Lão mụ mụ lĩnh mệnh mà đi.
Thái giám công công cúi đầu lại run lập cập, trong lòng nói thầm Bảo Tuệ công chúa thật là đáng sợ, ngay cả thời tiết ở phủ công chúa cũng lạnh hơn so với địa phương khác.
Trên đại điện hoàng cung, văn võ đại thần đứng hai bên, ở vị trí trung ương, Chu Dũng quỳ nhỏ giọng nức nở.
Trên mặt Chu Dũng đan xen hai vết roi máu đỏ, nhìn qua rất là đáng sợ, một khuôn mặt của hắn cũng bởi vậy sưng thành bánh bao, cánh tay quấn băng gạc thật dày treo ở trên cổ, một chân cũng bị tấm ván gỗ kẹp, bên cạnh đặt một cây nạng.
Lấy trình độ sủng ái của hoàng đế đối với Bảo Tuệ công chúa, nếu lén giải quyết, chuyện này nhất định sẽ không giải quyết được.
Cho nên hắn lựa chọn thời điểm thượng triều tới cáo trạng, trước mắt bao người, hoàng đế dù muốn bao che cho Bảo Tuệ công chúa, cũng cần phải ước lượng lời nói của mọi người.
Nghĩ như thế, Chu Dũng liền càng nức nở thống khổ bi thương hơn.
Hoàng đế ngồi ở thượng vị cả mắt đều là ghét bỏ, đường đường nam nhi bảy thước, bị một nữ tử đánh thành cái dạng này, còn có mặt mũi chạy đến đại điện khóc, muốn mặt không?
Hai bên, các đại thần lại đồng tình với Chu Dũng trước mắt, Bảo Tuệ công chúa xuống tay cũng thật tàn nhẫn, nàng còn có thể được gọi là nữ tử sao? Kia quả thực chính là một con cọp mẹ cảm xúc không chừng, bắt được ai liền cắn người đó! Hai ngày trước vừa mới thiến phò mã của chính mình, lúc này lại đánh phu quân của con gái chính mình.
Tuy rằng đại đa số các đại thần đều là ôm thái độ không thể trêu vào nhìn náo nhiệt, nhưng cũng có vài người ngo ngoe rục rịch.
Bảo Tuệ công chúa ở kinh thành hoành hành, không ít quan viên đều đã từng gặp tao ương, ngày thường không có cơ hội, lần này còn không nhân cơ hội cắn nàng một ngụm!
Bảo Tuệ công chúa chính là lúc này tiến vào đại điện, Chu Dũng vừa thấy nàng, càng khóc thảm hại hơn.
Bảo Tuệ công chúa lại là mắt lạnh liếc Chu Dũng một cái, hướng hoàng đế hành lễ.
"Bảo Tuệ, Chu Dũng nói là ngươi đánh hắn thành cái dạng này, không chỉ có hắn, còn có lão nương 80 tuổi kia của hắn, hiện tại đều phải nằm ở trên giường sắp tắt thở, có phải hay không?"
Ngữ khí của hoàng đế làm người không nghe ra hỉ nộ, đại thần cả điện đều dựng thẳng lỗ tai nghe Bảo Tuệ công chúa trả lời.
"Đúng vậy.
" Bảo Tuệ công chúa sạch sẽ lưu loát trả lời, "Bọn họ nên đánh!"
Bảo Tuệ công chúa từ trên cao liếc mắt nhìn xuống miệt thị Chu Dũng một cái, sau đó giơ roi dài kim sắc trên tay lên, "Khi Hoàng huynh ban cho muội cây trường tiên này, có phải đã từng nói qua ta có thể dùng nó quất kẻ phụ lòng hay không?"
Lời nói khí phách vang lên trong đại điện, Chu Dũng hoảng hốt một chút, nhưng nghĩ đến ả Triều Dương ngu ngốc kia, chỉ cần hắn dỗ một chút liền sẽ đứng ở bên hắn, hắn nháy mắt liền không hoảng hốt.
"Hoàng Thượng minh giám, thần tuyệt không từng làm sự tình thực xin lỗi Triều Dương huyện chủ, thần và Triều Dương huyện chủ luôn tôn trọng nhau như khách, ân ái có thêm!"
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...