Cả Đời Chỉ Yêu Em

Tần Triết cắn chặt hàm răng. 

"Đội trưởng! Xin lỗi..." viền mắt của Tần Triết đều đỏ, hầu kết khẽ trượt, đôi mắt ửng hồng không nói ra được bi thương, nghẹn ngào mở miệng, "Đội trưởng... Phùng Dương chết rồi!" 

Lúc Tần Triết nói ra câu nói này, đường đường là một người đàn ông cao lớn, lại nghẹn ngào rơi nước mắt. 

"Bọn hắn... Bọn hắn... Cho phùng Dương uống thuốc thanh tỉnh, bọn hắn dằn vặt phùng Dương, khiến cho Phùng Dương ở trạng thái tỉnh táo, nhìn thấy chính nội tạng của mình bị móc ra!" Tần Triết không nhịn được khóc nức nở, ôm đầu ngồi xổm xuống, tâm tình tích góp đã lâu rốt cuộc tìm được người để nói, bạo phát ra."Ở ngay trước mắt của tôi! Tôi lại cái gì cũng không thể làm, ngay cả thể hiện bi thương cũng đều không thể!" 

Tần Triết vĩnh viễn quên không được phùng Dương mắng, cho đến cuối cùng cắn chặc hàm răng trợn to mắt mà chết đi, đến cuối cùng đều cắn chặt hàm răng không có bán đứng anh ta. 

Kỳ thực chỉ cần phùng Dương mở miệng, chỉ cần Phùng Dương nói ra tên của anh ta, thì có thể sẽ không cần chết! Không cần! 


Tố Tâm bị lời nói của Tần Triết hù dọa, thế giới Ám Diện đen tối, xưa nay Tố Tâm đều chưa có tiếp xúc qua, thế giới mà cô nhìn thấy được... Chính là một thế giới tốt đẹp, cho dù có phần âm u cùng thủ đoạn cùng, nhưng cũng đều chưa từng có nghiêm trọng đến mức dùng thủ đoạn tàn nhẫn như vậy để lấy mạng người. 

"Đi vào!" Phó Kiến Văn quay đầu lại nói với Tố Tâm. 

Tố Tâm gật đầu, xoay người lại... 

Tiểu Lục đã xuống lầu, tiểu Lục nhìn thấy Tố Tâm đi vào hoang mang kêu: "Phu nhân! Có muốn báo động hay không!" 

Tố Tâm lắc đầu, hỏi: "Đoàn Đoàn đâu rồi!" 


"Tiểu thiếu gia đang ở trên lầu, tôi lấy cho tiểu thiếu gia một bộ mảnh ghép, cậu ấy đang ghép!" 

Tố Tâm đi lên lầu chăm sóc Đoàn Đoàn, lúc lên lầu, Tố Tâm nhìn xuyên qua cửa sổ thấy Phó Kiến Văn đang đưa tay ra với Tần Triết, đem Tần Triết kéo lên. 

Tố Tâm chơi mảnh ghép cùng Đoàn Đoàn một hồi, Đoàn Đoàn chơi một lúc đến phát chán, thân thể mềm mại khẽ dựa vào Tố Tâm, đầu nhỏ gật như gà mổ thóc nhưng vẫn cố mở mắt của mình ra để tiếp tục chơi. 

Tố Tân thấy vậy, cô ôm Đoàn Đoàn lên, đem nhóc đặt ở trên giường lớn mềm mại, đắp chăn cho Đoàn Đoàn, rồi rón rén đi ra, đi ra vừa vặn thấy tiểu Lục đang từ dưới lầu đi lên. 

"Đoàn Đoàn đã ngủ rồi!" Tố Tâm đóng cửa lại, tiếp tục hỏi tiểu Lục, "Kiến Văn đâu rồi!" 

"Phó tổng cùng người đàn ông kia đang ở trong phòng dưới lầu, còn chưa có đi ra..." 

Bên trong giọng nói của tiểu Lục không che giấu được lo lắng, vừa nãy Tần Triết giơ súng ra nhằm vào Phó Kiến Văn, tiểu Lục cũng là thấy được. 


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui