Từ đại học đi ra, bạn thân của cô có ba người, một người đã trở thành nữ minh tinh đang “hot” đã bước lên đỉnh Tinh Quang tiền đồ rạng rỡ, một người chuẩn bị đi tạp chí làm biên tập, chỉ có Tố Tâm mới vừa từ một phát thanh viên nhỏ chuyển lên làm người dẫn chương trình.
Mà Bạch Hiểu Niên đã từng là một trong ba người kiên định muốn trở thành người dẫn chương trình nhất. Bởi vì mẹ của cô, đã từng là người dẫn chương trình ưu tú nhất, ở chương trình quốc tế từng nhận được vô số giải thưởng.
Từ lúc mẹ của Bạch Hiểu Niên qua đời, người dẫn chương trình tin tức quốc gia... đã trở mục tiêu mà Bạch Hiểu Niên theo đuổi.
Tố Tâm cầm lấy chìa khoá vừa rồi đặt trên kệ, nói với Bạch Hiểu Niên: "Đi, chúng ta ra ngoài ăn cơm."
...
Tố Tâm vừa đi, đối mặt với Phó tổng giám đài truyền hình đang xu nịnh lấy lòng, Đường Tranh đặc biệt cảm thấy không có tư vị.
Đang ở giữa chừng tiệc rượu, Đường Tranh giả vờ nhận điện thoại, nói có chuyện gấp liền rời đi.
Vừa lên xe, Đường Tranh liền bấm điện thoại gọi Phó Kiến Văn, anh đốt một điếu điếu thuốc lá, nghe được điện thoại thông, tiện tay đem cái bật lửa bỏ vào tay lái phụ ở trên, đánh chuyển hướng đèn xe, khởi động xe, cắn điếu thuốc lá hỏi: "Anh Phó của chúng ta đang ở nơi nào! Buổi trưa có rảnh ăn cùng mình một bữa cơm không!"
Đường Tranh biết Phó Kiến Văn là một người cuồng công việc, giờ này chắc hẳn vẫn chưa ăn, gọi điện thoại tới hỏi, quả nhiên.
Cúp điện thoại, Đường Tranh đi xe đi tới Khải Đức, đi đón Phó Kiến Văn.
Đường Tranh đến đó Phó Kiến Văn còn đang xử lý công việc.
Phó Kiến Văn ngồi trên ghế, một bên ký văn kiện, một bên căn dặn trợ lý tiểu Lục: "Người đại diện của chi nhánh công ty Hoành Viễn cuối tuần này sẽ đến thành phố A, cậu gọi điện cho Phó tổng giám đốc bảo anh ta đánh tiếng cho cao tầng quản lý của Hoành Viễn bảo bọn họ thu liễm một chút..."
"Vâng!" Tiểu Lục gật đầu, đem văn kiện thu lại, đối với Đường Tranh gật đầu một cái, liền đi ra.
Đường Tranh thấy Phó Kiến Văn thở ra một hơi khói thuốc, anh đứng ở trước sô pha không ngồi xuống, hỏi: "Có thể đi rồi sao!"
Phó Kiến Văn gật đầu, vòng qua bàn, nhấc áo khoác lên, cầm trên bàn hộp thuốc lá cùng cái bật lửa, thuận thế lại rút ra một điếu thuốc cắn lấy khóe môi: "Cậu muốn ăn cái gì!"
Đường Tranh vốn định khuyên Phó Kiến Văn hút ít một chút, nhưng đầu ngón tay của mình vẫn đang kẹp một điếu thuốc lá, lời khuyên vừa ra khỏi miệng kịp sửa lại.
"Cậu càng ngày càng hút nhiều thuốc nhỉ."
Phó Kiến Vân mặc xong, khóe môi tràn ra sương trắng, không lên tiếng.
...
Đường Tranh về nước sau đó luôn rất thèm lẩu thái chua cay, hai người liền xuất phát.
Vừa tới nơi, bước xuống xe, Đường Tranh liền nhìn thấy gần cửa sổ là Tố Tâm cùng Bạch Hiểu Niên đang ngồi.
"Không phải bị dị ứng bia rượu phải đi bệnh viện sao!"
Đường Tranh nhìn thấy trên bàn ăn của Tố Tâm cùng Bạch Hiểu Niên là mấy chai bia đã trống rỗng, trước mặt Tố Tâm là ly chất lỏng màu vàng nhạt, Đường Tranh không tin đó là trà.
Phản ứng lại, Đường Tranh thật đúng là đem Tố Tâm phục sát đất, loại chiêu chạy trốn này cũng có thể nghĩ ra được.
Thấy ánh mắt của Phó Kiến Văn nhìn sang, Đường Tranh giải thích: "Buổi trưa hôm nay mình cùng phó tổng giám đốc đài truyền hình ăn cơm, cố ý chỉ điểm Tố Tâm tới, vốn là chuẩn bị làm khó cô ấy, rồi sau đó gọi điện thoại cho cậu, để cậu tới anh hùng cứu mỹ nhân, không nghĩ tới Tố Tâm mới vừa uống một chén liền bị dị ứng rượu bia sau đó rời đi, vì chuyện này mình định một lúc nữa ăn cơm sẽ nhận lỗi với cậu đây, không nghĩ tới vừa quay đầu người đưa cô ấy đi bệnh viện lại đang cùng cô ấy ngồi ở chỗ này uống bia...!"
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...