Liễu Vĩ Triết liên tiếp gọi vài cuộc điện thoại, trước sau đều gọi cho những người khác nhau, nhưng kết quả đều giống nhau.
"Muốn tôi làm dự bị cho CLM? Là muốn tôi cũng trải nghiệm một phen hương vị được mắng tới mắng lui hả?"
"Dự bị? Ra mắt còn chưa tính, làm dự bị tôi vẫn nên đi YEY hoặc MQ đi."
"Làm dự bị? Xin lỗi, để tôi suy nghĩ một chút."
"Còn suy nghĩ? Lần trước cậu nói cho cậu thời gian suy nghĩ, tôi cho cậu nửa tháng..." Sự kiên nhẫn của Liễu Vĩ Triết bị tiêu hao từng chút một, giọng điệu không khỏi vội vàng.
Không đợi hắn nói xong, đối phương đã cúp điện thoại.
Hiển nhiên, "suy nghĩ" trong miệng đối phương chỉ là uyển chuyển từ chối.
Liễu Vĩ Triết thở dài, tắt màn hình điện thoại.
Loại tình huống này hắn sớm nên nghĩ đến.
Từ rất lâu trước kia CLM đã lâm vào một vòng tròn quái dị, thực lực mạnh không chịu đến, thực lực yếu bọn họ lại chướng mắt.
Mấy đối tượng hắn vừa gọi điện, đều từng ở trong đội Thanh Huấn của CLM, nhưng mà cuối cùng tất cả đều đi, người ở lại đều yếu.
Hắn biết căn bản đội Thanh Huấn của CLM không đáng tin cậy, hợp đồng không ràng buộc, thay vì nói là bồi dưỡng đội viên dự bị, không bằng nói cung cấp cho người muốn chơi thể thao điện tử một nền tảng trải nghiệm.
Không có cách nào, không làm như vậy càng không ai nguyện ý đến.
Chẳng lẽ thật sự chỉ có thể đặt hy vọng vào thành viên đội 2 ư?
Thật sự không có người nào tốt hơn sao?
Liễu Vĩ Triết buộc mình phải bình tĩnh lại, kiên nhẫn suy nghĩ, sau đó lại một lần nữa gọi một cuộc điện thoại.
"Alo?" Giọng nói trẻ tuổi của đối phương lộ ra một chút chần chờ.
"Xin chào, xin hỏi là Giang Tân Dực phải không? Tôi là Lina, quản lý của CLM, bây giờ có một cơ hội để cậu chơi với Wency, cậu có muốn thử không?"
"Cái ĐM?!"
••••••
Lúc Liễu Vĩ Triết chạy tới sân, trận đấu còn chưa bắt đầu.
"Mua được thuốc chưa? Muốn cho Tiểu Úy uống hả?" Trần Tiêu cau mày, hiển nhiên đã cuống quýt.
Liễu Vĩ Triết nhàn nhạt liếc hắn một cái, biết càng vào thời điểm này, mình càng phải biểu hiện ra bộ dáng trấn định tự nhiên, đều nắm giữ hết thảy, cho nên dùng giọng điệu bình tĩnh đáp lại: "Giao cho tôi."
Hắn tùy tiện tìm một chỗ ngồi xuống, từ trong túi mua sắm lấy ra một lọ thuốc, đổ chút thuốc vào trong cốc đo, sau đó mở bình nước của Trần Úy ra, đổ thuốc vào, dùng giọng điệu không thể phản bác nói một câu: "Trước khi lên sân uống vài ngụm."
Trần Úy ngoan ngoãn đáp ứng, uống vài ngụm.
Đều nói thuốc đắng dã tật, nhưng mà thuốc này lại ngọt, vị ngọt nhàn nhạt hòa tan trong nước nóng, cùng với hơi nóng tản ra trên đầu lưỡi, làm cho Trần Úy có loại cảm giác cả người đều thoải mái rất nhiều.
Hắn âm thầm nhẹ nhàng thở ra, sau khi buông ly nước xuống, an tâm đi lên sân đấu.
Trần Tiêu nhìn bóng lưng an tâm của hắn, cũng không khỏi yên tâm, ngồi xuống bên cạnh Liễu Vĩ Triết: "Cậu cho nó uống gì?"
"Thuốc." Liễu Vĩ Triết hời hợt nói.
Trần Tiêu nhìn vào túi mua sắm: "Cậu không chỉ mua một loại thuốc."
"Ừ." Liễu Vĩ Triết đáp một tiếng, "Mua cả thuốc Đông Y, Tây Y, thuốc Tây đúng bệnh hạ thuốc, thuốc Đông điều trị toàn thân, phối hợp sử dụng hiệu quả tốt nhất."
Trần Tiêu cầm lấy thuốc Trần Úy vừa uống vừa nhìn: "Cậu chỉ cho nó uống thuốc Đông Y hả?"
Liễu Vĩ Triết: "Thuốc Tây có tác dụng phụ lớn, sợ hắn đánh được một nửa thì mệt, thuốc Đông tương đối ôn hòa."
Trần Tiêu: "Có ích không?"
"Vô dụng." Liễu Vĩ Triết thốt lên.
Trần Tiêu không dám tin mở to hai mắt, kinh ngạc nhìn hắn, cho rằng mình nghe nhầm.
Tuy nhiên, giống như biết hắn đang kinh ngạc cái gì, Liễu Vĩ Triết thản nhiên lặp lại một lần: "Vô dụng.
Cho dù có hiệu quả cũng sẽ không nhanh như vậy.
Tuy nhiên, đóng một vai trò rất lớn cho tâm lý."
Điều này là ngược lại.
Trần Úy uống thuốc, rõ ràng sắc mặt tốt hơn trước rất nhiều, có loại cảm giác một trái tim treo lơ lửng hạ xuống.
Sự thay đổi của hắn không phải là thuốc mang lại cho bản thân, nhưng tác dụng tâm lý là từ chính mình.
Trần Tiêu nhẹ nhàng thở ra: "May mà có cậu."
Nghe được bốn chữ này, vẻ mặt Liễu Vĩ Triết trở nên có chút kỳ quái, há miệng, cuối cùng cái gì cũng không nói.
Hiện tại Mạc Thần đã không quan tâm đến trạng thái của Trần Úy, hắn biết mình nên quan tâm nhất là cái gì: "Người dự bị tìm sao rồi?"
Lúc hắn hỏi đã biết câu trả lời của Liễu Vĩ Triết sẽ khiến hắn thất vọng, quả nhiên, Liễu Vĩ Triết nói: "Hiện tại chỉ có người của đội 2 có thể đến thay thế, trong đó có mấy người đạt tới tiêu chuẩn top 10 trong nước, lên sân khấu không đến mức rơi xuống đất thành hòm."
Top 10 trong nước, tuyển thủ trên sân ai chưa từng vào?
Mặc kệ là trong nước hay nước ngoài, xếp hạng đều là ba tháng cập nhật một lần, mỗi mùa người đánh lên đều khác nhau.
Nói Văn Khê, từ sau khi gia nhập CLM, số lần cậu chơi trong nước ngày càng ít, hơn nữa đã quen với rank nước ngoài, căn bản không đánh trong nước, thế cho nên điểm tích lũy hiện tại ở trong nước ngay cả top 50 cũng không xếp vào được.
Nói cách khác, đây là một số liệu di động, chỉ có thể dùng làm tiêu chuẩn tối thiểu tuyển chọn tuyển thủ chuyên nghiệp, không thể trực tiếp dùng để đo lường thực lực của một tuyển thủ.
Đừng nhìn người thay Mạc Thần ra sân, cuối cùng vẫn bị mắng đến phải rút lui như vậy, hắn cũng lọt vào top 10 trong nước.
Cho nên, nghe được những lời này của quản lý, thật sự là một chút Mạc Thần cũng không vui vẻ nổi.
Tuy nhiên, câu tiếp theo của quản lý: "Nhưng tôi tìm thấy một tên nhóc chưa bao giờ lọt vào top 10 trong nước, cậu có muốn thử hắn không?"
Mạc Thần sửng sốt một chút, không ngờ quản lý luôn đáng tin cậy lại đi tìm người không đáng tin cậy như vậy.
Nhưng sau khi hắn im lặng một lúc, khóe môi lại giương lên: "Những gì cậu tìm, chắc chắn tôi muốn thử."
Liễu Vĩ Triết biết hắn sẽ nói như vậy, cầm lấy điện thoại gửi tin nhắn cho người vừa mới cùng hắn thêm QQ, nói rõ thời gian và địa điểm "phỏng vấn".
Sau khi kết thúc, thêm một câu: Trước mặt đội trưởng đừng nói mình thích Wency, nhất định phải đổi từ, ví dụ như thưởng thức.
Giang Tân Dực: Hả? Tại sao thế? Tôi chỉ thích Wency, tôi là fan não tàn của anh ấy mà ~
Giang Tân Dực: Thành thật mà nói, nếu không có Wency gia nhập CLM, tôi sẽ không đến đến chiến đội của anh!
Liễu Vĩ Triết: Nếu cậu muốn chiến đấu bên cạnh Wency thì hãy lắng nghe tôi.
Giang Tân Dực: ...
Liễu Vĩ Triết gửi xong câu nói kia thì tắt màn hình điện thoại, chuyên tâm xem trận đấu.
Trận đấu 1vs1 đầu tiên, quả thật trạng thái của Trần Úy có chút trượt dốc, nhưng hắn cố gắng chống đỡ đến vòng bo thứ tư mới chết trận.
Đại khái là nhận ra được trạng thái này của mình không thể cẩu thả đến vòng chung kết, cho nên bằng bất cứ giá nào, thời điểm cần bắn hắn đều bắn, lúc chết trận thế mà trong tay có năm đầu người.
Mà Lăng Sơ Dật, ván này không biết bị kíƈɦ ŧɦíƈɦ cái gì, đánh đến rất hung mãnh, tuy cũng chết trận ở vòng thứ tư, nhưng trước khi chết trận lấy chín cái đầu người, đối với hắn mà nói xem như là phát huy khác thường.
Điểm tích lũy ván này của CLM xếp thứ tám dưới sự nỗ lực của hai người, ảnh hưởng đến tổng điểm vẫn nằm trong phạm vi chấp nhận được của mọi người CLM.
Ngay khi Trần Úy vừa chơi xong đã bị Liễu Vĩ Triết cho uống thuốc.
Lần này là thuốc Tây.
Sau đó Liễu Vĩ Triết dẫn Trần Úy về khách sạn nghỉ ngơi, những người khác tiếp tục ở lại sân.
Trận đấu 2vs2 thứ hai, Mạc Thần với Văn Khê lại một lần nữa phối hợp ăn ý, cầm rất nhiều đầu người sống đến vòng chung kết, ổn định điểm tích lũy của CLM.
Nhưng bọn họ đều biết, trọng điểm vẫn là thi đấu 4vs4 buổi chiều.
"Tiểu Úy thế nào rồi?" Trần Tiêu rất lo lắng cho trạng thái của Trần Úy.
"Đang ngủ." Liễu Vĩ Triết đáp lại, "Qua nửa giờ nữa tôi sẽ gọi hắn dậy ăn cơm."
Trần Tiêu "Ừ" một tiếng, không nói thêm gì nữa.
Rất nhanh, nửa giờ trôi qua, Liễu Vĩ Triết đánh thức Trần Úy dậy.
Trần Úy uống thuốc cũng ngủ một giấc rồi mơ mơ màng màng tỉnh lại, cả người đều có chút đê mê, khiến người ta kinh hồn bạt vía.
Cũng may sau khi hắn ăn xong bữa trưa mọi người mang về, tinh thần tốt hơn rất nhiều, cổ họng cũng không đau lắm.
"Cảm giác có hiệu quả!" Hắn nói với một chút vui mừng.
Liễu Vĩ Triết liếc hắn một cái: "Đã thành vịt đực thì nói ít vài câu."
Nhưng mà, mắng thì mắng, Liễu Vĩ Triết cũng tốt, những người khác cũng tốt, nhìn thấy bộ dạng này Trần Úy cũng không khỏi nhẹ nhàng thở ra.
Trần Tiêu vỗ nhẹ lưng hắn cổ vũ: "Buổi chiều cố gắng thi đấu."
Trần Úy "Ừ" một tiếng.
Tuy nhiên, trận đấu buổi chiều vẫn có tình huống.
Thời điểm chơi riêng không rõ ràng như vậy, lúc chơi 4vs4, thân là đồng đội của Trần Úy, Mạc Thần cũng vậy, Văn Khê cũng vậy, Lăng Sơ Dật cũng vậy, đều rõ ràng cảm giác được tốc độ phản ứng của Trần Úy chậm lại —— nhìn thấy đồng đội ngã xuống, chậm nửa nhịp mới đỡ, nghe được mệnh lệnh của Mạc Thần, cũng là chậm nửa nhịp mới hành động.
Mạc Thần nhíu mày, nhận ra được mình không thể tiếp tục làm chậm tiết tấu chờ hắn, nên nói: "Văn Khê theo em, Trần Úy..."
Lời còn chưa dứt, đã thấy Trần Úy bị hai tay súng bắn tỉa của chiến đội YEY một người hạ gục một người kết liễu.
Mạc Thần sửng sốt một chút, nuốt xuống lời còn chưa nói ra.
Không biết sau khi Trần Úy chết trận âm thầm thở phào nhẹ nhõm.
Hắn biết mình kéo chân chiến đội, cũng biết Mạc Thần đã cố gắng hết sức bao dung hắn, cho nên hắn đã sớm chuẩn bị bị Mạc Thần buông tha.
Nhưng mà mãi cho đến khi hắn chết trận, Mạc Thần cũng không có buông tha cho hắn, điều này làm cho hắn cảm thấy được an ủi, cũng có một loại cảm giác áy náy thật sâu.
Sau khi hắn chết trận, Mạc Thần trở tay một phát nổ đầu bắn trúng Thunder của chiến đội YEY, Văn Khê theo sau một mũi tên kết liễu hắn, xem như báo thù cho Trần Úy.
Chiến đội YEY phát hiện khó khăn, chỉ có thể tạm thời rút lui chuyển đi nơi khác.
Sau đó, khi vị trí vòng bo thứ năm được công bố, chiến đội CLM và chiến đội MQ gặp nhau, bị đánh cho trở tay không kịp.
[MQ diệt CLM!]
Lúc bình luận viên A Dịch hô ra những lời này, sân đấu một mảng xôn xao, Trần Tiêu cũng không khỏi nhíu chặt mày.
Mạc Thần và Văn Khê hợp lực gϊếŧ chết CC chiến đội MQ, nhưng rõ ràng MQ có ưu thế ở cự ly gần, cuối cùng tàn huyết phản sát hai người đồng thời tiện thể gϊếŧ mèo con.
Sau khi diệt CLM, ba người còn lại của MQ sống sót thành công đến vòng chung kết, gϊếŧ chết người cuối cùng của YEY, giành vô địch.
Nhìn thấy chiến thắng là MQ không phải là YEY, toàn bộ CLM nhẹ nhàng thở ra - điểm MQ kém hơn họ nhiều, để bắt kịp không phải dễ dàng như thế.
Thật vậy, khi tổng số điểm cuối cùng được công bố, CLM vẫn ở vị trí đầu tiên, YEY là thứ hai và MQ thứ ba.
Nhưng khoảng cách giữa YEY và MQ là gần như không đáng kể.
"Thật xin lỗi, là tôi không phát huy tốt..." Trần Úy chủ động thừa nhận sai lầm.
Tất nhiên mọi người đều an ủi hắn.
Chỉ có Mạc Thần cái gì cũng không nói, im lặng một lúc sau mới hỏi quản lý: "Người cậu nói, khi nào có thể đến?"
"3 giờ chiều ngày mai." Liễu Vĩ Triết đáp lại.
"Tư liệu cơ bản đâu?" Giờ khắc này, giọng điệu Mạc Thần rất lạnh, như trở lại trạng thái trước khi Văn Khê tới.
Nhưng Liễu Vĩ Triết có thể cảm giác được, khác với lúc đó, Mạc Thần hiện tại không phải là tuyệt vọng đặt ở trong hủy diệt, chỉ là che giấu sự bất an với lo lắng của mình đối với tương lai.
Liễu Vĩ Triết không nói nhảm nửa câu, thẳng thừng đáp lại hắn: "Giang Tân Dực, nam, 18 tuổi, đang học lớp 12, vũ khí thường dùng: Cung."
Mạc Thần: ???
Những người khác:?!
Nghe được vũ khí thường dùng của người mới là cung, tất cả mọi người đều lộ ra vẻ mặt kinh ngạc, kể cả Văn Khê.
Tuy trong đội bọn họ có một sát thủ cung tên, nhưng mà, phóng mắt nhìn toàn bộ giới E-Sports SGH, người biết dùng cung vẫn chỉ đếm trên đầu ngón tay, chứ đừng nói đến người coi cung là vũ khí thường dùng.
Tuy nhiên, câu tiếp theo của Liễu Vĩ Triết: "Tỷ lệ trúng mục tiêu: 37%."
Mọi người: ...
Tiếp theo: "Lần tiếp xúc đầu tiên với SGH là nửa tháng trước."
Mọi người: !!!
Rốt cuộc Trần Úy không nhịn được nữa, thật sự kéo "cổ họng vịt đực" của hắn nói: "Không thể nói xong một lần sao! Hại chúng tôi nghe xong cứ kinh ngạc...!Khụ khụ."
"Ho khan." Liễu Vĩ Triết nhíu mày.
Trần Úy: "...!Không, tôi bị sặc nước bọt, khụ khụ khụ."
Trạng thái của Trần Úy không thích hợp để mắng, Lăng Sơ Dật đứng đầu: "Chị Liễu, chị nói thẳng thiên phú dị bẩm của hắn không phải là xong chuyện rồi à? Nhất định phải thả từng số liệu..."
"Tổng kết của tôi sẽ mang màu sắc chủ quan, dữ liệu trực quan hơn." Mặt Liễu Vĩ Triết không chút thay đổi đáp lại hắn, sau đó nói tiếp, "Cung là vũ khí thường dùng của hắn, điều này không sai, nhưng tôi không nói hắn am hiểu cung.
Hắn dùng súng bắn tỉa bắn trúng hơn 80%, tỷ lệ nổ đầu gần 60%."
"Mẹ kiếp!" Lăng Sơ Dật trăm triệu lần không nghĩ tới còn có số liệu mạnh mẽ hơn: "Hắn chơi súng bắn tỉa tốt như vậy, vì sao còn phải dùng cung?"
"Cố giả vờ." Liễu Vĩ Triết thốt lên.
Lăng Sơ Dật: "..."
Vốn nghe xong số liệu Giang Tân Dực dùng cung, Trần Tiêu và Mạc Thần đều là vẻ mặt xoắn xuýt, mà giờ phút này, nghe xong số liệu hắn dùng súng bắn tỉa, trên mặt hai người đều hiểu rõ —— Khó trách Liễu Vĩ Triết lại nhìn trúng người này.
Vừa tiếp xúc với trò chơi nửa tháng đã có thể có số liệu này, hiển nhiên, người này có tiềm năng.
Nếu như kéo một người như vậy vào trong đội, dụng tâm bồi dưỡng, không thể nghi ngờ tương lai sẽ trở thành chiến lực lớn mạnh.
Nghĩ như vậy, tất cả mọi người CLM đều âm thầm thở ra, sau đó lộ ra biểu tình chờ mong.
Trần Úy có chút tò mò: "Một nhân tài như vậy anh tìm ở đâu thế?"
Lăng Sơ Dật: "Đúng vậy, cậu ta mới tiếp xúc với trò chơi nửa tháng, còn đang đánh rank thấp phải không? Làm sao có thể để ý đến hắn?"
Toàn bộ quá trình Văn Khê đều không xen vào, nhưng giờ phút này cũng mở to hai mắt, nhìn Liễu Vĩ Triết không chớp mắt, hiển nhiên rất tò mò.
Không ngờ một giây sau, Liễu Vĩ Triết đã chuyển tầm mắt về phía cậu: "Bài viết phân tích Văn Khê trên diễn đàn, là hắn đăng."
! ! !
Mọi người lại một lần nữa khiếp sợ!
Vị tên Giang Tân Dực này, đến tột cùng trên người còn ẩn giấu bao nhiêu kinh ngạc bọn họ không biết?!
Liễu Vĩ Triết vừa nhìn biểu cảm của bọn họ là đã biết bọn họ đều biết rõ sự tồn tại của bài viết kia —— Cái bộ dạng trong lúc thi đấu đừng xem diễn đàn đâu? Ai nấy đều không nghe lời như vậy! Thực sự nên tịch thu điện thoại!
Nhưng mà nếu bọn họ đều biết, cũng tiết kiệm lời giải thích của hắn.
Nghĩ như vậy, Liễu Vĩ Triết nói tiếp: "Hắn cố ý để lại thông tin trong bài viết, rất hy vọng mọi người đi bóc trần bộ dáng của hắn.
Nếu hắn đã đưa ra lời mời như vậy, đương nhiên tôi muốn xem rốt cuộc hắn là thần thánh phương nào, tôi đi kiểm tra ID game của hắn, thuận tiện phân tích số liệu game nữa."
Mọi người nghe được đều là vẻ mặt ngây thơ —— Thông tin? Thông tin gì? Tại sao họ không nhìn thấy bất cứ cái gì?
"ID diễn đàn của hắn là Jiang, hơn nửa là họ của hắn.
Với cả ID game của hắn là Newing, giống như một sự kết hợp của New Wing? Tôi liền đoán có phải tên thật của hắn là Giang Tân Dực* hay không."
(*) Giang Tân Dực: Tân là mới, Dực là cánh.
"Sau đó tôi xem hồ sơ cá nhân trong game của hắn, là một đề toán, tính ra vừa vặn 11 số, thoạt nhìn khá giống số điện thoại, nên thuận tiện ghi chép một chút."
Liễu Vĩ Triết nói như lẽ đương nhiên, mọi người nghe được trợn mắt há mồm.
Chắc đây là cao thủ so chiêu rồi.
Sau đó, bọn họ xem hồ sơ cá nhân trong game của Giang Tân Dực, xem đề toán trong miệng Liễu Vĩ Triết kia, trong mắt bọn họ không khác gì chữ như gà bới.
Quả nhiên thế giới trong mắt mấy người học giỏi không giống với người khác.
"Tôi đoán cậu là người đầu tiên từ trong game mò tới tìm hắn."
Mạc Thần luôn thích thờ ơ lạnh nhạt, lúc này cũng không nhịn được nói một câu.
"Chắc vậy." Liễu Vĩ Triết nghiêm trang đáp lại, "Kỳ lạ vậy à, tại sao?"
"..." Mọi người không muốn nói chuyện với hắn.
Cũng may hắn chỉ nói một câu như vậy, câu tiếp theo đã trở về vấn đề chính: "Người này có chút kiêu ngạo, thích giả vờ.
Phân tích Văn Khê cũng tốt, luyện cung cũng tốt, để lại thông tin cũng tốt, đều là vì cho người ta chú ý tới hắn.
Cho nên, khi tôi gọi điện thoại thử, gần như là trước tiên hắn đáp ứng.
Nhưng hắn đưa ra một điều kiện."
"Điều kiện gì?" Mạc Thần hỏi.
Bây giờ hắn tràn ngập tò mò về người này.
Liễu Vĩ Triết im lặng nhìn hắn một lát, nói: "Hắn muốn chơi 2vs2 với Văn Khê."
Nghe được những lời này, sự tò mò trên mặt Mạc Thần trong nháy mắt tiêu tán không thấy đâu, thốt lên: "Nghĩ cũng đừng nghĩ."
Liễu Vĩ Triết: "..."
Văn Khê dở khóc dở cười, vừa định nói, còn chưa mở miệng đã bị Trần Tiêu giành trước: "Cậu làm gì thế? Tỉnh dậy đi, đây là sân đấu!" Hắn vừa nói, vừa nắm bả vai Mạc Thần lắc lắc.
Đương nhiên Mạc Thần phân rõ nặng nhẹ, sẽ không thật sự để ý Văn Khê chơi 2vs2 với người khác, nhưng mà một khắc kia nói ra là nghiêm túc, cho nên không vội vàng thanh minh, mà là tiếp tục hỏi một câu: "Lý do?"
"Hắn thưởng thức Văn Khê." Liễu Vĩ Triết bình tĩnh đáp lại, "Sở dĩ hắn phân tích Văn Khê, bắt chước Văn Khê, đều là xuất phát từ thưởng thức Văn Khê, cảm thấy cậu ấy rất lợi hại.
Văn Khê là thần tượng của hắn, muốn chơi 2vs2 với thần tượng của mình, rất bình thường phải không?"
Mạc Thần: "Đây là điều kiện gia nhập đội đội hắn đưa ra?"
Liễu Vĩ Triết: "Đúng vậy.
Hắn nói, chỉ cần có thể để cho hắn chơi 2vs2 với Văn Khê một chút, hắn đồng ý ký hợp đồng."
Mạc Thần im lặng một lát, "A" một tiếng: "Phải xem hắn có bản lĩnh này hay không."
Người này nghe rất trâu bò, nhưng dù sao cũng chỉ là người mới tiếp xúc với game nửa tháng, nếu thực lực không đủ, đừng nói là chơi 2vs2 với Văn Khê, gia nhập đội cũng đừng nghĩ.
Liễu Vĩ Triết nhếch khóe môi: "Cho dù có bản lĩnh cũng không sao —— hắn lại không nói nhất định phải chơi 2vs2 với Văn Khê trong trận đấu."
"A." Trần Úy phản ứng lại vỗ tay.
Lăng Sơ Dật cười ra tiếng: "Lợi hại, chị Liễu lợi hại."
Liễu Vĩ Triết nhìn hai người một cái: "Trận đấu đánh thế nào, phân chia nhân sự như thế nào, đương nhiên vẫn phải nghe đội trưởng và huấn luyện viên.
Game là game, thi đấu là thi đấu, cái gì cũng phải rõ ràng.
Nếu có thể làm hài lòng hắn trên cơ sở không ảnh hưởng đến trò chơi thì tự nhiên là tốt nhất, thật sự không được —— Tôi sẽ phụ trách tẩy não cho hắn."
"Ha ha ha ha ha, giao cho anh!" Lăng Sơ Dật vui vẻ nói, mọi người cũng thở phào.
Trần Tiêu vẫn là câu nói kia: "Có cậu thật sự là cái gì cũng không cần lo lắng."
Liễu Vĩ Triết nhìn về phía hắn, mỉm cười.
Nhưng mà, nụ cười này thoáng qua, giống như phù dung sớm nở tối tàn.
Vốn Trần Úy cũng cùng mọi người cười, chú ý tới nụ cười này của Liễu Vĩ Triết, hơi sửng sốt.
"Phỏng vấn" thành viên mới được lên kế hoạch vào buổi chiều của ngày thi đấu thứ tư giải xuân.
Trạng thái ngày thứ tư của Trần Úy tốt hơn rất nhiều so với ngày thứ ba, trận 1vs1 lại cẩu thả đến vòng chung kết, chỉ là rất đáng tiếc không giành được vị trí thứ nhất, chỉ đoạt vị trí thứ hai.
Lăng Sơ Dật cũng phát huy càng ngày càng tốt, vòng đầu tiên bị người vây chặn, thế mà một mình gϊếŧ ra một con đường máu, tiêu diệt toàn bộ người vây chặn hắn, cuối cùng chết ở vòng thứ năm, tổng cộng lấy được 16 cái đầu người.
Cho nên một ván kia, điểm tích lũy của hai người cộng lại, vẫn giúp CLM lấy được vị trí thứ nhất!
Nhìn thấy kết quả này, mưa đạn trong phòng livestream sôi trào:
[Ai nói đồng đội của Mac là món ăn? Ra ngoài nhận ăn vả đi!]
[Ấy ấy bên trên, là Momo!]
[Chẳng lẽ không phải vì không cùng trận với Momo, cho nên mới có vẻ không kém như vậy hả?]
[Tại sao còn có người mắng đồng đội của Momo? Thành thật mà nói, năm ngoái Windy và mèo con rất kém, nhưng năm nay đã tiến bộ rất nhiều!]
Kế tiếp là Mạc Thần chơi 2vs2 với Văn Khê, lần này điểm nhảy của bọn họ không tốt, thế cho nên mở màn bị mất khống chế, tuy thành công sống đến cuối cùng, nhưng đầu người trong tay hai người cộng lại không tới 20, thế cho nên điểm tích lũy bị YEY vượt qua, một ván chỉ xếp thứ hai.
Cũng may trận đấu xem xét điểm tổng, hai ngày trước bọn họ thi đấu đều phát huy không tệ, cho nên, mãi cho đến khi trận đấu của bọn họ chấm dứt, tổng điểm tích lũy của CLM vẫn duy trì ở vị trí số 1.
Biến cố xuất hiện trong trận đấu 4vs4 vào chiều cùng ngày.
Trong vòng thi đấu 4vs4, không biết là Trần Uý bị cảm lạnh nặng hơn hay là tình huống gì, thế mà không cẩn thận nhấn phím F, nhảy sớm.
Hắn nhảy dựng lên, những người khác không thể không nhảy theo, kết quả rơi vào một chỗ rất xấu hổ, quả thật làm bia ngắm cho người ta.
Cuối cùng chỉ có một mình Mạc Thần thành công phá vòng vây, những người khác toàn bộ chết trận.
Sau đó Mạc Thần cũng không thể sống quá lâu, ở vòng thứ hai bị hai chiến đội áp sát trước sau, cuối cùng liều chết gϊếŧ được ba người, bị một quả lựu đạn nổ chết.
Toàn đội chỉ có 7 cái đầu người trong tay.
Biến cố này khiến tất cả mọi người ở sân đấu chấn động, bình luận viên cũng không dám tin.
[Trời đất...!Chuyện gì đã xảy ra với CLM?] Thỏ Kỷ cho rằng mình đang nằm mơ, [Toàn đội rơi xuống đất thành hòm, sau khi kết thúc một ván này điểm tích lũy của CLM sẽ trở nên rất nguy hiểm...]
[Windy đã phạm sai lầm.] A Dịch nói, [Cậu ấy nhảy sớm.
Vốn luôn là Windy phụ trách xem điểm nhảy của quân địch, cho nên mỗi lần hắn đều nhảy cuối cùng, nhưng lần này lại là người đầu tiên nhảy.]
Thỏ Kỷ: [Sai lầm này cũng quá lớn...]
Theo lời bình luận của hai vị, sân đấu vang lên đống tiếng la ó.
Đồng đội của Trần Úy đỡ hắn đến khu nghỉ ngơi.
"Làm sao vậy?" Mạc Thần nhíu mày hỏi.
Hắn cảm thấy Trần Úy không thoải mái, nhưng cũng không đến mức xuất hiện sai lầm như vậy.
Trần Úy cũng cau mày, xắn tay áo lên, liều mạng gãi cánh tay mình —— trên cánh tay hắn đều là từng mụn muỗi nhô lên.
Liễu Vĩ Triết liếc mắt nhìn thấy sự khác thường của hắn, kéo tay hắn tại chỗ: "Đi bệnh viện!"
.....????????????????????????????????.....
29/12/2021
#NTT
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...