Phó Kiến Văn đem áo khoác âu phục khoác ở trên bả vai của Tố Tâm, trong tay mang theo một điếu thuốc lá còn chưa nhen nhóm, một cái tay khác từ trong túi quần lấy ra mọit cái bật lửa: "Hôm nay cái này mới là điếu thứ hai!"
Tố Tâm cũng không có hi vọng Phó Kiến Văn có thể cai thuốc trong ngày một ngày hai, cả ngày hôm nay đã đến giờ này, Phó Kiến Văn mới hút đến điếu thứ hai, Tố Tâm có thể tiếp nhận, cô gật đầu.
Đạt được bà xã cho phép, Phó Kiến Văn đem điếu thuốc lá đưa đến khóe môi, hơi cúi đầu, một tay che chở ngọn lửa, đem điếu thuốc lá nhen nhóm, hít sâu một hơi, đem cái bật lửa cất vào túi quần, sau đó đem điếu thuốc lá rời khỏi khoé môi, thân thể nghiêng dựa vào trên thân xe, một tay bỏ túi, cách làn khói trắng nhìn về phía Đoàn Đoàn đang nghịch viên đá nhỏ.
Ánh mắt của Tố Tâm nhìn đến gương mặt đẹp như điêu khắc của Phó Kiến Văn ở bên cạnh, nghĩ đến Phó Kiến Văn nhờ Lục Tân Nam mang điểm tâm cùng sữa bò nóng cho mình cùng Đoàn Đoàn, Tố Tâm không nhịn được hơi di chuyển về phía bên cạnh Phó Kiến Văn, thân thể chạm sát vào người anh.
"Em đã nghĩ kỹ, chúng ta đi Dubai trước, sau đó sẽ đi Thủy Thành Venice..." Tố Tâm đem tóc bị gió thổi tung vén ra sau tai, thuận thế nghiêng đầu nhìn về phía Phó Kiến Văn, mở miệng.
Từng nghe nói, nếu cùng người mình yêu hôn môi ở dưới Venice Bridge of Sighs, là có thể mãi mãi bên nhau.
Phó Kiến Văn gật đầu, đưa tay đem bả vai của Tố Tâm ôm vào trong lồng ngực, giọng nói trầm ấm vang lên bên tai Tố Tâm: "Muốn cùng anh hôn môi ở Bridge of Sighs!"
"Anh nói lung ta lung tung gì vậy! Lúc trước em xem “ tình định mặt trời lặn cầu”, liền rất muốn đi rồi, chỉ là chưa có cơ hội."
Tố Tâm nắm lấy bàn tay của Phó Kiến Văn đang đặt ở trên bả vai của mình, muốn đẩy ra, người này làm sao lại nói trắng ra như vậy chứ, một chút cũng không có ý tứ!
Nhưng bả vai lại bị Phó Kiến Văn ôm chặt hơn, khiến cho Tố Tâm không thể không quay đầu trừng mắt nhìn về phía Phó Kiến Văn.
Chỉ nghe Phó Kiến Văn giảm thấp giọng xuống nói: "Anh muốn cùng em hôn môi ở đó! Mặc kệ truyền thuyết nói nếu như đứng dưới đó hôn môi thì sẽ mãi mãi ở bên nhau là thật hay giả, anh đều muốn cầu hôn em ở đó!"
Tố Tâm bởi vì lời nói này của Phó Kiến Văn mà trái tim nhẹ nhàng rung động.
"Mình xem hai người ăn kẹo ngọt no rồi, cần gì phải ăn bánh gatô với uống sữa bò nữa!"
Giọng nói bất mãn của Lục Tân Nam từ phía sau lưng của Tố Tâm và Phó Kiến Văn truyền đến.
Tố Tâm lấy đi bàn tay của Phó Kiến Văn ra khỏi bả vai của mình, sau đó nhanh chóng giữ khoảng cách với Phó Kiến Văn, rồi mới quay đầu lại nhìn về phía Lục Tân Nam.
Đi sau lưng Lục Tân Nam là một người hầu đang bưng theo một khay đựng thức ăn, còn Lục Tân Nam thì một tay bỏ túi nghênh ngang đi ở phía trước, trong tay còn mang theo một điếu thuốc, cà lơ phất phơ bước đi.
Đi tới trước đầu xe, Lục Tân Nam nói với người hầu một tiếng: "Đưa cho tôi!"
Sau đó đem điếu thuốc lá ngậm ở khóe môi, hai tay tiếp nhận khay đồ ăn trong tay người hầu, đi tới trước mặt Tố Tâm cùng Phó Kiến Văn, giơ khay đựng đồ ăn lên!
********
Còn 1 chương nữa nha! Các nàng đã buồn ngủ chưa
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...