Các Lão Phu Nhân Dưỡng Thành Ký

Tác giả: Mạn Bộ Trường An

Chuyển ngữ: ( Soái – Đào Quân Trang 02.01.2019)

Cái trán Triệu thị bị thương đã kết vảy, không cần bao khăn vải, dùng tóc che là được. Triệu Phượng Nương vẫn đoan trang như cũ, tay nàng đỡ Triệu thị, sắc mặt cô chất hai người đều rất khó xem. Các nàng vốn vẫn luôn phái người chú ý Thường Viễn Hầu phủ, biết Mai quận chúa ra cửa hướng đi tới Chu gia, cô chất hai người liền lập tức nhích người, trên đường vừa lúc gặp người báo tin. Không nghĩ tới còn chưa vào cửa đã nghe được Trĩ Nương nói thế.

Trong phòng, Mai quận chúa thở phì phì đứng đó, Triệu Thư Tài đen mặt, mẹ con Củng thị đều khóc. Triệu thị tâm trầm xuống, "Phác đông" quỳ xuống: "Quận chúa, đại ca đại tẩu nhà mẹ đẻ nô tì làm sai gì mà khiến quận chúa sinh khí?"

Mai quận chúa lạnh mặt, không nói lời nào, bắt bẻ nhìn Triệu Phượng Nương, đồ dã nha đầu, còn muốn bà ta tự mình tới cửa tới nghị thân, nàng ta giở thủ đoạn gì dỗ Hoàng Hậu nương nương không chỉ phong làm huyện chủ, còn đem nàng ta ban cho tôn tử bà ta chứ.

Phượng Nương cung kính hành lễ, bà ta nghiêng đầu, hừ một tiếng. Trĩ Nương chạy như bay đi, quỳ gối cạnh Triệu thị:

"Quận chúa, cô cô vì giúp tổ mẫu chữa bệnh mới bán mình làm nha đầu, nương cũng vì bất đắc dĩ mới làm thiếp, mong quận chúa vì Hoàng Hậu nương nương mà không đem việc này làm khó đại tỷ, đại tỷ là được Hoàng Hậu nương nương phong làm huyện chủ, Hoàng Hậu nương nương tự mình ban hôn cho mong quận chúa ngàn vạn lần không cần hối hôn."

Triệu Phượng Nương xem Trĩ Nương, mắt chậm rãi đỏ, từ trong tay rút khăn ra khóc lên, Củng thị cũng đầy nước mắt, Mai quận chúa đứng ở giữa đi cũng không được, không đi cũng không được, tức giận đến run rẩy.

Trĩ Nương lôi kéo Triệu Phượng Nương;

"Đại tỷ hãy quỳ xuống cầu quận chúa, nếu quận chúa hối hôn, Hoàng Hậu nương nương trách tội, nhà của chúng ta sẽ gặp xúi quẩy, nếu không tỷ tiến cung cầu Hoàng Hậu nương nương đi."

Triệu Phượng Nương làm như do dự một chút, sau đó bụm mặt chạy ra bảo xa phu đưa đến hoàng cung. Nhìn nàng hướng tới hoàng cung, Mai quận chúa thầm nghĩ không tốt, cũng mặc kệ Triệu thị cùng mẹ con Triệu gia quỳ trên mặt đất khóc đến thương tâm, vội vàng bảo kiệu phu đưa vào cung.

Triệu thị cắn môi mang mẹ con Triệu phu nhân theo sau. Phượng Nương đỏ hoe mắt vào Đức Xương Cung, quỳ rạp xuống trước mặt Hoàng Hậu nương nương:

"Nương nương, Phượng Nương xuất thân thấp hèn, được nương nương hậu ái phong làm huyện chủ, lại tự mình tứ hôn cho, nhưng Phượng Nương cảm giác mình không xứng với Bình gia công tử, mong nương nương làm chủ."

Hoàng Hậu nương nương hơi nhíu mi, không phải xin thu hồi ý chỉ, mà là xin làm chủ, chuyện gì đang diễn ra? ( Soái – Đào Quân Trang 02.01.2019)

"Phượng Nương, đến tột cùng thì chuyện là như thế nào?"

Phượng Nương không tiếng động chảy nước mắt, cúi đầu. Hoàng Hậu nương nương nháy mắt với Cầm ma ma, Cầm ma ma đi xuống nâng Phượng Nương dậy:

"Huyện chủ, sao lại khóc thành thế này?"

Thấy Mai quận chúa cũng chạy tới, còn thở hồng hộc, Hoàng Hậu thần sắc khẽ nhúc nhích:

"Các ngươi có chuyện gì, một hai đều chạy đến Đức Xương Cung của bổn cung."

"Hồi nương nương, thần phụ cũng không biết, thần phụ hôm nay đi đến Triệu gia thương nghị việc hôn nhân, ai ngờ người Triệu gia không biết lễ nghĩa, thần phụ cái gì cũng không nói, không biết Phượng Lai huyện chủ vì sao nảy lòng không muốn gả cho Bình gia, chẳng lẽ là có người trong lòng, vọng tưởng trèo cao." ( Soái – Đào Quân Trang 02.01.2019)

Sắc mặt Phượng Nương trắng bệch, nước mắt chảy càng hung:

"Quận chúa... Vì sao phải bôi nhọ thanh danh của Phượng Nương, Triệu gia chúng ta cũng không có nói gì, ngược lại là quận chúa, luôn miệng nói cô cô ta là nha đầu, lại nói mẫu thân ta là thiếp, còn mắng Tam muội không có giáo dưỡng, Phượng Nương muốn hỏi lại quận chúa, vì sao phải chửi bới Triệu gia chúng ta như thế. "

Hoàng Hậu ngồi trê ghế đồng tử hơi co lại:

"Phượng Nương, quận chúa thật sự nói những lời này."

"Nương nương." Mai quận chúa cướp lời: "Liễu Diệp là nha đầu hầu phủ chúng ta thần phụ không có nói sai, Triệu phu nhân là thiếp thất phù chính, thần phụ bất quá chỉ là tò mò mới hỏi nhiều hai câu, Triệu gia tam tiểu thư liền chống đối, cái này không phải là không có giáo dưỡng thì là cái gì?" ( Soái – Đào Quân Trang 02.01.2019)


"Triệu phu nhân nguyên lai là thiếp thất? Bổn cung nghe nói nàng là nữ nhi của Phương Đại Nho, như thế nào mà làm thiếp?" Hoàng Hậu nương nương tựa như lầm bầm lầu bầu, quay đầu nói với Cầm ma ma: "Ngươi đem các nàng gọi đến."

Cầm ma ma đi ra ngoài, không bao lâu liền trở về, báo với Hoàng Hậu:

"Nương nương, Đoạn phu nhân cùng mẹ con Triệu phu nhân ở ngoài cung cầu kiến."

"Vừa lúc, cho các nàng vào đi."

Triệu thị mang theo mẹ con Củng thị tiến vào, ba người đồng loạt quỳ xuống, Triệu thị khóc đến thương tâm:

"Nương nương, nô tỳ làm ngài khó xử?"

Hoàng Hậu không lên tiếng, tầm mắt dừng ở trên người mẹ con Củng thị,:

"Triệu phu nhân, ngươi tới nói xem, mới vừa rồi Mai quận chúa nói ngươi từng là thiếp Triệu đại nhân, việc này bổn cung cũng thấy có chút kỳ quái, ngươi thân là tiểu thư thư hương thế gia, sao lại sa đọa làm thiếp?"

Củng thị nước mắt chưa tan: "Hồi nương nương, năm đó mẹ đẻ thần phụ bệnh chết, thần phụ cùng lão bộc sống nương tựa lẫn nhau, sau lại lưu lạc bên ngoài, được lão gia thu lưu, mới có thể sống tạm."

"Bổn cung nghe nói ngươi là con gái Phương gia, vì sao lại lưu lạc bên ngoài?" ( Soái – Đào Quân Trang 02.01.2019)

Củng thị lắc đầu, "Không dám lừa gạt nương nương, Phương tiên sinh thương mẹ con chúng thiếp đáng thương, mới cho chúng thiếp chỗ dung thân, muốn cho thần phụ có thể diện có thân phận mới nói với người ta thần phụ là con gái Phương gia, thật sự thần phụ không phải là con cháu Phương gia ạ."

Lòng Mai quận chúa lộp bộp rơi một chút, Triệu phu nhân thế nhưng không phải là do thiếp của Phương gia sinh, mẹ đẻ nàng ta có phải tiện nhân kia hay không? Trách không được bà ta luôn phái người canh giữ Lương Châu, cũng không thấy tiện nhân kia lộ mặt, nguyên lai là đi Lâm Châu, thật là giảo hoạt.

Hoàng Hậu lộ vẻ mặt thương hại:

"Nghe thân thế ngươi cũng rất là đáng thương, không biết mẹ đẻ là người ở nơi nào, tên họ là gì, có tìm được phụ tộc chưa? Muốn bổn cung giúp ngươi tìm hiểu không?" ( Soái – Đào Quân Trang 02.01.2019)

Củng thị quỳ sát đất tạ ơn:

"Đa tạ Hoàng Hậu nương nương, mẹ thần phụ họ Củng danh Tố Quyên, người ở nơi nào thì thần phụ không biết."

Sắc mặt Mai quận chúa trắng bệch " Củng Tố Quyên" còn không phải là kia tiện nhân đó sao.

Hoàng Hậu gắt gao nhìn chằm chằm mặt bà ta, ánh mắt hiện lên hận ý, tuy là sớm có dự cảm, lại không ngờ được chính miệng nhân vật nói vào trong tai, nghĩ đến mình khi còn nhỏ mà ngập tràn phẫn nộ.

"Củng thị Tố Quyên?"

Hoàng Hậu nỉ non, "Bổn cung tựa hồ ở nơi nào đó nghe qua tên này rồi?" ( Soái – Đào Quân Trang 02.01.2019)

Phía sau có Cầm ma ma nhỏ giọng nhắc nhở:

"Nương nương, ngài đã quên, nguyên phối hầu gia cũng có tên này."

Cầm ma ma nói rất nhỏ, nhưng trong điện rất an tĩnh, tất cả mọi người đều nghe được rành mạch, Củng thị không thể tin tròn mắt, nhìn Hoàng Hậu, lập tức kinh hoảng cúi đầu.

Triệu Phượng Nương từ khi biết Củng thị giống Hoàng Hậu, trong lòng vẫn luôn suy đoán, nghe thấy chuyện này thật ra cũng không phải quá mức kinh ngạc, lòng Triệu thị như gương sáng, hơn nữa Trĩ Nương giờ đã biết chân tướng, người trong điện tâm tư khác nhau xoay vần.


Mai quận chúa có chút ngốc, bà ta đến Triệu gia nghị luận việc hôn nhân, như thế nào liền kéo đến chuyện năm đó, việc phát sinh quá nhanh, bà ta đang muốn biện luận thì liền nghe Hoàng Hậu nương nương sai người đi thỉnh Thường Viễn Hầu đến.

Bà ta vội vàng ngăn trở:

"Nương nương, người có cùng tên rất nhiều, vì điểm nhỏ này mà kinh động đến hầu gia không đáng, ngài hỏi thần phụ cũng thế mà."

Hoàng Hậu nương nương lộ ý cười trên khóe miệng:

"Bổn cung từng hỏi qua, không phải quận chúa nói đối với sự tình trước kia của phụ thân ngài hoàn toàn không biết gì cả sao? Chuyện này vẫn là để ta tự mình hỏi phụ thân đi." ( Soái – Đào Quân Trang 02.01.2019)

Mai quận chúa nghẹn họng, lần trước xác thật là bà ta dùng cớ này chặn miệng Hoàng Hậu, không nghĩ tới nhanh như vậy đã bị hồi báo rồi.

Thường Viễn Hầu đang ở trong cung, cùng bệ hạ nghị sự, Cầm ma ma phái người đi thỉnh hầu gia, bệ hạ cũng theo lại đây, mọi người thấy Kỳ Đế liền quỳ xuống làm lễ, Kỳ Đế nắm tay Hoàng Hậu, ngồi trên bảo tọa.

"Hôm nay trong cung thật náo nhiệt, không biết mời Bình hầu gia lại đây là vì chuyện gì, trẫm cũng tham gia náo nhiệt."

"Đều là chuyện nhà thần thiếp, làm bệ hạ chê cười." Kỳ Đế cười cười, nhìn người quỳ phía dưới nheo mắt.

Hoàng Hậu nhìn Thường Viễn Hầu, "Phụ thân, bổn cung thỉnh ngài đến, là vì một chuyện xưa, không biết phụ thân có nhận thức một người gọi là Củng Tố Quyên?"

Thường Viễn Hầu kinh ngạc ngẩng đầu:

"Không biết nương nương thế nào nhắc đến việc này, nguyên phối của thần có tên này."

"Thì ra là thế, vị Triệu phu nhân này nói mẹ đẻ thị họ Củng danh Tố Quyên, không biết cha là ai, bổn cung nổi lòng trắc ẩn, muốn thay thị tìm phụ tộc, phụ thân ngài xem xem, Triệu phu nhân lớn lên có quen mắt không?"

Thường Viễn Hầu lúc này mới chú ý tới mẹ con Củng thị đang quỳ, Củng thị hơi nửa ngẩng đầu, Thường Viễn Hầu thấy thân mình lung lay một cái, run rẩy hỏi: ( Soái – Đào Quân Trang 02.01.2019)

"Ngươi là ai, mẫu thân ngươi thật sự gọi là Củng Tố Quyên sao?"

"Đúng vậy, thần phụ là vợ kế của huyện lệnh Độ Cổ ở Lâm Châu."

Kỳ Đế nhàn nhạt nói:

"Bình ái khanh, vị Triệu phu nhân lớn lên có giống nguyên phối khanh chứ?"

"Hồi bệ hạ, xác thật là rất giống."

Kỳ Đế cười rộ lên, "Như thế có duyên vậy, khoảng thời gian trước Hoàng Hậu nói cùng trẫm có vị Triệu phu nhân rất giống nàng, mà vị Triệu phu nhân này lại giống nguyên phối khanh, khanh cùng trẫm nói rõ xem, Hoàng Hậu là người nào sinh ra, là thiếp thất hay là nguyên phối của khanh? Nếu nàng là do nguyên phối sở sinh thì vì sao thế nhân đều chỉ biết nàng là thứ xuất?"

Tuy cười nhưng ngữ khí lạnh băng, Thường Viễn Hầu lập tức quỳ xuống:

"Bệ hạ thứ tội, năm đó Củng thị không trinh, thần dưới sự tức giận, đã không cho Hoàng Hậu nhận người đó là mẹ nên phải là thứ xuất."

Hoàng Hậu xa xa nhìn Thường Viễn Hầu, ánh mắt phức tạp. Kỳ Đế nói:


"Hoàng Hậu là con vợ cả, lại trở thành thứ xuất mà lớn lên, ái khanh, trẫm đối với ngươi thực sự thất vọng, năm đó khi trẫm đón nàng vào cửa, vì sao khanh không nói rõ?" ( Soái – Đào Quân Trang 02.01.2019)

Thường Viễn Hầu lại nói mình đáng chết, Mai quận chúa quỳ xuống:

"Bệ hạ, hầu gia dụng tâm lương khổ, muốn nương nương có xuất thân trong sạch, không bị ô danh của mẹ mà mệt mỏi, thỉnh bệ hạ minh tra."

Trĩ Nương nhẹ nhàng chọc Củng thị, Củng thị quỳ sát đất khóc lên, "Cầu bệ hạ minh tra, mẫu thân thần phụ thanh thanh bạch bạch, đến chết không nhắm mắt, nếu thật là bà cùng người ta có tư tình, sao lại một mình lưu lạc đến Lâm Châu, nếu không phải có Phương tiên sinh thu lưu, chỉ sợ mẹ con thần phụ đều sống không được tới giờ."

Hoàng Hậu ngồi trên bảo tọa vội quỳ gối trước Kỳ Đế:

"Cầu bệ hạ tra rõ việc này, thần thiếp không muốn mẫu thân dưới chín suối, còn đeo ô danh."

" Đứng lên đi, trẫm sẽ làm chủ cho hoàng hậu."

Kỳ Đế nâng Hoàng Hậu dậy, hỏi Thường Viễn Hầu:

"Việc năm đó, có nhân chứng, vật chứng không?"

Thường Viễn Hầu thần sắc thống khổ gật đầu, "Hồi bệ hạ, đều có cả."

" Tốt, đem những người cùng những vật đó tới đi."

"Bệ hạ, nhiều năm như vậy, người đều đã chết, hầu gia lúc ấy thương tâm, đem người tư thông cùng đồ vật đều đốt hết cho rồi, rõ ràng là bằng chứng như núi, sự tình nào có oan tình đâu."

Hoàng Hậu hốc mắt hồng hồng:

"Mai quận chúa thật rõ ràng nhỉ, lần trước bổn cung dò hỏi, quận chúa không phải nói đối với sự tình trước kia của phụ thân ngài hoàn toàn không biết gì cả sao?" ( Soái – Đào Quân Trang 02.01.2019)

Lòng Mai quận chúa cả kinh:

"Thần phụ là nghe người khác nói."

"Người khác nói, bất quá chỉ là tin vịt, bổn cung muốn tra rõ việc này, là hắc là bạch cũng muốn tra rành mạch, vì lấy công đạo cho mẫu thân, năm đó người nọ đã chết nhưng người lưu âm, chuyện lưu tiếng, bổn cung tin còn có người biết nội tình."

Kỳ Đế vững vàng quét mắt đến vợ chồng Thường Viễn Hầu, lại xem mẹ con Củng thị, lại ngó Triệu Phượng Nương:

"Bình ái khanh, người năm đó là ai?"

"Hồi bệ hạ, người nọ là mã quan dưỡng mã hầu phủ."

Mã quan?

Hoàng Hậu nương nương hai mắt đẫm lệ mang theo lưỡi đao, từng đao một hướng tới Mai quận chúa, thật ác độc, thế nhưng cho mã quan đi vũ nhục mẫu thân, sau đó thay thế.

Việc hậu trạch xấu xa, tưởng tượng xíu là biết có dấu vết của Mai quận chúa, trước đây hoàng hậu không biết nguyên phối đó chính là mẹ đẻ, nên không có gì oán hận. Thẳng đến khi gặp Củng thị, mới hoài nghi thân thế mình, hoàng hậu không ngừng suy đoán chân tướng.

Thường Viễn Hầu gian nan nhắc tới năm đó:

"Củng thị là nguyên phối, khi đó thần mới được phong hầu không bao lâu, đem nàng từ Lương Châu tới, nàng ở kinh thành trời xa đất lạ, rất ít khi ra cửa, ai ngờ lại cùng mã quan mèo mả, thần tận mắt nhìn thấy, bệ hạ, việc này thiên chân vạn xác." ( Soái – Đào Quân Trang 02.01.2019)

Hoàng Hậu nhìn chằm chằm ông ta:

"Xin hỏi Thường Viễn Hầu, mã quan đó làm thế nào vào hầu phủ?"

"Hồi nương nương, lúc trước thần mới tới trong kinh, hầu phủ là tân kiến, nên hạ nhân đều là từ bên ngoài mua tới, mã quan đó độc thân, trước kia nuôi ngựa ở nhà giàu, nghe nói thân nhân đều mất, hắn chỉ có một mình, xong việc thần giam giữ và lục soát ra áo lót Củng thị bên người hắn... Thần đã đốt, mã quan đào tẩu, thần hưu Củng thị, sau đó cũng không biết tung tích Củng thị, có người nói nhìn thấy nàng cùng mã quan đó ra kinh."


Âm thanh cuối cùng thấp đến độ gần như không thể nghe thấy, Mai quận chúa thở phào nhẹ nhõm, thẳng vòng eo. ( Soái – Đào Quân Trang 02.01.2019)

Kỳ Đế trầm tư không nói, toàn bộ điện yên tĩnh đến dọa người, Triệu thị cùng Triệu Phượng Nương đều như ngừng thở, Trĩ Nương tuy biết việc này có dính dáng đến Mai quận chúa, nhưng chết vô đối chứng, thời gian lại xa xăm, thanh danh khó lấy lại.

Củng thị ngơ ngác nhìn, nương sao lại biến thành nguyên phối Thường Viễn Hầu, mẹ đẻ Hoàng Hậu nương nương, nói như vậy chẳng phải thị là em Hoàng Hậu sao, trách không được họ lớn lên giống nhau.

Kỳ Đế nắm đôi tay, chuyển động ngọc ban chỉ trên ngón cái, nhìn mẹ con Củng thị:

"Các ngươi còn biết gì, cứ nói đi."

Củng thị cẩn thận hồi tưởng, khi nương còn trên đời không có nhắc qua cha cùng ân oán đó.

Trĩ Nương ngoan tâm nói:

"Bệ hạ, thần nữ có chuyện muốn nói." ( Soái – Đào Quân Trang 02.01.2019)

Kỳ Đế ánh mắt nhu hòa: "Ngươi nói đi."

"Bệ hạ, thần nữ tuy không biết chuyện năm đó, cũng không biết bà ngoại có bị người hãm hại không, nhưng việc trên thế gian, có nhân thì có quả, năm rồi cha thần nữ là huyện lệnh ở Độ Cổ huyện, thường có đơn kiện dân sự, thần nữ có nghe qua một ít, nên hiểu được chút xíu, ác nhân trực tiếp hành hung, hoặc là vu oan hãm hại, tất là đều có động cơ có lợi ích, thường thường nhìn như vô tội, mới là độc thủ phía sau màn, không xem mặt ngoài, không xem chứng cứ, chỉ xem đến cuối cùng ai được lợi, thì chính là hung phạm."

Thanh âm nhẹ nhưng lại nói năng có khí phách, từng chữ rõ ràng. Kỳ Đế lộ ra tán thưởng: "Ngôn luận mới chợt nghe thì càn quấy, nhưng hồi tưởng xác thật là có vài phần đạo lý, ngươi còn tuổi nhỏ, có thể ngộ ra thì tuệ căn không tồi." ( Soái – Đào Quân Trang 02.01.2019)

Mai quận chúa sắc mặt ám lại:

"Bệ hạ, Triệu Tam tiểu thư luận điệu vớ vẩn, theo nàng nói thì về sau Đại Lý Tự Hình Bộ tra án, không cần xem chứng cứ, cũng không cần tam đường hội thẩm, cứ xem ai được lợi, trực tiếp định tội luôn, thì Kỳ triều cần luật pháp gì nữa? Nếu không có luật pháp ước thúc, chẳng phải thiên hạ đại loạn sao."

"Bệ hạ." Trĩ Nương nhìn Mai quận chúa, lại phục thân nói:

"Lời này là thần nữ nói ý nghĩ của mình, đối với việc năm đó, thần nữ không biết tình hình cụ thể và tỉ mỉ, mới vừa nghe Thường Viễn Hầu nói, thật sự là nghĩ mãi không ra, thần nữ thấy Thường Viễn Hầu tướng mạo đường đường, oai hùng bất phàm, là nam tử trong lòng bao nữ tử, xin hỏi Thường Viễn Hầu, mã quan kia lớn lên ngọc thụ lâm phong, tư thế oai hùng tiêu sái sao, nếu không sẽ không dẫn tới đường đường là hầu phu nhân lại khuynh tâm, nguyện ý từ bỏ hầu gia không màng, làm chuyện cả thiên hạ không tán đồng là cùng hắn có tư tình?" ( Soái – Đào Quân Trang 02.01.2019)

Thường Viễn Hầu nghe nàng hỏi, nhăn mi, mã quan đó lớn lên đầu trâu mặt ngựa, nơi nào xứng được với câu ngọc thụ lâm phong, Tố Quyên cùng ông ta không môn đăng hộ đối, khi niên thiếu ông ta bất quá chỉ là con thợ săn trong núi, Tố Quyên là con gái tú tài, rất nhiều công tử nhà giàu cầu thú, Tố Quyên cũng chưa đồng ý, khăng khăng gả thấp, như thế nào khi ông ta làm hầu gia lại cùng một mã quan thô bỉ tư thông.

Hầu gia nhìn Trĩ Nương, phảng phất như nhìn thấy cảnh năm đó lần đầu gặp Tố Quyên, mỹ mạo đó làm ông ta cả kinh thất hồn lạc phách, mấy ngày trà không nhớ cơm không nghĩ, mỗi ngày chờ trên đường mong gặp lại. Hay là việc năm đó đích xác có ẩn tình, nhưng rõ ràng chuyện trong phòng ông ta chính mắt thấy, mã quan kia cũng chính miệng thừa nhận mình cùng Tố Quyên có tư tình, Tố Quyên tất nhiên là tìm mọi cách biện giải, lúc đang nổi nóng, làm sao nghe vào, trong cơn giận dữ viết xuống hưu thư.

Sau lại nghe được tin nàng cùng mã quan trốn ra kinh, thì ông càng tức giận mới không cho con nhận nàng là mẹ, cho nên Hoàng Hậu mới từ con vợ cả biến thành thứ xuất. ( Soái – Đào Quân Trang 02.01.2019)

Thường Viễn Hầu trầm mặc nhìn Trĩ Nương, phảng phất xuyên thấu qua nàng, nhìn đến nữ tử đó, cũng chất vấn ông vì sao không tin thê tử mình.

Mai quận chúa nghe Trĩ Nương nói mà tức giận, dã nha đầu nửa điểm quy củ cũng đều không có, trong hoàng cung, trước mặt đế hậu, nào có chỗ cho một nha đầu ở nông thôn nói chuyện phân xử:

"Bệ hạ, nương nương, thần phụ mới vừa rồi có nói, Triệu gia tam tiểu thư không biết lễ nghĩa, ở Triệu gia khi nãy cũng như vậy mà chất vấn thần phụ, đi vào trong cung rồi ai ngờ vẫn không biết thu liễm."

Kỳ Đế bình đạm phán:

"Quận chúa nói gì vậy, là trẫm bảo nàng nói, lại nói nàng nói không phải không có lý, lại như thế nào lại cùng lễ nghĩa nhấc lên quan hệ."

Mai quận chúa hơi giật mình, ánh mắt Hoàng Hậu nương nương dừng lại ở trên người bà, lại chuyển tới người Trĩ Nương:

"Bệ hạ nói thật đúng, bổn cung thấy cô nương này nói chuyện trật tự rõ ràng, có vài phần đạo lý, không biết Thường Viễn Hầu cảm thấy như thế nào?"

Thường Viễn Hầu thần sắc phức tạp xem Trĩ Nương, cúi đầu:

"Xác thật có chút đạo lý, thần đồng ý tra lại việc năm đó, nếu Củng thị thật sự bị oan uổng, thần sẽ vì nàng đính chính thanh danh."

Trĩ Nương ngập lửa giận, người đã chết, chính danh được gì? Lại nói việc năm đó, chết vô đối chứng, làm thế nào chứng minh? ( Soái – Đào Quân Trang 02.01.2019)


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận