Nam nhận vận cẩm bào, tóc cột bởi dải lụa và cài trâm ngọc. Nàng nhìn vị kaka của thân thể này liền nghĩ tới kaka ruột của mình, trong lòng khẽ nhói đau. Hàn Mặc vẫn như cũ, tiến về phía phụ thân, đưa tay hành lễ:
- Phụ thân, hôm qua nhi tử thấy có người lén lút sau viên của nhị di nương. Con lại gần thì phát hiện đó là một người hầu trong phủ và đang thì thào với di nương về việc của Vân Nhi. Tên nam nhân đó còn nói, nhị muội là con của hắn và tam muội là con của huynh đệ hắn, cùng ở phủ.
Câu nói cuối cùng khiến hai di nương cùng hai muội muội kia ngồi hẳn xuống đất. Nàng khẽ mân mê ly trà trong tay, rồi hướng phụ thân hỏi:
- Phụ thân, năm xưa người có ngủ với hai di nương???
- Ta hình như là chưa từng... Khoan ý con nói là lời của đại ka con là thật.
Hàn Văn trả lời trong sự lúng túng rồi ngạc nhiên hỏi lại nàng. Nàng khẽ gật đầu và ra tay ám hiệu với đại ca nàng. Hàn Mặc ngồi xuống ghế rồi nhìn mẫu thân cùng phụ thân đang tức đến đổ mặt thì nàng đứng dậy, chắp tay hành lễ với phụ thân:
- Con mong phụ thân có thể cho con giải quyết bốn người này. Họ không chỉ khi dễ con mà còn chà đạp tôn nghiêm của tướng quân phủ, của cha và của cả Hàn gia.
Nhị di nương cùng tam di nương ngẩng đầu cầu sự dung tha của phụ thân nàng nhưng nào ngờ đổi lại được một câu nói:
- Chuyện này không được đồn ra ngoài. Ta sẽ lập tức hưu hai người đàn bà không biết xấu hổ này, đem đuổi ra khỏi phủ. Từ nay về sau, Hàn gia ta, con trai một vợ, con gái một chồng. Ai làm sai tất chịu sự sử phạt theo gia pháp. Quản gia, lấy giấy bút ra đây, bản tướng quân viết giấy hưu thư.
Quản gia đứng ngoài cửa, nghe đến tên thì giật mình, vội vàng đem giấy mực vào trong rồi lui ra. Phụ thân nàng viết xong hưu thư, thì ném cho nha hoàn đưa hai di nương ký. Do không còn lý do phản bác lại nữa nên hai nàng đều ngoan ngoãn ký hưu thu [ ám chỉ nhị và tam di nương ]. Nàng khẽ cười, một nụ cười lạnh lòng: " Ta đã trả lại nỗi oan cho cô rồi Nguyệt Vân. Ta sẽ tiễn họ xuống đó bầu bận với cô, cũng để cô trừng trị bọn họ thích đáng ".
[ Tại khách điếm ]
Nàng một thân hắc y, đầu đội đấu bồng, mặt dùng khác che đi dung mạo khẽ lẻn vào phòng Thảm Thị [ nhị di nương ]. Nàng khẽ đổ một goid btj phấn vào lư hương rồi khẽ dùng đoản đao bên hông rạch bộ y phục của nàng ta. Nàng đi ra một lát rồi quay lại còn đem theo hai gã đàn ông. Túm cổ một gã nàng khẽ gằn giọng:
- Nghe lời bản cô nương thì sống, không nghe lền đi gặp tổ tiên.
- dạ dạ, cô nương có gì sai bảo, tiểu nhân tận lực giúp đỡ.
Hai tên nam tử đó run đến nỗi quỳ rạp cả xuống, không dám ngẩng đầu. Nàng gật đầu hài lòng với biểu hiện này, lạnh lùng nói:
- Trên giường này là một mỹ nhân, tuy tuổi không còn thấp nhưng dáng dấp không tệ, ta tặng cho người. Ta đã dùng mê hương rồi. Ngươi đảm bảo với ta, nàng ta sẽ hét đến nỗi cả khách điếm đều tỉnh lại. Nếu không làm được thì ta tiễn ngươi một đoạn.
Nàng chỉ tay vào tân bên trái rồi lạnh lùng nhìn lên giường. Tên đó nghe đến mỹ nhân đều sáng mắt lên, yếthầu nuốt nước bọt ừng ực. hắn gật đầu lia lịa. Nàng đi ra ngoài và lôi tên nam nhân còn lại đi theo. Đến phòng Âu Dương thị [ tam di nương ] nàng dặn dò tên nam nhân còn lại như những gì đã nói với tên kia. Hắn nghe thấy mình cũng có phần liền hưng phấn, gật đầu. Nàng khẽ cười rồi rời đi trong bóng tối. Môi anh dòa khẽ cong lên, miện lẩm nhẩm:
- Còn hai vị muội muội yêu dấu nữa, quà của ta rất nhanh sẽ đến thôi.
Sáng hôm sau, trong khách điếm, mọi người đều bàn tán về vụ việc tối qua. Thẩm Thị và Âu Dương Thị cùng hai cô con gái đều phát điên, miệng không ngừng lẩm bẩm: " Không phải ta, không phải ta... haha.. haha... ". Nàng nghe thấy nha hoàn bên cạnh mẫu thân nói vậy liền vui vẻ cười trừ. Nhân tiện, nàng hỏi nơi nào làm vũ khí. Nhũ mẫu [ nha hoàn bên cạnh mẫu thân nàng cũng là nhũ mẫu của nàng ] nói từ phủ đi thẳng 500 mét là tới. Nàng không nói không rừng liền nhanh chân chạy thẳng ra khỏi phủ mà không quên câu " cảm ơn ".
P/s: Mọi người chuẩn bị tinh thần chào đón Nam chính của chúng ta nha.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...