Ở trước mắt Tố Tâm chính là một chiếc máy bay vô cùng lớn, Đoàn Đoàn thật giống như rất quen thuộc, nhóc từ trên xe bước xuống, sau đó liền cộc cộc cộc chạy về hướng máy bay tư nhân, chạy vài bước, Đoàn Đoàn lại nghĩ tới Tố Tâm, cộc cộc cộc chạy về lôi kéo cô, chỉ vào máy bay: "Mẹ! Đi..."
Trong buồng phi cơ, người điều khiển cũng bước xuống khỏi bậc thang, chào hỏi Phó Kiến Văn xong sau đó cùng chú Hồ xách hành lý đi lên máy bay.
Phó Kiến Văn đưa tay kéo tay nhỏ của Tố Tâm, nói: "Đi..."
Lên máy bay Tố Tâm mới biết, đây là máy bay tư nhân của Phó Kiến Văn.
Tiểu Lục nói... Bình thường Phó Kiến Văn không hay dùng, chỉ có khi nào xuất ngoại mới dùng tới.
Nhìn xem vẻ ngoài to lớn của máy bay tư nhân, Tố Tâm vẫn không có cảm thấy có cái gì, đi vào đột nhiên mới nhớ tới bốn năm năm trước có một cái tin tức
Công ty hàng không F. S. L đầu tư cải tạo một chiếc máy bay chở hành khách, đồ vật bên trong cực kỳ xa hoa, máy bay chở hành khách bên trong có lắp đặt mấy gian rộng rãi cao cấp giống như khách sạn vậy phòng ngủ, phòng quần áo, phòng tắm vòi sen, thậm chí ngay cả bể bơi cũng có! Chiếc máy bay này đáng giá nhất chính là chặng đường bay của nó rất dài, có thể nói là dài nhất trong các loại máy bay hiện có.
Có truyền thông đưa tin, chiếc máy bay kia được một vị phú thương thần bí ở Mỹ mua lại, đã từng xuất hiện ở sân bay nước Mỹ, về phần là vị phú thương nào mua, thì mỗi người nói một kiểu.
Đoạn thời gian đó Phó Kiến Văn hẳn là ở nước Mỹ...
Đến bây giờ truyền thông đều nói giá trị bản thân của Phó Kiến Văn vẫn là một câu đố, nói như vậy, tựa hồ thật sự có mấy phần bí ẩn.
...
Tố Tâm cùng Đoàn Đoàn nhàn nhã nằm ở trong phòng, Phó Kiến Văn đi vào bên trong phòng làm việc ở trên máy bay, nói có một số việc cần xử lý một chút.
Tố Tâm gật đầu, để Phó Kiến Văn không cần lo lắng cô và Đoàn Đoàn.
Tố Tâm đem áo choàng đặt ở bên trên ghế sô pha, cởi áo khoác ra, lại ngồi xổm người xuống giúp Đoàn Đoàn cởi áo khoác nhỏ.
"Phó phu nhân, đến Dubai sẽ mất khoảng bốn tiếng, cầu chúc một nhà ba người đi đường vui vẻ!" Người điều khiển cung kính nói với Phó Kiến Văn cùng Tố Tâm xong sau đó cũng trở về phía trước buồng điều khiển.
Máy bay cất cánh rất vững vàng, Đoàn Đoàn nằm nhoài ở trên bàn trà vẽ vời, Tố Tâm điều chỉnh ghế dựa, nằm ở vị trí gần cửa sổ nhắm mắt nghỉ ngơi, tối ngày hôm qua Tố Tâm bị Phó Kiến Văn chơi đùa đến nỗi ngủ không được ngon giấc, vào lúc này đã ủ rũ buồn ngủ lắm rồu.
Đợi lúc Phó Kiến Văn đi ra, Đoàn Đoàn đã được tiểu Lục bế lên trên ghế sa lon nằm ngủ, tiểu Lục giúp Đoàn Đoàn thắt chặt dây an toàn sau đó đắp một cái chăn mỏng, chính lúc đang khom lưng thu dọn dụng cụ vẽ của Đoàn Đoàn ở trên bàn.
*********
Các nàng hãy like, cmt và bỏ phiếu cho shu nha
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...