Các Độc Giả Ơi, Tác Giả Bị Ăn Tươi Rồi
Mục 1:
“Căn phòng này khá tốt, hì hì, tớ thích.”
“Vốn là mua cho cậu mà.”
“… Nè!?”
“Phòng mới của chúng ta, không vui à?”
“Tớ đang bảo là sao tất cả đều là thứ tớ thích thế này! Còn gạt tớ nói muốn cưới vợ cần dùng ─── đồ khốn cậu đùa giỡn tớ vui lắm à?”
“Là cưới vợ mà. Cậu không phải vợ tớ à?”
“…”
“Còn nữa, cậu lại gọi sai rồi.”
○○○
Mục 2:
“Tiểu Vũ bảo nó mua xe mới nhà mới, dốc sức làm mấy năm cũng không dễ, thằng ngốc mày cũng tiến bộ đó ha ha ~”
“Tiểu Dương nói nó đã học dọn dẹp nhà cửa với làm cơm rồi, còn nói lễ mừng năm mới trở về làm cơm tất niên cho chúng ta đó, đúng là thằng ngốc mà ~”
“…”
“…”
“Chiếu tướng!”
“…Ài, thua rồi.”
“Chơi một ván nữa chứ?”
“Ê, không được, sớm về chút đi, không thì các bà xã lại sắp lải nhải rồi đó.”
“Cũng đúng ─── ài, xương khớp ông tốt không?”
“Khi tốt khi xấu, già rồi, đành chịu.”
“Có người tặng tôi hai lọ rượu thuốc, ông lấy một vò thử coi?”
“Sao lại thế…”
“Đều là người một nhà, khách khí cái gì!”
“… Cũng đúng ha, thông gia.”
•••
Toàn văn hoàn.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...