Hai hài tử đã bị vây xem, Cách Đức có chút mệt mỏi, lúc nhìn thấy Nhậm Sinh, càng nhịn không được mà hỏi: “Nhậm Sinh, ngươi trước kia sao sinh nở thoải mái quá vậy?” Nhìn bụng mình xé ra cái gì, thật sự rất thảm, tâm lý bóng ma ahhh!
“Sinh hài tử? Bùm bùm liền rơi xuống.” Nhậm Sinh trả lời, bọn họ rụng quá nhanh, cậu suýt chút nữa đỡ không kịp.
Cách Đức khiếp sợ nhìn về phía cái bộ vị kia của Nhậm Sinh, tuy lúc đầu chỉ là mấy viên trứng nhỏ, nhưng cỡ chừng trứng gà đó, từ trong bụng mà bùm bùm rơi xuống cái gì…
Nhìn thấy vẻ mặt đó của Cách Đức, Triệu Lăng Vũ đang ôm Nhị oa cũng cau mày, trực tiếp đem Nhậm Sinh kéo vào trong ngực: “A Nhậm khác chủng tộc chúng ta! Hơn nữa mấy viên trứng kia là vỏ mềm!”
“Cho nên sinh được suôn sẻ xong liền sạch sẽ?” Cách Đức nghiêm nghị hỏi. “Không phải, cũng đã nhiều năm rồi ta không có gội đầu sạch.” (–|||) Nhậm Sinh mặt nghiêm túc, tình huống lúc đó thật khiến cậu thoải mái một trận.
“Ách?” Cách Đức hết muốn hiểu gì luôn.
“Khải Tư đâu?” Triệu Lăng Vũ sáng suốt chuyển đề tài.
“Hắn lấy một ít đồ rồi đi nghiên cứu rồi.” Cách Đức đáp, nhau thai, tóc, tất cả đều bị bứt một cọng nhổ một miếng đi rồi… Con của ta có mấy sợi tóc đâu chứ!
“Sao vội vã thế?” Phương Thành Quân theo bản năng hỏi một câu.
“Hắn thật sự gấp gáp, thiếu chút thì để ta tự xử lý vết thương rồi.” Cách Đức chỉ miếng dán trị thương trên bụng mình, không lâu nữa, miệng vết thương sẽ lành hẳn: “Chờ đến khi hắn sinh, ta nhất định sẽ ăn miếng trả miếng!”
“Không cần, nói không chừng đến lúc đó hắn sẽ dán tạm bụng mình rồi ôm hài tử đi xuống hầm nghiên cứu cũng nên!” Crow u buồn nói, Khải Tư thật sự quá bận rộn, đặc biệt có quy tắc, vì thế mà ngay cả hắn cũng không có thời gian bên nhau, đều phải quy định trước.
Hắn bây giờ đặc biệt hy vọng hoàng cung sẽ tổ chức nhiều yến hội hơn, như vậy có thể kéo Khải Tư đi khoe khoang, còn có thể phu phu tâm tình một phen, tiện thể ăn đậu hũ.
Nhậm Sinh nhà mình vẫn tốt nhất… Triệu Lăng Vũ đem tiểu nhân sâm ôm vào ngực, kết quả vài giây tiếp theo, mấy hài tử kia cùng nhào tới, đều phải ôm cùng một chỗ.
Có lẽ thật sự có thể lộng vài cái khoang dinh dưỡng đem bọn họ ngâm vào, chỉ là hài tử của hắn tựa hồ có chút quá lợi hại đi? Khoang dinh dưỡng chứa nổi họ sao?
Hài tử của Cách Đức, một cái là dị năng kim chúc, một cái là băng, hai hài tử này có hơi đỏ, nhưng mặt không nhăn lắm, chỉ là hai đùi ngấn dày, Nhậm Sinh nhìn
quen hài tử của mình rồi nên cứ thấy quái quái.
Tuy nhiên cậu cũng nhiều thời gian để nghiên cứu hai hài tử này. Cách Đức sinh xong rồi, cậu và Triệu Lăng Vũ còn phải đi tới chỗ Faun nữa.
Ngoại hình cơ giáp đã thay đổi nhiều, kim sắc và xanh lá phối hợp khiến màu sắc trở nên tươi mới, bên trong, Faun cải tiến một ít, nhưng có nhiều chỗ vẫn cần điều chỉnh thêm.
“Kỳ thật hệ thống khối cơ giáp thế nào, con gái ta còn am hiểu hơn ta.” Giới thiệu đơn giản về cơ giáp xong, Faun nói.
“Ngươi có biện pháp đưa bọn họ đến sao?” Triệu Lăng Vũ hỏi, việc này hắn cũng có thể làm, nhưng Faun chắc muốn tự mình làm hơn.
“Có! Ta có thể liên hệ Nija, để nó dụ tiểu tử thối kia đưa đến tinh cầu dưỡng bệnh, sau đó cho hai người máy thế chỗ bọn họ…” Faun kỳ thật đã lên kế hoạch sẵn từ trước.
“Vậy mau đưa nàng tới đây đi.” Triêu Lăng Vũ nói, nhìn Nhậm Sinh cõng hài tử chạy về hướng cơ giáp.
Nhược Á đế tinh chia làm nhiều khu vực, có khu toàn là người quyền thế, có vài khu đều là bình dân, McCarthy cư trú ở một khu bình dân như thế.
Tuy rằng đột nhiên thu được Uẩn dưỡng dược tề thanh danh vang rộng, nhưng McCarthy hoàn toàn không biết mình có cơ hội đổi đời, trên thực tế, mấy ngày qua chuyện của hắn và thê
tử cùng dần rơi vào quên lãng.
Nhưng hiện tại, hắn lại ngồi trong phòng mô phỏng thật lớn, trang hoàng xanh vàng rực rỡ, thê tử nói nơi này là nhà của nàng.
Không phải nói nàng là một nữ nhân đáng thương bị chồng đuổi khỏi nhà sao? Làm sao có phòng ở như vậy? Dù cho phòng ở không đáng bao nhiêu tiền đi chăng nữa… phía trước kia không phải là mô hình cơ giáp bản giới hạn sao? Hắn vất vả một chuyến nhặt đồ bỏ cũng không mua nổi một cái.
Nghe thê tử nói nàng muốn đi đế tinh dưỡng bệnh, lại mạc danh kỳ diệu mà bị đưa đến tầng hầm khách sạn, lại qua một thông đạo mới tới nơi, McCarthy vô cùng mờ mịt.
“McCarthy tiên sinh, mời uống trà.” Người máy mặc nữ trang xinh đẹp đến trước mặt McCarthy, cung kính đưa lên một ly trà.
Người máy nhân hóa ở Nhược Á chia làm nhiều cấp bậc, cái trước mặt này thậm chí có thể giả dạng một người mà không bị phát hiện, thậm chí quanh người còn tản ra dị năng dao động nữ tính, thực tế, nếu không phải nhìn thấy trên trán nó có một công tắc nhỏ, hắn tuyệt đối không thể nhận ra đây là người máy.
McCarthy nâng ly trà lên, hơi co quắp uống một ngụm, nhịn không được hỏi: “Tonia đâu rồi? Nàng ở nơi nào?”
“McCarthy tiên sinh, ta không biết, ngài có muốn dùng thêm trà không?” Bị người
máy nhìn chằm chằm, hơn nữa có chút không tự nhiên, McCarthy lại uống một ngụm.
Thực nhanh, người máy liên rót đầy chén McCarthy, hắn theo bản năng lại uống một ngụm.
Trong một phòng cách đó không xa, một đám người đang giám thị từng động tác của McCarthy.
Tonia, hoặc là nói Nija, đang nhìn trượng phu của minh uống hết ly này đến ly khác, có chút bất đắc dĩ nhìn phụ thân: “Ba, người rốt cuộc muốn làm gì?”
“Hắn đoạt con gái của ta, trong lòng ta không thoải mái! Con xem đi, hắn uống nhiều nước như vậy, lát kiểu gì cũng mắc tiểu đi vệ sinh, mà lại tìm không thấy nhà xí…” Faun có chút đắc ý.
“Ngươi vì muốn nhìn thấy hắn không tìm được nhà xí mà đem tinh la thảo dùng để trấn an dị năng cho hắn dùng?” Triệu Lăng Vũ nói. Faun cũng gây sức ép đủ rồi, vì McCarthy, hắn tận lực đem đồ vật trong nhà cất đi, đem mô hình mang lên, căn bản không quan tâm có thích hợp hay không phô bày giàu sang, còn mang tinh la thảo cực kỳ sang quý pha trà cho hắn mắc tiểu.
A, phải rồi, cái kia người máy cũng là Chapman đưa, trước bị hắn lấy làm bao cát rồi nhét xuống đáy hòm, lần này lôi ra dùng, đại khái vì đã lâu không sử dụng, động tác có chút cứng ngắc…
“Ta đây không phải là vì hắn đối xử với con gái ta không tệ lắm sao?” Faun lập tức
đáp lại.
“Ba, được rồi mà, chúng ta ra gặp hắn đi.” Nija nói, nàng tới nơi này, chỉ đơn giản nói vài câu với McCarthy đã được đưa tới đây rồi, McCarthy lại càng mờ mịt.
“Con bây giờ trong mắt chỉ còn trượng phu, đâu còn người cha này nữa…” Faun ưu thương nhìn con gái mình.
“Ba!” Nija bất đắc dĩ mà gọi một tiếng.
“Được, ba cùng con ra gặp hắn.” Faun nói.
Faun và Nija nhanh chóng rời đi, Nhậm Sinh và Triệu Lăng Vũ ở lại. Người một nhà nhất định có rất nhiều chuyện phải xử lý, bọn họ tất nhiên không nên đi theo làm gì.
McCarthy nhìn nhạc phụ đại nhân, câu đầu tiên chính là: “Xin lỗi, cho hỏi nhà vệ sinh ở đâu vậy?”, sau khi nói xong, đột nhiên hắn nhận ra người trước mắt này: “Faun đại sư?”
McCarthy tuy chỉ là bình dân, nhưng các loại cố vấn của Nhược Á đều biết, đã từng đi tuyên truyền khắp bốn phương, được khen là Nhược Á đệ nhất cơ giáp đại sư, con gái gả cho Chapman thân vương, Faun, hắn đương nhiên không thể không biết đến.
Thời niên thiếu, hắn thậm chí còn mơ ước trở thành chiến sĩ cơ giáp, sau đó được Faun tự tay chế tác cơ giáp cho.
Đương nhiên, ý nghĩ như vậy đã sớm từ bỏ, không ngờ vừa từ bỏ xong, lại gặp được Faun đại sư ở đây!
McCarthy nhìn Faun đầy kính ngưỡng, lập tức bị người
bên cạnh Faun thu hút tầm mắt, tuy rằng thực gầy nhưng lớn lên vô cùng xinh đẹp.
Khuôn mặt này, đã từng là vương phi, nhưng lại làm cho hắn có cảm giác giống hệt như thê tử của hắn.
McCarthy theo bản năng kéo nữ nhi kia đến bên cạnh mình: “Ngươi sao lại thay đổi diện mạo? Sao lại lôi kéo hắn?” Vừa nói, McCarthy vừa đề phòng nhìn Faun, về phần kính ngưỡng… Có ý nghĩ muốn đoạt thê tử của hắn, đều là địch nhân!
“Hắn là cha ta.” Nija cười cười, kéo McCarthy đến cách vách: “Đây là nhà vệ sinh.”
Faun nhìn con gái mình đi theo nam nhân kia vào nhà vệ sinh, vội vàng ngăn cản: “Nija, hắn đi vệ sinh, con theo vào làm gì? Mau trở lại!”
Nija không lời gì để nói nhìn về phía cha mình, nàng và McCarthy đã là vợ chồng mười mấy năm rồi, nàng đi nhà cầu McCarthy cũng thực tự nhiên đứng cạnh đánh răng, lúc McCarthy đi vệ sinh, nàng còn đứng xem được, cùng nhau đứng trong nhà vệ sinh tính là cái gì? (thật bá đạo)
Faun nói xong, cũng nghĩ đến tình huống của con gái mà ưu thương.
Hắn chính là ưu thương mà thôi, trong WC McCarthy cũng đã bị khiếp sợ, đi vệ sinh suýt quên cởi quần.
Hắn còn tưởng thê tử có lý do riêng nên phải thay đổi diện mạo, giờ xem ra, đó mới là khuôn mặt thực sự của nàng.
Thê tử hắn gương mặt giống vương phi,
Faun chỉ có một con gái, Faun lại là ba của vợ hắn… Cho nên hắn là cưới vương phi? Cho nên Chapman là bỏ nàng, còn đuổi nàng ra khỏi môn tra nam?
Uổng công hắn còn cảm thấy vị thân vương kia rất lợi hại, không ngờ lại là một tên đểu cáng!
McCarthy giải quyết vấn đề sinh lý xong, máy móc rửa sạch tay, đột nhiên phát hiện mình vừa rồi không đóng cửa, thê tử và nhạc phụ còn đứng ngoài cửa cách đó không xa.
Theo bản năng, McCarthy ưỡn ngực hóp bụng, vươn tay ướt sũng về phía Faun: “Ba, chào ngài!”
Faun theo dõi hắn trong chốc lát, vươn tay chạm vào một đầu ngón tay hắn, sau đó chỉ bên cạnh: “Máy sấy khô bên kia.”
Faun cảm kích McCarthy, dù sao mấy năm nay hắn cũng đối xử rất tốt với con gái hắn. Mà McCarthy, dù khiếp sợ hắn lại chán ghét tình địch Chapman thân vương, nhưng Faun là nhạc phụ hắn, vui sướng này làm hắn quên hết những chuyện kia, vì thế một nhà ba người ở chung cũng rất ổn đi.
Mấy năm nay Faun chưa được cùng con gái tán gẫu, luôn ngồi nghe con gái kể chuyện của mình, mà Nija thì đều lựa lời hay nói chuyện cùng cha.
“Về sau, ta liền giao con gái cho ngươi.” Nghe xong hồi lâu, Faun đột nhiên nói với McCarthy.
McCarthy nghe thế, nhất thời kích động không thôi: “Ba, ngài yên tâm, ta nhất định sẽ chăm sóc nàng thật tốt!
Ba, Nija đã uống Uẩn dưỡng dược tề, thân thể khá hơn trước rất nhiêu!” Nói đến Uẩn dưỡng dược tề, McCarthy lại nghĩ tới chuyện Faun tìm thuốc khắp nơi, hẳn là vì thê tử của mình mà cầu khắp chốn đi.
“Ta biết, thuốc kia ta vẫn sẽ đưa các ngươi.”
“Cái gì?” McCarthy kinh ngạc, không phải là Grinton sao?
“Đi thôi, ta đưa hai con đi gặp vài người.” Faun lại nói.
Lúc Faun và McCarthy nói chuyện, Nhậm Sinh và Triệu Lăng Vũ đang thương lượng thân thể Nija phải làm thế nào.
Tình trạng Nija không tốt, trường kỳ dùng Uẩn dưỡng dược tề và Bổ khí đan cũng chỉ giảm bớt mà thôi, cho nên rốt cuộc nên làm gì bây giờ, bọn họ cũng cần ngẫm lại.
“Đại oa có thứ tốt.” Đại oa lại một lần nữa lấy ra máu Nhậm Sinh cho.
Máu của Nhậm Sinh sao có thể cho người khác ăn? Triệu Lăng Vũ lập tức cự tuyệt: “Không được.”
“Nếu không cho nàng một viên nhân sâm tử?” Nhậm Sinh đề nghị.
“Em không phải nói đó là con mình sao?” Triệu Lăng Vũ vẫn thấy quái quái.
“Vậy anh nói phải làm sao bây giờ?” Nhậm Sinh hỏi lại.
“Lại cho mấy viên Dưỡng nhan đan là được.” Nhậm Sinh luyện chế hiệu quả cũng không tồi.
“Như vậy quá chậm…”
“Cái này cũng không thể được?” Đại oa lại hỏi, đột nhiên lấy ra vài miếng màu đỏ.
Đây là xác trứng của Đại oa, ba hài tử kia phá vỏ xong đều đã ăn, Đại oa cũng thế.
Chỉ là phá vỏ trên thủ đô tinh, vài miếng nhỏ rơi xuống, sau đó tất nhiên không có cơ hội ăn, mấy mảnh nhỏ này là Nhậm Sinh lượm về đưa cho nó.
Thứ này hiệu quả không bằng máu Nhậm Sinh hay nhân sâm tử, nhưng không tính là kém, nếu cùng phối hợp…
“Dùng cái này.” Triệu Lăng Vũ không chút do dự, vỏ trứng con mình cho người khác ăn thì không vấn đề gì.
=================
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...