"Thiên Tứ, mẹ chỉ là muốn nói chuyện với con một chút, mẹ là mẹ ruột của con, sẽ không không kiêng dè cảm thụ của ngươi, con ngồi xuống... Mẹ sẽ chậm rãi nói cho con nghe! con tin tưởng mẹ! Con muốn cuộc sống con thích nhất định sẽ có! chỉ là chúng ta đem thời gian lùi lại một chút, con có muốn nghe theo mẹ nói hay không!"
Phó Thiên Tứ nghi hoặc nhìn về phía Lư Thanh Mai, chỉ thấy bà ta đến bên giường ngồi xuống, vỗ vỗ vị trí bên người: "Ngồi xuống..."
Tuy rằng trong lòng còn tức giận, nhưng Phó Thiên Tứ không còn cứng với Lư Thanh Mai nữa mà nghe bà ta nói chuyện cẩn thận, Phó Thiên Tứ cũng không ngồi ở bên cạnh Lư Thanh Mai mà tuỳ ý ngồi xếp bằng ở giữa giường: "Mẹ nói đi!"
Lư Thanh Mai mở giọng: "Thiên Tứ, trước đây chúng ta phải trải qua cuộc sống như thế nào không phải là con không biết! lúc trước vì nuôi con khôn mà phải ăn qua bao nhiêu cay đắng, chịu qua bao nhiêu bắt nạt, con cũng biết! Mọi người là muốn đi lên, con bây giờ còn nhỏ, còn chưa hiểu được tập đoàn Khải Đức l rốt cuộc là cái gì, mẹ là mẹ của con, cho nên sẽ vì tương lai của con mà tính toán, một ngày nào đó khi mẹ già đi, sẽ rời khỏi thế giới này, sẽ không ở bên cạnh con được nữa, cho nên mẹ bắt buộc phải bảo đảm nếu như một ngày mẹ rời khỏi, mẹ cũng chỉ mong con có thể giàu có và không phải lo lắng về cuộc sống mưu sinh!"
Cái vấn đề sinh tử này, Lư Thanh Mai chưa từng nói chuyện qua cùng Phó Thiên Tứ.
Bây giờ đột nhiên nói đến, ngược lại là có chút doạ người, cánh môi Phó Thiên Tứ hơi giương lên nhưng cuối cùng vẫn là không nỡ nói ra lời khoa nghe, dù sao mới chỉ là một chút vấn đề sinh tử này thôi.
"Nếu như con cảm thấy Phó Kiến Văn kinh doanh tập đoàn Khải Đức rất tốt, con cũng muốn đem tập đoàn Khải Đức giao cho Phó Kiến Văn kinh doanh, này không có vấn đề gì! Khi con thật sự có được tập đoàn Khải Đức trong lòng bàn tay, sau đó con có thể mời mọc Phó Kiến Văn trở về làm CEO của tập đoàn Khải Đức, chủ yếu là trên tay con nhất định phải có số cổ phần lớn nhất của Khải Đức, như vậy... Con mới có quyền quyết định ai chính là CEO có quyền lực!"
Phó Thiên Tứ chau mày.
"Lại nói con muốn cuộc sống mà con mong muốn, nếu như con có tiền thì thứ con muốn đều sẽ thực hiện được, thế giới này chính là như vậy, con muốn trở thành ca sĩ, có thể... Chúng ta bỏ ra một số tiền lớn để đánh bóng tên tuổi cho con! Nhưng điều kiện tiên quyết là con phải có đầy đủ tiền tài! Có đủ tiền tài thì đừng nói cuộc sống của con, ngay cả giấc mộng của con cũng sẽ dễ dàng được thực hiện!"
"Nếu như con đem tập đoàn Khải Đức giao cho Phó Kiến Văn, ai biết về sau Phó Kiến Văn sẽ là cái dạng gì! Có thể cho con cuộc sống mà con mong muốn hay không, hay lại cho con làm loại công tử nhà giàu ăn no chờ chết! Con trai... Cái gì cũng không sánh bằng đem tiền nắm ở trong tay chính mình!" Lời nói của Lư Thanh Mai ý vị sâu xa.
"Còn có thiên kim của Mục gia nữa, con không thích cùn không liên quan, chỉ cần lấy cô ta sau đó thả ở nhà là tốt rồi! Nếu về sau con gặp phải người con yêu thích, ly hôn cũng tốt, đem người con yêu nuôi ở bên ngoài cũng tốt! Đều là không có vấn đề! Thiên kim Mục chính là cô gái lớn lên trong gia đình thượng lưu, đối với phương diện này chắc hẳn cũng rất bao dung!"
*******
Không biết Phó Thiên Tứ nghe xong lời của Lư Thanh Mai có thay đổi không nhỉ?
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...