Các Đại Tiểu Thư Xinh Đẹp Và Các Đại Thiếu Gia Siêu Quậy
Chương 14
Tại biệt thự CNT ( Gọi thế cho nhanh. Viết tắt của tên Chi, Nhi và Thư đó ) :
*Cạch*
Thư bước vào nhà. Rón rén đi lên tầng.
Bỗng…
- Sao giờ này con mới về hả. Hôm nay ta đã dặn 2 con là phải về sớm rồi cơ mà. Ta còn nói đó là chuyện quan trọng. Tại sao lại 9h30’ mới về hả?!!!. - Mẹ Chi và Nhi đổ 1 tràng.
- Híc. Con biết lỗi rồi mà. Huhu. - Chi và Nhi khóc bù lu bù loa.
Thư nghe thấy tiếng Mẹ Chi và Nhi quát tháo và tiếng Chi và Nhi hết phản đối đến khóc tùm la tùm lum.
- Con về muộn hơn 2 đứa kia 30’ cơ à, ghê quá cơ. - Mẹ Thư từ đâu đi đến, cười hiền.
Nhưng sau đó cái “hiền” biến đi đâu mất.
- MUỐN ĂN ĐÒN HẢ. TA ĐÃ DẶN CON LÀ PHẢI VỀ SỚM RỒI CƠ MÀ!!!.
Mẹ Thư hét toáng lên làm Thư giật thót tim.
- Vâng…
Bỗng dưng…
- Thôi các chị đừng mắng 3 cháu. Về muộn 1 tí có sao đâu. - 1 người phụ nữ nào đó.
- Ừ. Tha cho các con đó. - 3 Mẹ đồng thanh.
- Vâng. Híc…
Cả 3 chị nói thế thôi chớ trong lòng…
Cháu đội ơn bác nhiều lắm. Mặc dù không biết bác là ai. Chi reo lên...trong bụng.
Cháu yêu bác nhiều lắm. Nhi reo lên sung sướng.
Hì hì cháu yêu bác ghê luôn á, nhưng bác chỉ đứng sau anh Khánh của cháu thôi. Thư reo lên.
Rồi 3 Mẹ kéo 3 chị vào trong phòng khách ở biệt thự. Người phụ nữ cũng đi theo vào phòng khách. Ở phòng khách, có 1 cô gái xinh đẹp nào đó đang thản nhiên ngồi xem phim ở ghế sôfa.
Chi và Nhi ngạc nhiên.
Còn Thư thì có 1 dấu hỏi chấm trên đầu.
Vâng, cô gái xinh đẹp đó không ai khác chính là...Linh ( em họ của Quân và Nam đó ).
--------------------------------
*Nhân vật mới*
Trần Mai Anh : 32 tuổi. Mẹ của Linh. Là 1 người hiền lành, tốt bụng, luôn giúp đỡ người khác. Nhưng không hiểu sao lại có 1 đứa con gái độc ác, nham hiểm, thủ đoạn như thế.
( Trẻ cứ như 18 tuổi luôn á...Nhưng thực ra là t.g không kiếm được ảnh nào hợp hơn cái ảnh nè )
--------------------------------
3 Mẹ và 3 chị ngồi xuống ghế sôfa đối diện Linh và bác Anh.
- Mẹ gọi tụi con về có chuyện gì ạ. - Chi nói nhưng ánh mắt lại nhìn chằm chằm vào Linh.
- Ta và bác Anh sẽ đi đến nước Anh khoảng 2 tháng. Mà khổ nỗi, ở nhà lại không có ai trông bé Linh nên đành phải để bé Linh sống ở đây tầm 2 tháng. Các con thông cảm…
Mẹ Chi và Nhi nói.
- Vâng. - 3 chị gật đầu cái rụp.
Mặc dù không có thiện cảm với Linh cho lắm.
- À còn nữa, ngày mai bé Linh sẽ đến học chung với các con đó. - Mẹ Thư bồi thêm.
- HẢ. CÁI GÌ CƠƠƠƠƠƠ???!. - Nhi là người hét toáng lên đầu tiên trong 3 chị.
- Nhưng…
- Chẳng lẽ các bạn ghét mình sao… - Linh nước mắt lưng tròng.
- Các con thật quá đáng!.
3 Mẹ thấy vậy liền lên tiếng bênh vực “bé” Linh “iu quí”. Chi và Nhi tức ơi là tức, trừng mắt nhìn Linh. Còn Thư thì gãi đầu, cười trừ, và đương nhiên sẽ theo phe 2 người bạn thân rồi.
Ai mới là con của Mẹ vậy hả. Sao Mẹ lại bênh vực cho con nhỏ đó. Chi tức giận nghĩ.
Á á á á á tức ơi là tức. Nhi gào lên...trong bụng.
Nhỏ đó là ai mà làm Chi và Nhi tức quá vậy trời. Thư nghĩ.
Hừ. Mấy con nhỏ nầy không hề tầm thường tí nào...Mình phải đề phòng cẩn thận mới được. Nhưng ngày mai được gặp anh Nam thì còn gì bằng nữa. Linh liếc 3 chị rồi lại nghĩ đến người trong mộng của mình - Nam.
- Thôi tụi ta đi Anh đây!. Các con nhớ giữ gìn sức khỏe nha!. - Các Mẹ nói.
Rồi kéo nhau đi đến sân bay luôn.
Khi các Mẹ đi rồi :
- Nè mấy nhỏ kia, còn không mau đưa bổn tiểu thư ta đây lên phòng?!. - Linh vênh vênh cái mặt lên.
- …
- …
- …
Đúng là sói đội lốt cừu mà!. Híc.
- Được được được rồi rồi rồi...Hừ… - Chi và Nhi lườm nguýt Linh.
Chi và Nhi tức ơi là tức nhưng vẫn phải dẫn Linh lên phòng.
Còn Thư thì hiểu vì sao Chi và Nhi lại ghét con nhỏ Linh như thế rồi.
Sau khi dẫn con nhỏ Linh đáng ghét đó lên phòng ở bên cạnh phòng của Thư ( phòng có màu hồng duy nhất trong căn biệt thự này ) thì cả 3 chị về phòng và đi ngủ.
Chi suy nghĩ về ngày mai sẽ như thế nào…
Nhi suy nghĩ vì sao khi Nhi nhìn thấy Linh, Nhi lại tức giận…
Thư thì suy nghĩ về Khánh…
Linh suy nghĩ về người trong mộng của Linh - Nam.
Mỗi người 1 suy nghĩ. Nhưng được 1 lúc thì cũng nhắm mắt ngủ hết.
( T.g cũng hồi hộp ghê. Ngày mai sẽ như thế nào ta )
---Hết Chương 14---
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...