CHƯƠNG 115: CHAPMAN RA TAY
Nhậm Sinh lại một lần nữa bị hài tử “vô lễ”, mà trước mặt Quốc vương lại không thể giáo huấn hài tử…
Vẫn là Đại oa ngoan nhất, ôm cậu thoát khỏi ma trảo… Nhị oa này, chờ cậu biến về hình người, nhất định gặm trả nó vài miếng! (nhân sâm hóa cẩu a)
Nói thật, mặt tiểu hài tử phúng phính bính ra sữa, gặm một miếng rất là thích nha!
Nhậm Sinh vốn định ban đêm dùng lá dạy cho con biết thế nào là hiếu kính cha mẹ, nhưng đang ở trên địa bàn của người khác, vì sợ ai đó phát hiệ điểm gì bất thường, cuối cùng chỉ có thể chịu đựng…
Triệu Lăng Vũ để cậu ở lại chỗ này là để âm thầm bảo vệ con mình.
Nghĩ đến các con, Nhậm Sinh lại nhìn 6 đứa trẻ, nhà cậu bốn đứa thực dễ chăm sóc, luôn ăn ăn, nhưng con của Cách Đức và Phương Thành Quân lại khiến người ta đau đầu, bởi vì nhiều người ở Nhược Á đều hiếm muộn, nên rất lưu ý trẻ con, hai đứa nhỏ này vì vậy cũng được đặc biệt quan tâm chăm sóc.
Hai tiểu tử kia, cứ như vậy không biết chừng quên mặt cha mất… May mà con cậu thông minh, mấy ngày nay đều nhớ tới Triệu Lăng Vũ.
Thực ra… Cậu cũng rất nhớ Triệu Lăng Vũ, từ khi quen biết đến nay, chưa bao giờ chia xa, lần này đã lâu không gặp mặt…
Nhậm
Sinh buồn bực mà kéo xuống một chiếc lá, không nghĩ tới “lâu thiệt lâu” sau, cậu mới hất lá được một cái không có tí lực nào hết.
“Đại oa, gốc cây trong ngực con mấy ngày nay sao lại không có tinh thần gì hết vậy?” Quốc vương tự mình ru hai hài tử của Cách Đức ngủ xong, liền tìm hài tử của Triệu Lăng Vũ bồi dưỡng tình cảm.
“Thưa, sẽ tốt lên nhanh thôi.” Đại oa nói.
“Thật sao? Ta thấy con chưa cho nó phân bón, có muốn ta mang dịch dinh dưỡng đến không?”
Đại oa vừa định thôi, nhưng trong đầu lại xuất hiện giọng nói, lập tức gật đầu “Da muốn.”.
Quốc vương thấy vậy mỉm cười, rất nhanh mang tới một bàn tay đầy chai dinh dưỡng lớn nhỏ, sau đó cho chậu hoa Nhậm Sinh hai giọt: “Rồi, cây lớn thế này dùng hai giọt, quan sát xem sao, không hợp chuyển loại khác.”
Hai giọt! Nhậm Sinh còn chưa kịp cảm nhận gì mà, nhìn cái chai bị thu về mà vạn phần thất vọng! Cậu mạo hiểm giả bộ héo úa muốn dịch dinh dưỡng, không phải chỉ để có hai giọt này!
“Ta muốn ăn!” Nhậm Sinh bất đắc dĩ, Nhị oa đột nhiên chạy tới, sau đó bắt được bình dinh dưỡng kia, liền muốn đưa lên miệng.
Tốc độ phải nói là cực kỳ mau lẹ, nhưng rốt cuộc xem kém Quốc vương cường giả của Nhược Á, vì thế ngoài chút dịch rót vào miệng rồi kia, số còn lại trở
về trong tay Quốc vương.
Will đại đế nhìn hài tử háu ăn này mà khẽ thở dài một tiếng: “Tiểu tử kia, thứ này không ăn được biết không? Ăn vào sẽ đau bụng đó.”
Nhị oa ngân ngấn nước mắt nhìn Quốc vương: “Con đói…”
Will đại đế cảm giác như mình đang ngược đãi hài tử vậy, muốn đưa dịch dinh dưỡng cho hài tử ngay lập tức, may mà tỉnh táo lại, cuối cùng không làm chuyện gì hối không kịp.
Vung tay một cái, bình dinh dưỡng trong tay hắn liền biến mất, Will đại đế buông Nhị oa xuống, gọi người máy: “Mau đem đồ ăn tới, tụi nhỏ đói bụng rồi.”
Người máy nhập chỉ thị một chút, lập tức từ chối: “Mệnh lệnh của ngài không thể chấp hành, robot nấu ăn cho trẻ em vừa báo, không cho phép cho trẻ ăn quá nhiều, lượng thực vật hấp thu ngày hôm nay đã vượt mức 2 lần rồi.” (>_
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...