Chuyện bị bại lộ, nam chính cũng bị bắt đi, bộ phim định sẵn là không thể quay tiếp.
Đám người Tần Hà Vũ lên xe trở về.
Hoắc Thâm ổn định chỗ ngồi xong liền nhìn sang Chu Sinh, nói.
"Xin lỗi.
Là tôi không chu đáo nên lúc đó lớn tiếng với cậu."
Mọi người trong xe đều nhìn tới anh ta.
Hoắc Thâm không hề có vẻ gì là ngượng ngùng, anh cúi đầu xin lỗi thật lòng.
Sau đó ngẩng đầu chờ Chu Sinh đáp ứng hay từ chối.
Chu Sinh nghe xong thì nhìn Tần Hà Vũ, cậu không biết phải xử lý chuyện này như nào.
Tần Hà Vũ phất tay cho qua.
Chuyện này cũng xem như một bài học, dù sao Chu Sinh cũng không bị tổn hại gì lớn.
À, có tổn hại, bị sờ mông.
"Anh liên hệ với công ty chủ quản của tên kia, bảo họ liệu đường mà quản nhân viên.
Từ nay cũng đừng cho tên đó lên màn ảnh nữa.
Nếu như tôi vẫn thấy hắn ta trên màn ảnh..."
"Tôi hiểu rồi." Hoắc Thâm gật đầu, mở máy tính cùng điện thoại ra, muốn gọi người để xử lý.
Vốn tưởng bản thân có thể lên màn ảnh qua bộ phim tham gia đầu tiên.
Không nghĩ tới chưa sang ngày thứ hai đi quay đã phải bỏ về.
"Không cần tiếc.
Tôi tìm cho em phim mới." Tần Hà Vũ xoa đầu Chu Sinh.
"Chương trình kia phản hồi tập một rất tốt.
Khách mời kế tuy rằng chưa định trước nhưng có khả năng sẽ là người trong công ty.
Em có muốn đi xem trước không?"
Công ty có nhiều minh tinh, đủ các hạng và chuyên nghành.
Chu Sinh muốn ai thì anh chọn người đó là được.
Nhưng mà lúc bọn họ trở lại công ty, Vương Đình đã chọn được người rồi.
Là một nhóm nữ ca sĩ trong công ty, bên dưới cũng có lượng fan ổn định, tuần sau dự kiến ra album mới, cần nơi để quảng cáo trước.
"Nữ ca sĩ sao?" Tần Hà Vũ nhướn mày.
Chu Sinh bị sợ phụ nữ.
Tuy rằng không còn mãnh liệt nhưng mà để cậu tiếp xúc cũng tiềm ẩn nhiều nguy cơ.
"Hay không để cậu Sinh tiếp xúc thử trước xem sao?" Trương Nhật ngỏ lời.
"Tôi cảm thấy cậu Sinh nếu như quen biết sẽ rất thân thiện với mọi người mà."
Làm trợ lý sinh hoạt, Trương Nhật cũng nắm được bệnh tình tâm lý của Chu Sinh để phòng tránh các trường hợp.
Chu Sinh đúng là còn sợ phụ nữ, nhưng mà với người lạ thôi.
Sau khi làm quen sơ bộ, cảnh giác cũng theo đó chậm rãi tiêu biến.
Hiện tại nhóm nữ ca sĩ đang đi luyện thanh ở studio tầng trên, Chu Sinh chỉ đành ngồi chờ ở phòng Chủ tịch.
Mỗi khi thư ký ra vào đưa tài liệu đều thấy cậu lăn lộn trên sofa ở một tư thế khác nhau.
Tần Hà Vũ hoàn toàn làm như không nhìn tới.
Hai người, một người chơi, một người làm đến khi hết giờ làm mới sửa soạn đi về.
Nếu không phải Trương Nhật thấy bọn họ định xách cặp đi về, nhắc nhở còn phải gặp nhóm nữ ca sĩ, bọn họ đều quên cả.
Hoắc Thâm mang theo người vào phòng Chủ tịch, dù sao Chu Sinh cũng không muốn di chuyển, anh ta cũng đành đáp ứng.
Nhóm nhạc nữ ca sĩ có năm người, đều đang là độ tuổi đẹp trong sự nghiệp.
Chu Sinh nhìn bọn họ, đôi mắt thanh niên sáng rõ nhìn tới mái tóc dài nhuộm đỏ rực của người con gái trẻ.
"Cái này, sao cô có được vậy?" Chu Sinh si mê nhìn cô gái, không đợi được mà hỏi.
"A?" Cô gái trẻ ngơ ngác, biết là hỏi đến mình mới ấp úng đáp.
"Tôi đi nhuộm, là màu đỏ 03 của stylist tóc trong công ty."
"Có thể nhuộm ra được màu này sao?"
Tần Hà Vũ biết sự chú ý của Chu Sinh đều dán vào màu đỏ kia rồi.
Anh húng hắng ho, kéo lại sự chú ý.
"Xin chào, mọi người đều biết nhau cả rồi, phải không?"
Làm nhân viên trong công ty, sao có thể không biết chủ tịch của công ty? Làm đạo diễn chương trình, sao lại không biết người sẽ tham gia?
Cũng chỉ có Chu Sinh vô tâm vô phế chưa có biết gì.
Nhưng mà không quan trọng.
"Lần này chương trình có thể sẽ khác các chương trình mọi người tham gia.
Các cô có thể tuỳ ý nói, làm và thực hiện." Tần Hà Vũ gật gật đầu.
"Giống như tập một tôi đã làm mẫu vậy."
"Dạ vâng." Năm cô gái đồng thanh đáp.
"Mọi người đã thử bàn xem sẽ nói về chủ đề gì và nấu món gì chưa?"
"Chúng tôi...!chưa." Trưởng nhóm thay mặt mọi người đáp.
"Vì hồi trưa giám đốc mới liên hệ, thành ra vui quá, chưa có chuẩn bị."
"Không cần vội.
Mọi người tuỳ ý lựa món nào đó là được.
Công ty sẽ chuẩn bị nguyên liệu."
"Chủ tịch, chúng tôi thật sự...!được tuỳ ý chọn chủ đề sao? Như là học thuộc, diễn tập.
Không có, kiểu như kịch bản rồi chương trình hoạt động gì đó sao?"
"Chưa cần đâu." Tần Hà Vũ lắc đầu.
"Vì tôi cũng chưa nghĩ ra."
Năm cô gái, Hoắc Thâm, Trương Nhật: ....
Quả nhiên là huyền thoại, muốn gì liền có đó.
"À phải, món ăn thì thôi để Chu Sinh lựa đi." Tần Hà Vũ nhìn sang Chu Sinh.
"Em muốn ăn món gì?"
"Beefsteak." Chu Sinh nghe hỏi tới mình liền đáp, có lẽ nhớ tới hương vị, len lén chảy nước miếng.
"Mọi người biết làm chứ?" Tần Hà Vũ nhìn sang năm cô gái.
"Nếu không, tôi có thể bảo một đầu bếp đến chỉ đạo thử."
"Chúng tôi cảm thấy cần người chỉ đạo." Trưởng nhóm nhạc toát mồ hôi đáp.
Bọn họ hiện tại có chút hối hận vì đã đáp ứng tham gia chương trình rồi đó..
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...