đó về phía tôi .
Là một thanh kiếm , thật sự rất xinh đẹp . Hoa văn sắc sảo , tinh tế mà trang nhã . Thanh kiếm màu tím huyền bí , hấp dẫn ánh mắt người nhìn .
_ Đây ...
_ Đó là Hàn Phong Kiếm , tặng cho ngươi - Nói xong hắn vụt một cái mất tăm .
Tôi ôm thanh kiếm ngồi xổm xuống suy sụp . Mày cái đồ ngu ngốc Hoa Tuyết , sao mày lại phá hỏng kịch tình quan trọng thế này a .
Bạch Tử Họa là người giúp Thiên Cốt tập ngự kiếm phi hành còn tặng Đoạn Niệm Kiếm cho Thiên Cốt . Tuy thanh trên tay tôi không phải Đoạn Niệm nhưng ... kịch tình đã bị phá hỏng a . Sự xuất hiện xủa Đoạn Niệm Kiếm cũng rất quan trọng a ... Không có Đoạn Niệm , sẽ có rất nhiều chuyện không xảy ra được .
Trời đất quỷ thần ơi , mày đi tìm chết đi Hoa Tuyết !
_ Tiểu Tuyết , muội dậy rồi hả ? - Thiên Cốt ngự kiếm từ trên không đáp xuống .
Tôi kinh ngạc nhìn chằm chằm cô , không lẽ kịch tình không bị thay đổi ...
_ Khụ ... Lúc nãy thấy muội ngủ say nên tỉ định đi pha chút trà đem tới . Nửa đường gặp Vân Ẩn , hắn đã giúp tỉ học .... - Thiên Cốt càng nói càng nhận được ánh mắt nóng bỏng của tôi , đầu cúi thật thấp .
Oahahaha ... Quả nhiên chị không nhìn lầm cưng Vân thiếu niên , làm tốt lắm !
Tôi đã mau chóng quăng cái cảm giác tội lỗi sửa kịch tình tới tận nơi nào rồi .
_ Hắc hắc ... Vậy muội yên tâm rồi
Giao tỉ cho Vân Ẩn muội thật sự yên tâm a ...
Khụ ... Vân thiếu niên ... Đã được em vợ tương lai đồng ý , đường truy thê của ngươi không còn xa a ....
Sáng hôm sau
Rời khỏi Trường Lưu , tôi vừa ngự kiếm vừa gật lên gật xuống, vài lần suýt té may mà có Vân Ẩn và Thiên Cốt kè hai bên giữ lấy .
_ Tiểu Tuyết , rõ ràng muội ngủ còn nhiều hơn ta , vì cái gì bây giờ vẫn là bộ dáng chưa tỉnh ngủ ?
_ Mẹ Cốt Đầu , Thập Nhất sư huynh nói những người suốt ngày chỉ biết ăn với ngủ là đồ vô dụng , vậy mẹ nuôi chả phải ... - Đường Bảo chui ra khỏi tai Thiên Cốt , nói một cách vô ( số ) tội .
_ Ngươi mới là đồ vô dụng , cả nhà ngươi đều là đồ vô dụng- Tôi niết nhẹ con sâu quỷ sứ đó giận dữ . Dám nói chị vô dụng ...
_ Thập Nhất sư huynh nói mẹ Cốt Đầu và mẹ nuôi chính là người nhà của Đường Bảo , vậy ...
_ Suốt ngày Thập Nhất sư huynh , Thập Nhất sư huynh ... ta nghe muốn mòn lỗ tai rồi đây này . Nếu mà con khoái tên đó như vậy thì đi mà lấy hắn luôn đi a ...
_Oa ... Mẹ nuôi nói gì kì vậy ... - Đường Bảo uốn éo cả thân hình đỏ rực nhảy vào tai Thiên Cốt .
Chạy rồi hử ?!!!! Nha đầu thúi , cho ngươi đi theo Thập Nhất sư huynh của ngươi , giờ còn biết móc méo chị ! Để chị xem làm sao dạy dỗ lại nhà ngươi a !
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...