Cả Nhà Xuyên Qua Mang Theo Không Gian Cất Trữ Lương Thực Chạy Nạn


Edit: Hến ConDứt lời nha dịch liền áp tải Tần lão tam đi, lúc này hai đứa con của Tần lão tam vẫn luôn ở trong phòng mới chạy vọt ra ngoài, một bên ôm chân nha dịch một bên gào lên: “Người xấu! Mau thả cha của ta ra!”Hai nha dịch cho mỗi đứa một cước, đem hai tên nhãi gạt ngã trên mặt đất nửa ngày cũng chưa dậy nổi.

Tần lão cụ bà cũng nhào lên, cũng bị nha dịch đạp cho một chân, thẳng đến nha dịch rời đi cũng không đứng lên nổi.


Thôn trưởng tiễn hai nha dịch đi được một lúc, liền phân phó người đem nhiều hơn một túi gạo, còn có gạo và mì bị lấy mất, đưa cho thôn dân cùng nhau đưa về đến nhà Tần Dũng Minh.

Thôn trưởng nhìn trên mặt đất Tần lão cụ bà đang kêu rên liền thở dài, lại tìm người đem Ngụy lão đầu mời đến, sau đó lại đuổi mấy người đang xem náo nhiệt nhanh trở về.

Thôn dân nhìn thảm trạng một nhà Tần lão cụ bà, trước khi rời đi vẫn còn nghị luậnMột người nói: “Tần Dũng Minh này cũng quá độc ác! Nói báo quan liền báo quan! Không bận tâm chút nào đến tình cảm huynh đệ với nhau”Một người khác cười nói: “Tình cảm mà muốn mạng người, cho ngươi ngươi có lấy hay không, đoạt lương thực của ngươi! Đập phá phòng ở nhà ngươi! Giết nhi tử ngươi! Bán khuê nữ ngươi! Tình cảm huynh đệ này vẫn là cho ngươi đi! Ngươi đáng giá có được phần tình cảm này!”Thấy người nọ không nói, lại có người nói nói: “Kia Tần Dũng Minh lúc đầu cũng không biết là tam ca của hắn nha! Nhìn cảnh tượng đó ai cũng đều tưởng là cái tên liều mạng nào gây ra đâu?”“Đúng vậy! Đúng vậy! Hơn nữa báo quan cũng là thôn trưởng đồng ý! Nếu không Tần Dũng Minh cũng không thể đi báo quan được”“Đúng rồi! Đúng rồi! Lúc ấy ai mà biết là Tần lão tam nha! Lúc ấy ở đây mọi người đều đồng ý đi báo quan! Xong bây giờ lại đứng ra thương xót”Các thôn dân cứ như vậy một bên nhàn thoại một bên rời đi, chỉ lưu lại một người là thôn trưởng ở lại thu thập tàn cục cũng hoài nghi nhân sinh.

Thôn trưởng: Lúc ấy ta vì sao lại đồng ý nhỉ?Bên này nhà năm người Tần Dũng Minh nhìn thấy đột nhiên nhiều ra hơn tới một túi lương thực, cùng với lời kể của thôn dân đến đưa lương thực, miêu tả một lần cảnh tượng diễn ra trong nhà Tần lão cụ bà, bày tỏ trong lòng có bao nhiêu tức giận, xong xuôi mới đi khỏi.


Tần Dũng Minh tiễn đi những thôn dân nhiệt tình, về phòng vui vẻ cùng người trong nhà ăn bánh bao mua từ trong thành vềBuổi tối Tần Dũng Minh dựng một bệ bếp giản dị, lại dùng cái nồi buổi sáng mua trong trấn, đi nấu thuốc cho Tần Đại Lực cùng Tần Nhị Lực, lại dùng cái nồi nhỏ lấy bột mì trộn bột trấu nấu thành một nồi bún mọc.

Ăn uống đơn giản xong, năm người liền mặc nguyên quần áo nằm trên giường đi ngủ.


Ngày hôm sau buổi sáng Tần Dũng Minh, Từ Phù, Tần Tiêm Ngưng ba người dậy sớm, đi nấu thuốc cho hai huynh đệ, một bên nấu thuốc một bên nói: “Ngày hôm qua ta đi nhà trưởng thôn hỏi thăm một chút, hiện giờ cái nhà tranh này bởi vì nhà ở gần chân núi, cũng không được an toàn lắm, có thể bán cho chúng ta với giá tiện nghi, hơn nữa bên cạnh căn nhà này vây lên một mảnh đất hoang, thì hết tổng cộng hai lượng bạc, ngày hôm qua đi cầm đồ được t0m lượng, hơn nữa cộng thêm một lượng rưỡi lúc phân gia thì thành chín lượng rưỡi, ngày hôm qua chi ra khoảng hơn hai lượng, bây giờ còn lại bảy lượng, hai mẹ con có muốn đem mảnh đất hoang mua luôn không!”Tần Tiêm Ngưng: “Cha mẹ! Con cảm thấy khá tốt, tuy rằng nhà gần chân núi nhưng cũng rời xa thôn xóm, chúng ta làm cái gì cũng rất là thuận tiện, chúng ta lên núi cũng thuận tiện, hơn nữa giờ mua luôn lúc sau cũng thuận tiện sửa lại nhà, nếu không mua, chờ tới khi chúng ta thu xếp xong xuôi chỉ sợ lại phát sinh những chuyện không đáng cóì!”Từ Phù: “Ở nơi này gần núi, sợ là có nhiều dã thú lui tới, chúng ta này…”Tần Dũng Minh lập tức tỏ thái độ: “Vợ à! Ta sẽ bảo vệ tốt cho nàng!”Từ Phù xem thườngTần Tiêm Ngưng: “Cha! Cha xem con cùng mẹ đều không thèm để ý đến cha này! Mẹ nói con cũng nghĩ đến, chúng ta vì tránh cho dã thú xuống núi còn có chính là tránh phát sinh xảy ra sự việc như vụ của nhà Tần lão tam gây ra, chúng ta mua phòng ở việc đầu tiên chính là sửa cao tường vây, ở tường vây trên cùng cố định một ít gỗ vót nhọn.

”“Còn có cửa ra vào cũng muốn dựng lên một cái thật rắn chắc, chờ chúng ta kiếm tiền nhất định phải tu sửa một căn nhà ngói gạch xanh khang trang, lại đào một cái hầm đựng lương thực, một cái hầm băng, lại đào một cái hồ nước! Quả thực thích ý!”.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận