Những năm này Phó lão phu nhân cùng Phó Thanh Tuyền luôn luôn không yên tĩnh, nhưng cũng chỉ là tranh đấu ngầm, không kẻ nào chịu thua kẻ nào.
Tuy nói thân phận của Phó Kiến Văn ở Phó gia có chút lúng túng, nhưng mà gặp phải lúc Phó lão phu nhân thật sự đối đầu cùng Phó Thanh Tuyền, người có thể đứng ra... cũng chỉ có thân phận của Phó Kiến Văn khó xử nhất.
Trước đây Đường Tranh thường đùa giỡn nói, Phó Kiến Văn chính là một khối gạch của Phó gia, nơi nào cần thì tới nơi đó...
Trước kia là chuyện cười, nhưng bây giờ lời nói dùng đến nơi này của thư kí Tống, thật thích hợp!
Thư ký Tống ở những phương diện khác đều là thủ đoạn lôi đình, chuyện gì cũng có thể giải quyết, duy nhất chỉ có đối mặt với việc nhà của Phó Thanh Tuyền đều là đau đầu mà lại vô lực, mặc dù trên phương diện tình cảm thư kí Tống luôn coi Phó Thanh Tuyền là cha, nhưng rốt cuộc cũng không phải người của Phó gia, muốn đứng ra giải quyết cũng không có sức lực.
Phó Thiên Tứ bị đánh, mời Phó Kiến Văn.
Phó lão phu nhân cùng Phó Thanh Tuyền động thủ, cũng là mời Phó Kiến Văn.
Tố Tâm rõ ràng ý tứ của Phó Kiến Văn, cô khom lưng ôm Đoàn Đoàn lên, gật gật đầu: "Anh yên tâm, nơi này của Đoàn Đoàn có em rồi!"
Mấy đứa trẻ kia bị cô giáo phạt đứng, thấy ba mẹ của Đoàn Đoàn đã đến rồi, trong lòng đều có chút sợ, mấy nhóc đều duỗi dài cổ nhìn ra phía ngoài, vành mắt đều hồng hồng chỉ trông mong cha mẹ của mình cũng nhanh đến một chút.
Trẻ con thường hay nháo hay nghịch ngợm, may mà Đoàn Đoàn chỉ bị xước nhẹ ở chỗ cánh tay, còn lại không bị thương cái gì, Phó Kiến Văn gật gật đầu khom lưng vỗ về Đoàn Đoàn rồi nói: "Ba ba đến bệnh viện một chuyến, nơi này có mẹ rồi, đừng sợ!"
Tính cách của Đoàn Đoàn như thế nào, Phó Kiến Văn và Tố Tâm là người rõ ràng hết mức, tuyệt đối sẽ không vô duyên vô cớ cùng người khác đánh nhau.
Đoàn Đoàn mặc dù nói chuyện không lưu loát, nhưng đối với ba ba của mình vẫn là quen thuộc, biết đây là ba ba cho mình chỗ dựa, dùng sức gật gật đầu.
Cô giáo đứng ở bên cạnh nghe nói như thế cũng không ngoài ý muốn, hiện tại con cái nhà ai không phải cục cưng quý giá! Mặc kệ đã xảy ra chuyện gì, bất kể là ai sai, nói chung nhất định phải bảo vệ con của mình, gia trưởng cùng bệnh bênh trẻ em đã sớm là chuyện thường ngày ở huyện rồi.
Chỉ là cha của Đoàn Đoàn đẹp trai quá rồi, từ lúc cha của Đoàn Đoàn xuất hiện ở trong nhà trẻ, thì con mắt của cô giáo mầm non cơ bản đều đặt ở trên người cha của Đoàn Đoàn rồi.
Sau khi hỏi chuyện cô giáo thì Tố Tâm biết được một chút tình huống, nói là mấy đứa trẻ chơi ở chỗ bậc thang trơn bóng, sau đó Tiểu Đường Quả ngã xuống, Đoàn Đoàn cùng một bạn nhỏ nữa đánh nhau với hai bạn nhỏ đẩy Tiểu Đường Quả xuống.
Tố Tâm không chỉ nghe mỗi cô giáo giải thích, cô ngồi xổm người xuống, cùng Đoàn Đoàn bốn mắt nhìn nhau, cô xoa xoa đầu Đoàn Đoàn sau đó hỏi nhóc: "Đoàn Đoàn có thể nói cho mẹ biết, tại sao lại đánh nhau với bạn học hay không!"
Đoàn Đoàn còn chưa mở lời, bạn nhỏ Tiểu Bàn là người cùng Đoàn Đoàn đánh nhau với hai bạn nhỏ kia liền cộc cộc cộc chạy tới trước mặt Tố Tâm, Tiểu Bàn biết Đoàn Đoàn nói chuyện không lưu loát, chỉ lo Đoàn Đoàn nói không rõ ràng, cho nên liền xung phong nhận việc cáo trạng với Tố Tâm: "Mẹ Đoàn Đoàn! Chính là hai người bọn họ nói Đoàn Đoàn là thằng nhóc nói lắp, còn nói Tiểu Đường Quả không có ba ba, nói con không có mẹ! Con cùng Tiểu Đường Quả liền đánh nhau cùng bọn họ, bọn họ đem Tiểu Đường Quả đẩy xuống bậc thang trơn bóng, Tiểu Đường Quả bị ngã chảy thật nhiều máu! Sau đó con cùng Đoàn Đoàn liền cùng hai người bọn họ đánh nhau!"
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...