Cả Nước Đều Biết Tôi Rất Moe



Edit: Mẹ tớ là Thái Hậu.

Đây là một khoảng không gian rộng lớn, rất giống tưởng tượng của cậu. Nơi này là nơi ở của tộc Noelle, rất nhiều Noelle.

Nhìn sơ sơ cũng đã hơn trăm, phóng mắt nhìn toàn bộ bên trong đều là tinh thạch, có tinh thạch thô sơ, cũng có loại đã qua mài giũa, thậm chí còn có rất nhiều công cụ Trử Thư Mặc xem không hiểu.

Ánh mắt của cậu vòng vo rất lâu, cuối cùng mới tìm thấy kiến trúc đặc biệt.


Nơi kia lại chẳng bao lớn, Chử Thư Mặc ngồi trong túi áo Ngu Uyên nhìn chằm chằm. Cửa sắt lạnh như băng, một phòng mà có tận tám chỗ nằm, không gian nhỏ đến mức chẳng thể nào tưởng tượng nổi.

Nghĩ lại thì cũng dễ hiểu, phải biết rằng nơi này chứa hơn trăm người Noelle, chiếm phần lớn diện tích là hàng rào vây quanh, nơi ở còn chẳng đến một phần mười.

Mỗi gian phòng đều có kí hiệu được đánh dấu bằng bảng chữ cái Latin. Chử Thư Mặc có thể nhìn ra phòng cấp A rộng hơn gấp đôi những căn phòng BCD bình thường, khác biệt quá lớn.

Hơn nữa lúc này không có một Noelle nào trong phòng cả, bởi vì tộc Noelle đều đang làm việc tại phụ cận. Trong tay họ cầm đủ loại dụng cụ, ánh mắt quan sát tất cả các loại tinh thạch, thậm chí một tinh thạch mà có đến bốn năm Noelle nhìn chằm chằm. (MTLTH.dđlqđ)

Gần đó còn có mấy người Noelle hình như là người có tiếng nói, không cần làm những việc nặng nhọc, chỉ cần tay cầm roi đứng sau là được. Chờ đến khi có nước chảy mới tỏ vẻ xem xét một chút. Nếu như xảy ra chuyện lớn, họ sẽ quát lớn, thậm chí là vung roi.


Thời gian Chử Thư Mặc đứng đây không lâu mà đã thấy có vài cáng đi về.

Nhìn người Noelle ăn mặc rách rưới, cả người toàn vết roi, Chử Thư Mặc nắm chặt túi áo Ngu Uyên.

Khuôn mặt nhỏ nhắn cứng ngắc.

Cậu đột nhiên nghĩ tới những người trong Học viện, bọ họ quý trọng cuộc thi nâng cấp như vậy, người có điểm cao đều mang theo khát vọng,


//


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui