Cả Triều Văn Võ Đều Nghe Thấy Tiếng Lòng Ta


Phu nhân Trường Ninh hầu sắc mặt trắng bệch, suýt nữa thì không đứng vững, bà ta không ngờ rằng mình đã cất công chọn lựa mà lại chọn cho nữ nhi mình một người như vậy, may mà vẫn chưa trao đổi thiếp canh, vẫn chưa định thân, nếu đợi đến khi thành hôn rồi mới biết những chuyện này thì thực sự xong đời!
Lâm phu nhân an ủi vỗ nhẹ tay phu nhân Trường Ninh hầu, bảo bà ta đừng quá lo lắng.

Tiểu thư Trường Ninh hầu trên mặt cũng có chút kinh hoàng, nàng đối với vị biểu ca kia thật sự có ấn tượng không tệ, bình thường tiếp xúc với vị biểu ca kia cũng cảm thấy hắn rất lễ phép, cảm thấy sau này hắn có thể sẽ là một người chồng tốt, không ngờ sự thật lại là như vậy.

Hệ thống tiếp tục nói: [Những công tử có mặt ở đây nhân phẩm đều không tệ, ngươi đừng vì một tên cặn bã mà liên lụy đến tất cả mọi người, đây chỉ là một con sâu làm rầu nồi canh mà thôi, à, con sâu làm rầu nồi canh này tên là Liễu Tuyên.

]

Những công tử bị liên lụy trong lòng vội vàng gật đầu: Đúng đúng đúng, bọn họ đều là người tốt, bọn họ mới không làm ra những chuyện cặn bã như vậy được!
Lâm Mặc: [Ngươi mau tiếp tục nói đi, xem tên cặn bã đó còn có hành động cặn bã nào nữa không.

]
Hệ thống: [Thực sự còn có hành động cặn bã hơn nữa, hắn dự định cưới tiểu thư Trường Ninh hầu về nhà, để nàng mang thai rồi mới nói cho nàng biết chuyện ngoại thất, đến lúc đó mọi chuyện đã thành công rồi, hơn nữa tiểu thư Trường Ninh hầu đã có con trong bụng, người bình thường vì đứa con thì phần lớn sẽ phải nhẫn nhịn.

]
Lâm Mặc: [Ta khinh!]

Mọi người: Ta khinh!
[Nhưng mà ngoại thất kia cũng không phải là người tốt lành gì, sau khi sinh nhi tử đầu lòng thì đã nuôi lớn lòng tham của ả, Liễu Tuyên mặc dù đối xử với ả khá tốt nhưng bây giờ ả đã không còn thỏa mãn với những thứ đó nữa, cho nên ả còn quyến rũ cả cha của Liễu Tuyên, cũng chính là đệ đệ của phu nhân Trường Ninh hầu.

]
[Hai đứa trẻ này, đứa lớn là của Liễu Tuyên, đứa nhỏ là của cha Liễu Tuyên, nói cách khác, hai đứa con mà Liễu Tuyên đang nuôi hiện tại, đứa lớn là nhi tử hắn, đứa nhỏ là đệ đệ hắn.

]
Lâm Mặc cảm thấy CPU của mình sắp cháy rồi, ngoại thất này có hơi lợi hại, quả nhiên là ông trời có mắt muốn diệt trừ tên cặn bã!
Lâm Mặc thoải mái thở hắt ra một hơi: [Ta cảm thấy trong lòng bỗng nhiên sảng khoái hẳn, tên cặn bã đáng đời!]


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận