Nói xong, Lục Tân Nam liếc mắt nhìn về phía Tố Tâm: "Lục Khinh Lệ nói, cô ta gọi điện thoại cho cậu làm Tố Tâm mất hứng, cho nên cậu chưa có nghe cô ta nói xong đã cúp điện thoại, nhưng chuyện này liên quan đến an toàn của cậu nên cô ta không thể không lưu ý, cho nên coi như là mình chán ghét cô ta, cô ta cũng phải gọi điện thoại cho mình thông báo một tiếng! Biểu hiện vẫn rất thâm tình!"
Khói trắng lượn lờ ở đầu ngón tay của Phó Kiến Văn, lông mày anh có chút căng thẳng, ánh mắt thâm trầm.
"Đối với chuyện cậu từng ở trong bộ đội, cậu không có nói với chúng mình, chúng mình cũng đều không có hỏi qua cậu! Lục Khinh Lệ nói chuyện này, có phải là sự thật không! Nếu như là sự thật... Chúng ta phải phòng bị sớm một chút!"
"Không cần!" Phó Kiến Văn cụp mắt gạt gạt tàn thuốc, "Mẹ của Phó Thiên Tứ nhiều lắm cũng chỉ biết một chút da lông bên ngoài, hù dọa Lục Khinh Lệ mà thôi! Chuyện năm đó đã sớm xử lý xong, không có để lại chút nguy hiểm nào hết."
Lục Tân Nam gật đầu: "Cậu nắm chắc là tốt rồi!"
"Bên Đường Tranh chuẩn bị như thế nào rồi!"
Lễ đính hôn ngày hôm nay chính là một cơ hội tốt, Phó Kiến Văn dự định nắm lấy cơ hội hôm nay để thông báo kì nghỉ dài hạn.
"Yên tâm! Tất cả đã sắp xếp xong! chỉ là bên tài chính còn có chút vấn đề! Nhưng mà trễ nhất buổi tối ngày mai là đúng chỗ rồi!"
Lục Tân Nam làm nóng người, chuẩn bị chơi một vố lớn!
Lục Tân Nam rất muốn nhìn một chút, toàn bộ tập đoàn Khải Đức không có Phó Kiến Văn, không có Lục Tân Nam, còn có ai có thể chân chính duy trì được tập đoàn Khải Đức, còn ai có thể làm cho tập đoàn Khải Đức sinh lợi nhuận! Những thứ vốn dĩ thuộc về Phó Kiến Văn, nếu không có Phó Kiến Văn, phá sản cũng chỉ là chuyện sớm hay muộn!
Tâm huyết của Phó Kiến Văn đối với tập đoàn Khải Đức không phải là giả, hơn nữa tâm huyết mà Phó Kiến Văn bỏ ra, còn lớn hơn của Phó Thanh Tuyền bỏ ra rất nhiều...
Nếu như Phó Thanh Tuyền một mực kiên trì không tiếp thu, muốn hơn thua cùng bọn họ, thì Lục Tân Nam cũng đã làm xong chuẩn bị cho trận chiến này vì Phó Kiến Văn rồi.
Một điếu thuốc hút xong, Phó Kiến Văn dùng mũi chân giẫm diệt đầu mẩu thuốc lá, liếc nhìn hai mẹ con ngồi xổm ở cách đó không xa chơi đá nhỏ, mở miệng nói: "Điểm tâm cùng bánh gatô còn chưa ăn nữa!"
Tố Tâm đầu lại liếc nhìn Phó Kiến Văn, lúc này mới dắt theo Đoàn Đoàn đi đến.
Đem Đoàn Đoàn nhặt những viên đá sắp xếp gọn lại, thả ở trên xe, Tố Tâm ngồi ở hàng ghế sau, hai chân đạp trên mặt đất, thấy Đoàn Đoàn nghiêm túc đứng ở trước mặt mình chà xát tay nhỏ, hai người ăn điểm tâm xong, Tố Tâm đánh lại son môi, lúc này mới cùng nhau đi vào bên trong.
******
Không phải mỗi Lục Tân Nam muốn nhìn đâu, shu cũng muốn nhìn nè! Các nàng có muốn không
Mọi người hãy like, cmt và bỏ phiếu cho shu nha
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...