Các Nam Chủ, Ta Chỉ Là Nhân Vật Quần Chúng!
7h30 , Biệt thự Lăng gia .
' Nghe nói hôm nay đại tiểu thư của Lăng gia sẽ xuất hiện.'
Một cô gái với chiếc váy đỏ rực , nhìn người đối diện mình rồi lên tiếng .
'Thật sao ? Tôi rất muốn xem dung mạo vị tiểu thư này xấu đẹp mấy phần .'
Cô gái khác với chiếc váy đen ngắn , tỏ vẻ khinh khỉnh đáp lại .
'...'
Cô gái đưa tin lúc nãy im lặng rời nhìn về phía cửa chính chờ đợi , tuy cuộc nói chuyện chỉ có hai người nhưng nó lại rơi vào tai các bật nhiều chuyện , chẳng mấy chốc tin tức 'Đại tiểu thư Lăng gia xuất hiện ' không ai không biết .
...
Hôm nay cô và Viên Viên mua một chiếc đầm cùng kiểu tuy nhiên của cô màu đỏ của Viên Viên màu trắng . Chiếc đằm được thiết kế đơn giản với tay áo dài trong xuốt , viền cổ may ren còn đính thêm một chiếc nơ nhỏ rất đáng yêu . Tuy cùng trang kiểu dáng nhưng màu sắc và hai người mặc lên lại khiến hay chiếc vay hoàn toàn khác biệt .
Cô hôm nay trang điểm nhạt chỉ là đơn giản đánh nhẹ vài lớp phấn rồi điểm cho đôi môi một chút màu đỏ , mái tóc được búi củ tỏi gọn gàng để lộ ra chiếc cổ thon cùng là da trắng trẻo nhìn trưởng thành mà không kém phần đáng yêu . Tạo hình hôm nay của Viên Viên hoàn toàn theo tính cách với màu hồng và trắng , mái tóc xoã dài thắt thác nước nhìn vô cùng đáng yêu .
Đứng trước cánh cổng xa hoa của biệt thự Lăng gia , Ngạn Vi không khỏi trầm trồ , mặc dù đã biết trước nhưng cô cũng không khỏi ngỡ ngàng .Nói cô biết trước được thì một phần phải cảm ơn Ngạn Vi chủ thể siêng năng viết nhật ký , kèm theo còn có vài bức hình chụp cho nên cô mới biết được thân thế to lớn của Ngạn Vi chủ thể .
'Vào thôi.'
Viên Viên lên tiếng gọi cô sau đó liền đem cô kéo vào như thể sợ cô bỏ trốn .
Đi trên con đường trồng đầy những bông Bỉ Ngạn đỏ rực , bước vào trong sảnh lớn Ngạn Vi lại không khỏi thán phục , chỉ là một phòng khánh mà lại có rất nhiều người , nhìn sơ thì hơn hai trăm .
Một lời nói vang lên gây chú ỷ cả một sảnh lớn , 'Kia là tiểu thư của Lãnh gia thật xinh đẹp .'
Một giọng nói khác vang lên cũng trở thành tâm điểm chú ý của mọi người , 'Cô gái kế bên cũng không kém cạnh.'
'Đúng vậy.'
Chẳng mấy chốc cô và Viên Viên hoàn là tâm điểm chú ý của tất cả mọi người trong sảnh .
'Tiểu Vi.'
Một giọng nói nhẹ nhàng gây sự chú ý với cô . Giọng nói này thậy sự rất hay , hay đến nỗi khiến người nghe như muốn cuốn mãi vào nó . Người phát ra giọng nói này là một người phụ nữ trung niên , người này cô nhìn rất quen mặt .
'Mẹ.'
Ngạn Vi phúc chốc giật mình khi nhớ ra đây là mẹ của chủ thể , trong bức tranh ở đầu giường nhìn đã đẹp nay ở ngoài lại còn toả ra một khí chất sang trọng mê người .
Người này thật sự là một người mẹ sao !
Ngạn Vi vừa cảm thán vừa thương hại . Cô là thương hại cho ba mình vì giữ mẹ cô rất mệt nha .
'Con gái , hôm nay con thật sự đến sao . Lúc dì Lãnh nói mẹ thật không tin .'
Trương Mộc Vân nhìn con gái mình , trong mắt tràng đầy yêu thương , bà rất hiểu con gái mình thích và ghét thứ gì nên hôm nay khi nghe Kiều Thanh nói con gái hôm nay đến bà có chút không tin .
'Dù gì cũng là mừng thọ của ba , không đến con sẽ mang tội bất hiếu a .'
Ngạn Vi nói lại vừa tỏ ý đùa giỡn khiến cho Mộc Vân vui vẻ đáp lại , 'Con thật , không cần nói quá lên như thế .'
'Con chào dì Lăng .'
Viên Viên từ nãy đến giờ đứng một góc nhìn hai mẹ con không thèm chú ý đến mình liền lên tiếng .
'A ! Viên Viên , dạo này con khoẻ không ?.'
Mộc Vân lo chú tâm đếm con gái mình mà bỏ qua Viên Viên nên có chút ái ngại lên tiếng hỏi thăm .
'Con vẫn khoẻ ạ . Bác trai cùng ba mẹ con đâu ạ .'
'Ba con cùng ba tiểu Vi đi chào hỏi vài người khách rồi còn mẹ con thì kia kìa .'
Mộc Vân vừa nói vừa chỉ tay đến chỗ cách bọn họ không xa có một người phụ nữ trung niên đang bước về phía mọi người .
'Mẹ , con hoàn thành tốt nhiệm vụ a .'
Nhìn thấy người phụ nữ kia Viên Viên liền chạy tới “Khoe công” .
'Con là con nít à .'
Kiều Thanh nhìn con gái mình “Hừ” một tiếng rồi đáp lại .
Ngạn Vi giật giật khoé miệng cô cảm thấy có gì đó hơi trái ngược ở đây nga !
Mẹ của cô và Viên Viên đều như một tiểu bạch thỏ trong khi cô lại trông như mẹ Viên Viên chững chạc , điềm tĩnh . Liệu cô và Viên Viên đổi mẹ cho nhau à .
' Chào dì Lãnh .'
Ngạn Vi liền không thèm suy nghĩ nhiều lên tiếng chào hỏi .
'Ngạn Vi , cháu cần gì phải khách sáo như thế cứ gọi ta là dì Thanh là được .'
'Vâng ạ .'
Bọn họ cứ như vậy trò truyện đến khi hai bóng dáng cường tráng kéo hai vị nhạc mẫu của họ vào lòng .
'Buông ra.'
Hai vị nhạc mẫu cố gắng thoát ra khỏi hai vị nhạc phụ nhưng là trong vô vọng .
' Ba... '
Viên Viên và cô cùng nhau đồng thanh , sau đó cùng nhìn về phía hai vị phụ mẫu của mình rồi thở dài .
...
Ngạn Vi sau khi được ba giới thiệu với mọi người xong liền ra ngoài vườn trên tay cầm theo môt ly Vodka .
Đi dạo xung quanh khu vườn chẳng mấy chốc cô lại thấy như mình đi vào một bức tranh tuyệt đẹp . Khu vườn được thiết kế tinh tế qua từng khóm hoa và cách đặt hoa , những bông hoa xen kẽ với nhièu màu sắc tuy nhiên không làm người xem rối mắt mà ngươcf lại chúng lại tạo cảm giác rất dễ chiệu . Đang mải mê ngắm cảnh thì Ngạn Vi lại nghe thấy vài giọng nói vừa nam vừa nữ xen lẫn vào nhau . Tính tò mò nỗi dậy khiến cô lần theo tiếng nói đó .
Đi được một đoạn thì cô thấy phía xa có một cô gái , hình như cô gái đó đang say . Xung quanh cô ấy là bốn chàng trai , mỗi người đều là soái ca a ! Ngạn Vi ở phía xa không nghe họ nói gì nên tiếng lại gần rồi trốn ở bụi cây gần đó .
'Hàn , tôi nói cho anh biết hôm nay tôi sẽ đưa em ấy về .'
Một chàng trai trong số người kia lên tiếng . Giọng nói trầm ổn nghe rất êm tai , người này tuy toả ra khí chất lãnh hàn nhưng gương mặt lại nhìn rất trẻ con . Gương mặt nhìn về phía một chàng trai khác .
' Ám Phong , cậu có quyền gì đưa em ấy về '
Một chàng trai khác lên tiếng , người này chính là Hàn mà Ám Phong nhắc đến . Tên không khác người là mấy gương mặt yêu nghiệt hán khí liên tục toả ra bức người .
Cứ tiếp tục như thế cả bốn người giành nhau đưa cô gái kia về . Nghe cuộc trò truyện cô biết hai người còn lại là Luật Thần và Thiên Minh . Nguòi tên Thiên Minh có gương mặt còn muốn đẹp hớn cả con gái tuy nhiên Hàn khí thì không thua kém . Người tên Luật Thần thì có dáng vẽ điềm tĩnh hơn với đôi mắt được giấu kín sau lớp kính cận .
Ngạn Vi thầm thán phục cô gái mà bọn họ tranh giành thật có phước , rất nhiều nam thần vay quanh . Nhìn một hồi lâu về phía cô gái bỗng chốc Ngạn Vi cảm thấy nhìn rất quen mắt , suy ngẫm một hồi lâu thì cô chợt nhớ ra “Đó chính là nữ chủ a .” , sau khi xác định được thân phận cô gái kia thì trong đầu Ngạn Vi chỉ còn hai từ chạy . Nói là làm , cô liền xoay người rời đi thì vô tình giẫm lên một cành cây khiến nó phat ra tiếng “rắc” làm cho đám người cãi nhau liền đồng thanh một câu .
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...