Editor: Nguyễn Thủy
Dung Vũ Thần về nhà lập tức cho người đi điều tra việc năm đó, không chỉ việc bác sĩ phẫu thuật mà cả nguyên nhân Điền Mật rời đi.
Ngày hôm sau Điền Mật hoàn thành bản thiết kế áo cưới, chuẩn bị mang cho Hạ Chỉ xem.
Lại nhận được điện thoại từ Dung Vũ Thần, Điền Mật nhướng mày, vẻ mặt hiểu rõ.
" Alo? Dung tiên sinh."
" Ừ, ngày hôm qua em nói bản thiết kế áo cưới đã hoàn thành?" Mỗi lần nghe Điền Mật gọi Dung tiên sinh, hắn liền nghẹn ở trong lòng, chính là không phản bác được. Bây giờ hắn thật hận trưa hôm đó nói chuyện khó nghe đến như vậy làm gì.
" Đúng vậy, tôi đang chuẩn bị đến quý công ty, chuẩn bị đưa cho Hạ tiểu thư xem thử." Giọng nói Điền Mật máy móc, giống như lúc nói chuyện với Dung Vũ thần cũng như nói chuyện với khách hàng xa lạ.
" Không cần, tôi đến dưới công ty em, tôi ở quán cafe « Ý vị» chờ em, em đem bản thiết kế để tôi xem là được." Hắn mới không thừa nhận thật ra là do hắn muốn gặp điền mật.
" Vậy cũng được, bây giờ tôi sẽ xuống." Tắt máy, trên môi Điền Mật là nụ cười dịu dàng. Trong lòng đã cười đến vui vẻ.
Lúc Điền Mật cầm thiết kế đến quán cafe, Dung Vũ Thần đã ngồi chờ. Hiển nhiên lúc hắn gọi cho Điền Mật cũng đã đến dưới công ty cô đi.
" Dung tiên sinh." Điền Mật gật đầu với hắn, ngồi xuống đối diện đem bản thiết kế đưa cho hắn.
" Ngài xem thử, nếu có chỗ nào không hài lòng chúng tôi lập tức sửa lại."
Dung Vũ Thần nhận bản thiết kế cũng không lập tức xem mà hỏi xem Điền Mật uống gì.
Lúc này nam phục vụ đi tới, Điền Mật nhìn người phục vụ: " Một ly Latte, cảm ơn!"
Ánh mắt Dung Vũ Thần trầm xuống, hắn cảm thấy Điền Mật cười với nam phục vụ kia còn vui hơn khi cười với hắn.
Thấy Điền Mật nhìn mình, Dung Vũ Thần tỏ vẻ bình tĩnh mở ra bản thiết kế. Bản thiết kế áo cưới rất đẹp, là dựa theo lời của hắn, đơn giản hào phóng mà lại không mất thân phận.
Nhìn áo cưới Dung Vũ Thần cảm thấy Điền Mật mặc vào nhất định sẽ đẹp hơn nhiều.
Gấp lại bản thiết kế, Dung Vũ Thần ngẩng đầu nhìn Điền Mật, trong mắt mang theo vừa lòng: "Rất tốt, giống như lời tôi nói. Tôi rất vừa lòng."
Điền Mật thở nhẹ nhõm, lộ ra nụ cười tươi sáng, má lúm đồng tiền lúc ẩn lúc hiện: " Vậy được rồi, lần tới tôi sẽ bắt đầu vào thực hiện áo cưới. Nguyên liệu làm váy nhất định sẽ là loại tốt nhất. Nhất định sẽ hoàn thành trước ngày cưới của hai vị."
" Không cần gấp như vậy, áo cưới làm chậm một chút, không, làm bây giờ cũng được, về số đo...." Dung Vũ Thần nhìn thân hình Điền Mật. Hạ Chỉ cao khoảng mét bảy, Điền Mật cao khoảng mét sáu lăm, khung xương Hạ Chỉ to hơn cô một chút.
" Làm theo số đo nhỏ nhất hoặc là dựa theo số đo của em cũng được."
" A?" Điền Mật ngạc nhiên, hắn có ý gì?
Dung Vũ Thần cảm thấy vẻ mặt cô thật đáng yêu, lúc trước hăn thích nhất là trêu đùa cô, xem vẻ mặt của cô.
Nhịn cười, Dung Vũ Thần nghiêm túc: " Sao? Không thể?"
Điền Mật lắc đầu, cô dám nói không ư? Khách hàng là thượng đế, trong lòng cô có dự cảm, làm vậy có chỗ tốt cho cô: " Không, có thể! Tôi trở về sẽ cho người sửa lại. Vậy muốn thông báo cho Hạ tiểu htư không?"
" Không cần!" Dung Vũ Thần nghĩ đến kết quả điều tra chưa có, nhưng mà hắn càng nghi ngờ Hạ Chỉ hơn. Từ đêm qua hắn không nghe bất kỳ lời giải thích nào từ cô ta.
" Vậy được, không còn việc gì, tôi về công ty trước." Điền Mật cầm thiết kế, chuẩn bị rời đi.
" Đợi đã...." Hắn đến đây vốn dĩ không phải vì bản thiết kế này, sao nguyện ý cô đi nhanh vậy.
Điền Mật quay đầu nhìn về phía Dung Vũ Thần: " Dung tiên sinh còn việc gì không?"
Lại là Dung tiên sinh, hắn chán ghét cách xưng hô này.
" Chúng ta nói chuyện."
Điền Mật nhướng mày, nói chuyện?
Dung Vũ Thần bị Điền Mật nhìn chằm chằm đến hai tai đỏ lên, giống như ngày xưa hắn tỏ tình với cô, tâm trạng khẩn tương.
" Ngày đó em nói muốn giải thích."
" Phải nhưng Dung tiên sinh nói không cần giải thích." Điền Mật gật đầu, trong mắt hiện lên khổ sở rồi nhanh chóng giấu đi, vẻ mặt trở lại bình thường. Nhưng vẫn bị Dung Vũ Thần nhìn thấy.
" Bây giờ anh nghe em giải thích."
Điền Mật tựa hồ có chút ngạc nhiên, lại có chút nghi ngờ, chỉ là nhìn Dung Vũ Thần không định mở miệng.
" Em nói đi." Dung Vũ Thần thật sự muốn nghe Điền Mật giải thích.
Điền Mật chớp mắt gật đầu: " Sáu năm trước mẹ tôi phát bệnh, bác sĩ nói phải lập tức phẫu thuật nhưng mà tiền phẫu thuật quá lớn, tôi không chuẩn bị được. Lúc đó Hạ tiểu thư tìm đến, cô ấy nói có thể giúp tôi, thậm chí giúp tôi đưa mẹ sang nước F để phẫu thuật, bên đó có đội ngũ bác sĩ giỏi tỷ lệ thành công sẽ cao hơn. Nhưng mà cô ấy muốn tôi hứa, rời khỏi anh." Điền Mật dừng một chút, hốc mắt hồng lên, cô cúi đầu che dấu bi thương.
" Sau đó tôi đồng ý, cùng mẹ tới nước F. Chỉ là phẫu thuật thất bại, bác sĩ trưởng bảo rằng trong lúc mẹ tôi phẫu thuật lên cơn sốc, lúc này dẫn đến tử vong. Tôi rất khổ sở, định trở về tìm anh. Chính là Hạ tiểu thư giúp đỡ, cho dù phẫu thuật thất bại nhưng không thể phủ nhận là Hạ tiểu thư giúp. Cho nên tôi không về nước, dùng tiền Hạ tiểu thư đưa cho để đại học. Sau đó kiếm tiền từ từ trả lại cho cô ấy. Mãi đến mấy hôm trước, tôi trả hết tiền mới về nước."
Dung Vũ Thần không ngờ, mọi chuyện là như vậy, Hạ Chỉ không có nói cho hắn, phẫu thuật của mẹ Điền thất bại. Hắn không tin Hạ Chỉ không biết việc này. Sáu năm qua cô ta đều nhận tiền Điền Mật trả.
Hắn không thể tưởng được, sáu năm này Điền Mật sống như nào, tự mình học tập, không chỉ cố gắng sống, cô còn vì tiền mà tích kiệm, liệu có vì tiền mà làm thêm ngày đêm.
" Đinh----- độ hảo cảm nam chủ +10, độ hảo cảm 95, ký chủ thật tuyệt vời!"
Lúc Dung Vũ Thần không để ý, môi Điền Mật dơ lên. Ký thể, nguyện vọng của cô đã hoàn thành.
" Được rồi, những gì nên nói tôi đã nói. Dung tiên sinh tôi đi trước." Điền Mật vẻ mặt bình tĩnh, đứng dậy.
Còn chưa đi cả người rơi vào vòng ôm ấm áp.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...