Nhà bếp của biệt thự tổng cộng chia làm kiểu Hoa và kiểu Tây, nhà bếp kiểu Tây có thể làm bánh ngọt làm điểm tâm các loại, đối với phụ nữ nhà nông như Vương Tuyết Cầm mà nói, vân quen thuộc với dụng cụ nhà bếp kiểu Hoa hơn.
Triệu Ngôn trầm ngâm một tiếng, đề nghị: "Khoa học kỹ thuật là lực lượng sản xuất hàng đầu, tri thức chính là sức mạnh, con cảm thấy mở khóa thư phòng trước mới tốt nhất."
Lúc ông cụ Triệu Hoành Quang còn sống đọc nhiều sách, còn có sở thích trữ sách, vì thế thư phòng trong nhà tương đối giống với một thư viện loại nhỏ.
Ba người đều có ý kiến bất đồng, đành phải đưa mắt nhìn Triệu Hi và Triệu Húc.
Từ trước đến nay Triệu Hi vẫn luôn rất thông minh, cá nhân cũng tương đối có chủ kiến, bọn họ muốn nghe ý kiến của Hi Hi.
Triệu Hi suy nghĩ một lát, mở miệng nói: "Ăn, mặc, ở, đi lại là quan trọng nhất, đề nghị của con cũng giống như mẹ, mở khóa phòng bếp kiểu Hoa.
Hơn nữa con nhớ đêm qua mẹ có bỏ không ít đồ vào tủ lạnh trong bếp, nếu tủ lạnh mất điện, không mau mở khóa thì đồ ăn trong tủ lạnh sẽ hỏng mất."
Hiện tại bọn họ chưa hiểu biết gì về tình hình xã hội triều đại Thiên Khải này, không biết là niên đại hòa bình hay là thời chiến tranh đói khổ.
Mà khu vực phía sau núi càng giống núi rừng nguyên thủy chưa được khai phá, muốn kiếm đồ ăn từ trong đó cũng rất nguy hiểm.
Mọi người nhìn về phía Triệu Húc vẫn không tỏ thái độ gì.
Triệu Húc sờ sờ bụng đói kêu vang, nhún nhún vai nói: "Con không có ý kiến gì, chỉ nghe Hi Hi, con đói bụng rồi, bây giờ chỉ muốn ăn sáng."
3 thắng 2, mở khóa nhà bếp kiểu Hoa!
[Chúc mừng các vị vừa sử dụng 10 điểm tích lũy mở khóa khu vực đầu tiên của biệt thự: “ Phòng bếp kiểu Hoa”.]
Sương trắng nồng đậm bao phủ xung quanh dần tiêu tán, lộ ra khu vực nhà bếp kiểu Hoa với đầy ắp các loại dụng cụ làm bếp hiện đại mới tinh thu.
Triệu Hi lại nhờ tiểu quản gia Đại Bảo mở khóa điện nước ở phòng bếp và phòng ngủ, tính toán mỗi ngày cần 3 điểm tích lũy.
Triệu Húc hoan hô, đi thẳng lên phòng ngủ tầng hai: “Cuối cùng cũng có điện, điện thoại của ta lại có thể sạc pin.”
Tuy rằng hiện tại không thể lên mạng, nhưng các chức năng khác của điện thoại cũng có thể phát huy được tác dụng không nhỏ.
Vương Tuyết Cầm chuẩn bị vào bếp bận rộn một phen cũng không quên hô một câu: “A Húc, cũng giúp chúng ta sạc điện thoại a”.
Trong điện thoại di động của bà cũng đã tải xuống không ít video khiêu vũ quảng trường đâu nha.
*
Bận rộn cả một buổi sáng sớm, lúc này cũng mới hơn tám giờ, tất cả mọi người đều đói bụng, Vương Tuyết Cầm mang theo một chiếc tạp dề tiến vào phòng bếp, chuẩn bị làm chút đồ ăn đơn giản.
Bữa sáng không nên ăn quá nhiều dầu mỡ nên việc chuẩn bị khá đơn giản.
Vương Tuyết Cầm mở tủ lạnh, quả thực đã có điện, đèn trong tủ cũng sáng lên, bà lấy ra mấy quả trứng gà và một túi bánh bao thịt đông lạnh.
Mở van khí của bếp ra, lấy ra một chiếc nồi nhỏ bỏ thêm chút nước lạnh, Vương Tuyết Cầm cho trứng gà vào nồi châm lửa chuẩn bị làm món trứng luộc.
Triệu Hi đi theo vào phòng bếp, đem bánh bao thịt đông lạnh bỏ lên giá hấp trong nồi sắt, thuận tay lại lấy thêm sữa từ tủ lạnh ra.
Trong lòng cảm khái ngàn vạn, Triệu Hi nghĩ nếu trong biệt thự này không phải vẫn có hai cổ nhân còn đó thì nàng sẽ không nghĩ mình đã xuyên không đâu.
Sau khi bữa sáng đơn giản đã được chuẩn bị đầy đủ, Vượng Tài liền dựa theo mùi hương, gấp gáp ngồi ngay ngắn trước mặt Triệu Hi mà chảy nước miếng, điên cuồng lắc lư.
Triệu Hi tiện tay ném cho nó một chiếc bánh bao thịt, Vượng tài lập tức xông tới ăn ngấu nghiến.
Những chiếc răng bén nhọn cắn nát bánh bao làm nhân thịt tươi ngon bên trong chảy ra, chú chó nhỏ liền lắm sạch hết trong nháy mắt.
Một màn kích thích này làm Hổ Tử trực tiếp nhìn đến đỏ mắt, mùi thơm của bánh bao thịt xông vào mũi khiến Hổ Tử hận không thể đoạt lấy thức ăn từ trong miệng con chó.
Người trong tiên cảnh này lại có thể tiện tay cho chó ăn loại mỹ vị thượng đẳng này? Nhìn thần khuyển kia được nuôi đến một thân béo tốt, da lông trơn bóng, cuộc sống chắc chắn so với người còn tốt hơn!
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...