Lần đầu tiên Vân Thiển biết Bang hội người chơi còn có cứ điểm.
Nhìn từ bên ngoài tòa nhà đảm nhiệm cứ điểm là một nhà thờ bình thường, nam nữ già trẻ ra ra vào vào, mặt mũi mỗi người nghiêm nghị, có tổ chức, có kỷ luật.
Vân Thiển: “Mấy người giống tà giáo thật đấy.”
Bùi Chí Vũ: “?”
“Tà giáo con khỉ, đây nơi tổ chức hoạt động tôn giáo được chính phủ phê duyệt đàng hoàng.
Cô không nhìn thấy tấm bảng treo trên cửa chính hả? Bang hội người chơi chúng tôi là tổ chức đoàn thể hợp pháp, không phải tụ tập phi pháp!”
Vân Thiển: “Tôi chỉ nói vậy thôi, anh làm gì kích động thế.”
Bùi Chí Vũ: “Dẹp đi.”
Bùi Hướng Nhu: “Mọi người là bạn bè từng hợp tác với nhau.
Anh, anh đừng khó chịu thế.”
Bùi Chí Vũ: “Cô ta chứa chấp người của thế giới tận thế! Đây là tội lớn!”
Anh cố ý hù dọa Vân Thiển.
Vân Thiển còn lâu mới tin.
Nếu là tội lớn thật, làm sao Bùi Chí Vũ còn có tâm trạng nói đùa với cô.
Từ đầu đến cuối, Văn Nhân Du đều bình tĩnh, rõ ràng là người đến từ thế giới tận thế nhưng lại không sợ Bang hội người chơi làm gì mình.
Trước khi người lạ bước vào cứ điểm Bang hội người chơi cần tiến hành đăng ký.
Người gác cửa đưa một tờ khai, bên trên yêu cầu điền “Tên họ” , “Chủng tộc” , “có phải người bản xứ ở thế giới khác không” , nếu chọn phải thì yêu cầu điền “Bản đăng ký quản chế cư dân thế giới khác”
Văn Nhân Du cảm thấy thú vị, anh bắt đầu điền.
Vân Thiển: “Các người đã làm chính quy thế rồi à?”
Bùi Chí Vũ: “Đương nhiên, nếu ai cũng tự giấu cư dân thế giới tận thế như cô, thế giới chúng ta sẽ trở nên thế nào?”
Bùi Hướng Nhu lập tức cắt ngang: “Là quy tắc mới gấp rút ban hành một tuần nay, đã truyền đạt đến Bang hội người chơi ở từng thành phố.
Dù cho giấu giếm cư dân thế giới tận thế cũng sẽ bị thiết bị chúng tôi phát minh sau này quét ra.”
Vân Thiển kinh ngạc nhìn Bùi Hướng Nhu.
Mới mấy ngày không gặp, cô giống như biến thành một người khác, phong thái vô cùng chững chạc, dáng vẻ tiểu thư hoàn toàn biến mất.
Nghe ý trong lời nói của Bùi Chí Vũ thì hình như Bùi Hướng Nhu đã trở thành người phụ trách cứ điểm Bang hội người chơi này.
Văn Nhân Du điền tờ khai xong, Bùi Hướng Nhu lấy đi, chụp một tấm ảnh thẻ rồi lại nói: “Sau khi hệ thống ghi nhận sẽ thay đổi thông tin của anh ở thế giới chúng tôi.”
Vân Thiển lên tiếng: “Thật ra tôi còn hai người đến từ thế giới tận thế, có thể cho thêm hai tờ khai không?”
Bùi Chí Vũ và Bùi Hướng Nhu: “…”
Bùi Hướng Nhu nói: “Cô kết bạn với tôi, tôi gửi cô biểu mẫu điện tử, ảnh cá nhân thì dựa vào định dạng ảnh thẻ điện tử.
Nếu bọn họ còn giữ năng lực đặc biệt của thế giới ban đầu, vậy cần tới đây tiến hành kiểm tra trình độ tại chỗ.”
Vân Thiển: “Để tôi bảo bạn tôi dẫn họ tới.”
Cô gửi tin cho Văn Tư Thành.
Văn Tư Thành: 0.0, ỏ, anh đưa bọn họ tới ngay.
Sắp xếp xong xuôi, Bùi Chí Vũ rời đi trước, Bùi Hướng Nhu giải thích cho Vân Thiển vì sao Bang hội người chơi phải làm như thế.
Việc này phải bắt đầu nói từ sự xuất hiện của Chúa cứu thế.
Căn cứ vào một vài ghi chép để lại, sau khi hoàn thành nhiệm vụ Chúa cứu thế, bất cứ ai trong nhóm người chơi đầu tiên rất lâu về trước được Chúa cứu thế lựa chọn đều đạt được lợi ích rất lớn, sống sung sướng trong thế giới hiện thực.
Đồng thời, bọn họ sử dụng kinh nghiệm có được từ thế giới tận thế để phát triển thế giới hiện thực.
Lịch sử thế giới bọn họ từng có một lần đại nhảy vọt khoa học kỹ thuật không thể tưởng tượng nổi, đó là sự thay đổi người chơi mang lại thế giới hiện thực.
Thường cách một đoạn thời gian, Chúa cứu thế sẽ lại xuất hiện.
Thời gian xuất hiện kéo dài không cố định, mỗi lần đều sẽ chọn số lượng người chơi nhất định, điều phái bọn họ cứu giúp những thế giới tận thế khác.
Ban đầu, người chơi chết ở thế giới tận thế thì cũng sẽ chết ở thế giới hiện thực, nhưng có thể lấy và trao đổi vật phẩm từ thế giới tận thế và Chúa cứu thế.
Điều này khiến người chơi co đầu rụt cổ, thậm chí vì cướp giật vật phẩm giữ mạng mà đánh nhau, cứu giúp thế giới tận thế chỉ còn là nhiệm vụ hoàn thành cho có.
Chúa cứu thế thay đổi, người chơi có số lần sinh mạng (tương đương có thể chết vô số lần), nhưng sẽ có sự khác nhau giữa chỉ số tinh thần mỗi người, và hủy bỏ tác động lên thân thể ở thế giới hiện thực sau khi làm xong nhiệm vụ.
Điều này rốt cuộc cũng khiến người chơi tập trung cứu giúp thế giới.
Kế tiếp, Chúa cứu thế thay đổi nguyên tắc chọn người chơi.
Người được Chúa cứu thế lựa chọn có thể có một vài khuyết điểm nhỏ này nọ về tính cách, nhưng về cơ bản đều không xấu, đa phần dễ mềm lòng.
Cuối cùng cũng xuất hiện vấn đề, có người chơi bị sinh vật bán thần gian ác ở thế giới tận thế lừa thành người què, cho phép chúng đi tới thế giới này.
Thế giới hiện thực không có thần linh bảo trợ, người trông coi chính là bản thân người bản xứ.
Chỉ cần một người bản xứ mở miệng đồng ý cho cư dân thế giới khác bước vào thì có nghĩa là đã mở ra một khe hở.
Người chơi thông qua Chúa cứu thế đi tới vô số thế giới tận thế, có vài sinh vật mạnh mẽ ở thế giới tận thế ngửi được mùi từ khe hở hoặc trùng hợp đi tới thế giới hiện thực.
Khe hở không được thần linh đích thân vá lại sẽ ngày càng mở rộng.
Cũng bởi không có thần linh quản lý, số lượng bọn chúng càng ngày càng nhiều.
Ban đầu Bang hội người chơi do người chơi tự mình hợp lại, mục đích là để đối phó những quái vật này.
Về sau, nơi này trở thành bang hội tập hợp người chơi Chúa cứu thế, chủ yếu là để người chơi có thể liên kết hành động trong thế giới tận thế, đối phó quái vật trở thành chuyện bí mật.
Những sinh vật thân thiện ở thế giới khác sẽ được Bang hội người chơi sắp xếp chỗ ở, những sinh vật độc ác sẽ bị gọi là “dị nguyên(*)” , cần phái người đi tiêu diệt.
(*) Thật ra tác giả dùng từ 异端 (dị đoan) nghĩa là nguồn gốc lạ, ở nước mình từ dị đoan lại chỉ những điều kỳ lạ và huyền bí từ tin đồn nhảm nhí, cho nên mình thấy sử dụng chữ dị đoan ở đây không hợp, vì vậy đổi thành dị nguyên.
Ban đầu không có nhiều người biết đến sự tồn tại của dị nguyên, dù là người chơi trong Bang hội người chơi cũng chưa chắc biết được.
Một số người trong bang cho rằng mình có thể giải quyết, không cần gây hoang mang.
Dần dần số lượng dị nguyên tăng lên, người chơi tham gia Bang hội người chơi bắt đầu biết đến sự tồn tại của chúng, bọn họ sẽ được Bang hội người chơi che chở.
Người không tham gia Bang hội người chơi gặp phải bọn chúng cũng chỉ đành tự cầu phúc.
Gần nửa tháng nay, số lượng dị nguyên tăng vọt, đội ngũ bảo an đặc biệt đối phó dị nguyên liên tục mở rộng chiêu mộ.
Bùi Chí Vũ và Bùi Hướng Nhu mới gia nhập Đội bảo an gần đây, bọn họ đều muốn góp một phần sức lực của mình bảo vệ thế giới.
Muốn trị tận gốc vấn đề này bắt buộc phải có một thần linh bằng lòng chủ động nhận thế giới của bọn họ.
Vì vậy Bang hội người chơi liên tục dâng lên tín đồ ưu tú cho các vị thần linh khác nhau, hi vọng có một vị thần chủ động ra mặt.
Thần Bùn Vàng sau lưng Vương Tư Tuệ đồng ý giúp đỡ, nhưng đáng tiếc không phải thần linh cấp cao.
Ngài muốn nhận thế giới bọn họ, thế giới bọn họ còn chẳng chịu nghe theo ngài.
Nói đến đây, Bùi Hướng Nhu không khỏi thở dài: “Tôi cũng chẳng biết tại sao rất nhiều người có ấn tượng kém đối với Bang hội người chơi, cứ nghĩ chúng tôi lấy được lợi ích gì đó từ chỗ thần linh, kiêu ngạo vênh váo, không chịu gia nhập cùng chúng tôi…”
Vân Thiển nhỏ giọng lẩm bẩm: “Tôi cũng nghe nói thế.”
Bùi Hướng Nhu nhìn cô: “Thảo nào lúc ở thị trấn Hạnh Phúc, cô không muốn gia nhập với chúng tôi.
Bây giờ tôi đã giải thích rõ với cô, cô có thể thay đổi cách nhìn với Bang hội người chơi không?”
Vân Thiển gật đầu.
Đúng lúc Văn Tư Thành dẫn Tống Hành Chỉ và Ô Tề Hải đến.
Tống Hành Chỉ ăn mặc chỉnh tề, Ô Tề Hải ăn mặc quái dị, chiều cao hai người giống nhau, gương mặt giống nhau, đứng ở đó giống như một cặp song sinh khác màu da, làm vài cô gái nhỏ đi ngang la hét inh ỏi.
Bùi Hướng Nhu dẫn hai người đi kiểm tra năng lực.
Văn Tư Thành lẩm bẩm: “Sao vậy, anh Hai Văn Nhân khỏi cần kiểm tra à, tôi thấy anh ta cũng có năng lực đặc biệt mà.”
Vân Thiển: “?”
Văn Nhân Du thấp giọng: “Tôi chỉ là người bình thường.”
Văn Tư Thành: “Rõ ràng anh là người có năng lực, người bình thường làm sao có khả năng kinh doanh vơ vét của cải nhanh như vậy? Anh mới tới thế giới chúng tôi bao nhiêu ngày, tôi nghe anh tôi nói anh sắp lên bảng tên những người giàu nhất thành phố chúng tôi rồi nhỉ?”
Vân Thiển khiếp đảm!
Văn Nhân Du lại nghiêm túc đáp: “Vẫn chưa đủ, quá ít.” Không có thật nhiều tiền dằn túi, trong lòng anh cứ cảm thấy thiếu thiếu.
Vân Thiển nói cho Văn Tư Thành những chuyện Bùi Hướng Nhu nói với cô lúc nãy.
Văn Tư Thành bày ra bộ mặt thiểu năng trí tuệ, lần đầu tiên anh nghe thấy chuyện như vậy.
Anh suy nghĩ một lát rồi nói: “Xem ra hầm trú ẩn tôi tạo lúc trước có tác dụng rồi, hôm nào tôi phải chuyển vào, ở bên ngoài nguy hiểm quá!”
Vân Thiển nhìn trái nhìn phải, thấy Bùi Hướng Nhu còn chưa đi ra, cô níu cánh tay Văn Tư Thành, nhỏ giọng nói: “Thật ra tôi hơi không yên tâm.”
Văn Tư Thành vẫn luôn xem Vân Thiển là em gái già, vốn dĩ cô dán lên người anh thì anh cũng chẳng cảm giác gì, cho đến khi nhìn thấy bộ dạng cười híp mắt của Văn Nhân Du.
Ánh mắt kia tràn đầy hai chữ “hiền từ(*)”.
(*) Tác giả dùng chữ 核善 ,có nghĩa là á nh mắt thế này này
Văn Tư Thành: “…”
Anh lập tức kéo cánh tay Vân Thiển ra, duy trì khoảng cách xã giao hai mươi centimet trở lên, nghiêm nghị nói: “Vân chó, em có biết cái gì gọi là nam nữ thụ thụ bất thân không.
Anh sợ em mà kéo tay anh thêm một lúc nữa, anh sẽ phải làm chị em với em mất thôi!”
Vân Thiển: “…” Cô cạn lời nhìn về phía Văn Nhân Du.
Văn Nhân Du ngắm nghía mép găng tay, giống như chưa xảy ra chuyện gì.
Tống Hành Chỉ và Ô Tề Hải đi ra, ánh mắt Bùi Hướng Nhu ẩn chứa sự ngạc nhiên mừng rỡ.
Bùi Hướng Nhu biết chuyện này phải đi hỏi Vân Thiển mới được.
Ban nãy cô từng hỏi hai người có hứng thú gia nhập Đội bảo an không.
Thái độ Ô Tề Hải kiêu ngạo hiện hết lên mặt, nghe thấy câu hỏi của cô chỉ bày ra bộ dạng hai tay đút túi, lười để ý lời cô.
Tống Hành Chỉ trông ôn hòa ốm yếu nhưng lại rất khó giao tiếp.
Bùi Hướng Nhu nói chuyện với cậu giống như giao tiếp trẻ em tự kỷ, có nghĩa là người đó nhìn bạn, nghe bạn nói nhưng ứ chịu trả lời.
Chỉ có lúc nhắc tới Vân Thiển, thái độ của bọn họ mới tốt hơn một chút.
Lúc Bùi Hướng Nhu nói tới chuyện thú vị giữa Văn Nhân Du và Vân Thiển, hai người đồng loạt xù lông.
Cô đã hiểu, Vân Thiển có thể thuyết phục họ.
Nhưng cô nên nói thế nào để thuyết phục Vân Thiển đây?
Bùi Hướng Nhu gọi Vân Thiển chuẩn bị trở về lại: “Vân Thiển, tôi có thể nhờ cô một chuyện không?”
Vân Thiển: “Chuyện gì?”
Bùi Hướng Nhu nói: “Cô có thể gia nhập Đội bảo an của Bang hội người chơi không, cùng đối phó dị nguyên với chúng tôi, bảo vệ thế giới chúng ta sống!”
Từ chỗ Kim Thiên Thiên, Bùi Hướng Nhu biết được Vân Thiển có một thần linh vô danh bảo trợ, Thần Chiến Tranh cũng muốn Vân Thiển làm tín đồ, bên cạnh cô còn có hai tay đấm ghê gớm, có thể nhẹ nhàng đối phó dị nguyên.
Người như vậy đương nhiên Bùi Hướng Nhu phải nghĩ cách lôi kéo vào Bang hội người chơi, gia nhập Đội bảo an.
Vân Thiển: “Tôi không được đâu, tôi nhát gan sợ chết.”
Ô Tề Hải ôm cánh tay Vân Thiển: “Đúng vậy, lá gan chị gái nhỏ xíu, người lại ốm yếu như vậy, mắt nhìn của cô tệ thật đấy!”
Tống Hành Chỉ ôm cánh tay trái Vân Thiển, khó chịu nhìn Bùi Hướng Nhu.
Bọn họ đã nhìn thấy cảnh tượng quái vật tấn công thông qua đôi mắt của Văn Nhân Du, biết đối với Vân Thiển mà nói thứ đó rất nguy hiểm.
Bùi Hướng Nhu nói: “Đúng vậy, hai cậu bạn trai nhỏ của cô rất tài giỏi, bọn họ có thể nhẹ nhàng đối phó dị nguyên, sẽ không để cô xảy ra chuyện đâu.”
Vân Thiển: “…”
Ô Tề Hải và Tống Hành Chỉ lập tức cảm thấy Bùi Hướng Nhu thật biết nói chuyện, nếu như bỏ đi chữ “hai cậu” và “nhỏ” thì càng tốt.
Bùi Hướng Nhu nói tiếp: “Nếu sống trong thế giới nguy hiểm, mọi người ra ngoài hẹn hò hoặc làm chút chuyện gì đó rất dễ bị cắt ngang đấy.”
Vân Thiển: “?” Tốc độ xe quá nhanh, cô theo không kịp.
Ô Tề Hải/ Tống Hành Chỉ: Có lý!
Bọn họ giống như hai bụi cỏ đầu tường: “Chị gái/Vân Thiển, chúng tôi có thể giúp sức, không hề cực khổ chút nào, đây chính là thế giới chị/em sống mà.”
Vân Thiển: “Hai người yên lặng chút đi!”
Cô nhìn Bùi Hướng Nhu, đang định mở miệng, chợt thấy Bùi Hướng Nhu cúi đầu cụp mắt.
Bùi Hướng Nhu giơ tay lên, ngón trỏ vén mái tóc dài ra sau tai, để lộ sườn mặt xinh đẹp và xương quai xanh nhỏ nhắn bên dưới cổ áo len trễ vai, trông vô cùng xinh đẹp.
Vân Thiển: Ai da, nói chuyện thì nói, sao còn dùng mỹ nhân kế? Vân Thiển cô rõ ràng là người có xu hướng giới tính bình thường, sao có thể bị phụ nữ dụ dỗ?
Bùi Hướng Nhu nhỏ giọng rấm rức: “Bây giờ Bang hội người chơi Hải Thành do tôi và anh trai tôi phụ trách.
Cô cũng biết anh trai tôi mỗi ngày đều tinh trùng lên não, hệt như đồ bỏ đi, chẳng có tác dụng gì, chỉ có một mình tôi vất vả chèo chống…”
Bùi Chí Vũ đi ngang qua, bày bộ mặt người da đen chấm hỏi(*).
(*) Là cái meme này đây:
Bùi Hướng Nhu: “Tôi biết trước đây ấn tượng của mọi người đối với Bang hội người chơi không tốt, đây là vấn đề do người quản lý, không liên quan đến Bang hội người chơi.
Đội bảo an muốn tìm người phù hợp rất khó, nếu cô và Văn Tư Thành có thể cùng tham gia thì không còn gì tốt hơn.”
Vân Thiển và Văn Tư Thành biết tỏng Bùi Hướng Nhu đang diễn kịch, nhưng bọn họ vẫn mềm lòng.
Có cái gì cảm động hơn chuyện đại tiểu thư cúi đầu cầu xin người khác?!
Vân Thiển và Văn Tư Thành đồng thanh: “Cô khóc thêm hai tiếng, khóc lớn một chút, chúng tôi sẽ đồng ý.”
Bùi Hướng Nhu: “…”
Bùi Hướng Nhu: Đờ mờ hai con gia súc.
Đội bảo an tăng thêm hai thành viên mới là Vân Thiển và Văn Tư Thành, trong đó Vân Thiển dắt díu thêm già trẻ lớn bé, vì vậy Đội bảo an tăng thêm bốn người.
Kim Thiên Thiên biết chuyện bèn gọi điện chúc mừng: “Hay thật, cô cũng bị kéo vào làm cu li hả? “
Vân Thiển đau lòng tức giận: “Sắc đẹp hại người!”
***
Đội bảo an cũng xem như là công việc chính thức có lương.
Lương mỗi tháng 7000 tệ, dựa vào số lượng dị nguyên tháng đó xử lí được mà phát thưởng, đóng bảo hiểm xã hội và chế độ phúc lợi đầy đủ, chỉ cần túc trực đợi lệnh cứu giúp thế giới.
Vân Thiển nhìn nghề nghiệp đăng ký trong thông tin nhân sự, cuối cùng cô không còn là người hành nghề tự do nữa, mà trở thành người hành nghề tôn giáo.
Vân Thiển vô cùng vui vẻ.
Rốt cuộc cô cũng có một công việc ổn định có thể ăn no chờ chết.
Đương nhiên Vân Thiển cũng từng nói với Bùi Hướng Nhu chuyện cô làm công ty nào, công ty đó sập tiệm.
Bùi Hướng Nhu tỏ vẻ không tin, Bang hội người chơi tại Hải Thành do cô phụ trách phát triển rất tốt.
Bình thường Tống Hành Chỉ đi học, Ô Tề Hải không muốn đi học, cậu bị Văn Nhân Du lừa ra biển bắt cá.
Có cậu ở đó, chiếc thuyền không cần lo gặp nguy hiểm.
Ba người bọn họ có thể liên lạc với nhau, khả năng di chuyển của Tống Hành Chỉ và Ô Tề Hải rất nhanh, hoàn toàn có thể làm chuyện của mình, không cần lo lắng Vân Thiển muốn tìm nhưng không tìm được bọn họ.
Dù sao Vân Thiển cũng có thể thông qua Văn Nhân Du để liên lạc.
Sau khi Văn Tư Thành biết chuyện, anh cảm khái lão cáo già đúng là lão cáo già, dễ dàng xoay hai cậu nhóc mòng mòng.
Gần đây mỗi ngày Văn Tư Thành đều đến tìm Vân Thiển, biết được Văn Nhân Du lấy lý do lỡ như cần liên lạc Tống Hành Chỉ/ Ô Tề Hải mà dính lấy Vân Thiển như sam.
Hai người kia quá ngây thơ rồi!
Sáng sớm, Văn Tư Thành lại đến tìm Vân Thiển.
Cô đã thay quần áo thể thao, cao giọng hô “Xuất phát.”
Hai người bọn họ hẹn nhau chạy bộ buổi sáng.
Văn Tư Thành chuẩn bị rèn luyện, không phải vì giảm cân mà muốn bản thân khỏe mạnh hơn một chút.
Chuyện như tập thể dục, một mình tập rất chán, tìm bạn mới bền lâu.
Vân Thiển lại là người có thói quen tập luyện hàng ngày, thể lực tốt, biết kỹ thuật đấu vật, thỉnh thoảng còn có bộ phận hỗ trợ chuyên nghiệp từ xa (anh em con chú con bác và cha cô), khiến Văn Tư Thành có cảm giác ôm bắp đùi.
Có Văn Tư Thành bên cạnh, anh có thể trông chừng cô.
Cho dù đột nhiên phát bệnh, Vân Thiển cũng không cần lo đột nhiên ngã xuống bị xe bên đường tông phải, cô có thể chạy tới nơi cách xa khu nhà để tập luyện.
Xung quanh đây có một nhóm chạy bộ buổi sáng, bắt đầu chạy sáng sớm sáu giờ mỗi ngày đến bảy giờ rưỡi.
Vân Thiển và Văn Tư Thành gia nhập nhóm chạy bộ, mỗi ngày đều chạy hăng say.
Trên đường tập thể dục, Văn Tư Thành dịch chuyển vào thế giới tận thế một lần.
Lần này là thế giới người máy muốn hủy diệt địa vị loài người.
Sau khi trở lại thế giới này, anh nhận được tin nhắn thời gian bước vào thế giới tận thế tiếp theo giống với Vân Thiển.
Bọn họ có thể cùng du lịch, à không, cùng cứu giúp một thế giới tận thế rồi!
Đa số người như Văn Tư Thành chạy bộ rất dễ tổn thương đầu gối, không những anh cần bảo vệ toàn bộ, tốc độ chạy cũng không thể quá nhanh.
Cho nên bọn họ vẫn luôn rớt ở phía sau đội ngũ.
Đột nhiên một thanh niên chưa gặp bao giờ sáp nhập vào nhóm chạy, đang chạy phía trước bọn họ.
Vân Thiển đang nói đùa với Văn Tư Thành, bỗng khóe mắt liếc thấy người kia, tốc độ chạy lập tức chậm lại.
Vân Thiển: 【Ô hay, hình như cái mông này thấy ở đâu rồi? Chẳng phải là cái mông mình biết đó ư?!】
Giới: “?”
Vân Thiển: 【Đây là mông thần linh mà! Độ cong này, độ nảy này, hiệu ứng thị giác này là độc nhất vô nhị.
Là ngài, là ngài, chính là ngài, thần linh mông cong của chúng ta!】
Giới: “!”
Cái này mà cũng nhận ra?
Giới vừa kết thúc thời gian cấm túc đã lập tức chạy tới thế giới Vân Thiển.
Ngài cần tiếp cận Vân Thiển nhưng không muốn bị cô nhận ra, như vậy không tiện nghiên cứu thứ trên người cô có phải Tính dục của ngài không.
Vì vậy ngài biến thành một thanh niên dáng dấp bình thường không hề bắt mắt lẫn vào nhóm chạy bộ buổi sáng.
Lúc nãy, ngài vẫn luôn chạy phía sau bọn họ, vừa mới từ từ chạy lên, chuẩn bị tìm cơ hội tiếp cận thăm dò.
Không ngờ Vân Thiển lại phát hiện ra ngài nhanh như vậy!
Vân Thiển: 【Ngài ấy tới đây làm gì? Mình phải thật bình tĩnh, không thể để ngài biết mình đã phát hiện, hay là chạy lên sờ một cái xem cảm giác thế nào?】
Văn Tư Thành: 【Sao Vân chó cứ nhìn chằm chằm mông người ta vậy, lỡ như bị phát hiện thì sao? Ôi chao, cái mông này đúng là không tồi nha.】
Giới: “…”
Vân Thiển giả vờ vươn vai.
Văn Tư Thành: 【Không được, háo sắc chỉ có thể để trong lòng, tuyệt đối không thể biến thành hành động】
Vân Thiển: 【Phù thủy biển cưỡng hôn Thần Chiến Tranh bị sét đánh thành bộ dạng xấu đau xấu đớn.
Báng bổ thần linh bị trừng phạt nặng như vậy, mình xinh đẹp như hoa nhường này, không thể vì một cái mông đít mà cháy xém được, phải nhịn… Mông cong chạy thật là nảy, đã biết rồi thì ngắm thêm một chút vậy.】
Giới dừng bước.
Vân Thiển nhiệt tình hỏi: “Anh làm sao vậy, khó chịu à, cần giúp đỡ không?”
Vân Thiển: 【Ohhhhh… Là Or2(*)!】
Sắc mặt Giới u ám, nhìn Vân Thiển.
Đầu tín đồ bại não này chỉ toàn chứa mông đít!
(*) Là một biểu tượng cảm xúc, O là đầu người, r là tay úp xuống đất, 2 là hình dáng chân người đang quỳ, Or2 tức là người quỳ xuống, mông khá cong và tròn.
------oOo------
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...