Điều này đúng là ngoài ý muốn của Tố Tâm, dù sao trước đó Thuật Tân cũng không coi trọng cô, còn đăng lên weibo như thế.
"Cô xoắn xuýt như vậy làm gì!" Tô Mạn Mạn tiện tay đem chén rượu đặt ở trên bàn trà, "Không muốn gặp thì không cần gặp! Trước đó cô ta nhằm vào cô như vậy, gặp cô ta thì cho cô ta mặt mũi quá rồi, không gặp cũng là hợp tình hợp lý, ai bảo trước đó cô ta ngu ngốc như vậy, nói lời khó nghe như vậy!"
Tố Tâm cười cười với Tô Mạn Mạn, ngữ khí như là đã quen thuộc từ lâu: "Tôi cũng không phải là cô, làm gì có lá gan lớn như vậy!"
Đây là vấn đề của Tố Tâm, Tô Mạn Mạn cũng không tiện thay Tố Tâm quyết định.
Tô Mạn Mạn liếc nhìn Phó Kiến Văn, mở miệng bày tỏ lòng trung thành của mình: "Con trai của gia gia đính hôn, bởi vì quan hệ với nãi nãi, cho nên ba mẹ em không thể không tới, nên trong nhà cử em làm đại diện, để em tới tham dự chứ không có ý gì khác."
Phó Kiến Văn gật đầu.
Tô Mạn Mạn bưng đĩa bánh gato mà vừa nãy Tố Tâm còn chưa kịp ăn, lấy dĩa xúc một miếng cho lên miệng, cảm khái nói: "Không nghĩ tới, gia gia lại cam lòng bỏ vốn lớn cho người con riêng này như vậy, chẳng trách nãi nãi lại tức giận."
Thân phận của Tô Mạn Mạn có chút đặc thù, tới chậm không nói, sau khi tới Tô Mạn Mạn chỉ chào hỏi Phó Thanh Tuyền rồi đi lên lầu, mãi đến lúc lễ đính hôn bắt đầu cô mới xuống lầu tìm Tố Tâm.
Đối với chuyện của Phó gia, Tố Tâm cũng không muốn xen vào, cô chỉ cười cười không hé răng.
Nơi xa, mẹ của Phó Thiên Tứ là Lư Thanh Mai nắm Microphone, nói ra tình cảm với Mục Mạn Đồng... Hi vọng Mục Mạn Đồng có thể sớm ngày kết hôn cùng Phó Thiên Tứ.
Tô Mạn Mạn không có cảm giác đối với Phó Thiên Tứ, thế nhưng lại vô cùng chán ghét Lư Thanh Mai.
Đã làm tiểu tam của người khác, lại còn lớn lối như vậy, thậm chí còn bày ra cái khí chất cao ngạo của vợ cả, Tô Mạn Mạn thật sự rất chướng mắt...
"Gia Gia thật sự muốn ly hôn cùng nãi nãi để ở chung một chỗ với người đàn bà kia sao!" Lời này của Tô Mạn Mạn là hỏi Phó Kiến Văn.
Phó Kiến Văn thấy Tô Mạn Mạn đột nhiên xuất hiện quấy rầy anh và Tố Tâm ở chung một chỗ vốn đã không thích, cho nên chỉ thờ ơ nói câu: "Ai biết!"
"Em nhận được tin tức, đêm hôm qua rạng sáng ngày hôm nay có người tung tin tức Phó Thiên Tứ là con riêng lên." Tô Mạn Mạn giật một cái khăn giấy lau miệng, "Chuyện này tốt nhất anh nên nói sớm với gia gia, bằng không ông ta lại đem chuyện này đổ lên đầu anh."
Nói xong, Tô Mạn Mạn đứng lên nói: "Em đi trước, còn có hẹn!"
Nói xong Tô Mạn Mạn mang theo mũ lưỡi trai, bước đi thật nhanh ra chiếc xe thể thao màu đỏ ở bãi đậu xe.
Phó Kiến Văn cũng không định ở lễ đính hôn chờ lâu, khi Phó Thanh Tuyền mang theo Mục Mạn Đồng cùng Phó Thiên Tứ lộ mặt ra, Phó Kiến Văn liền ôm Đoàn Đoàn dắt theo Tố Tâm từ trong cửa phòng đi ra.
"Phó Kiến Văn!"
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...