Phó Kiến Văn nhẹ nhàng nhắm mắt, gật đầu.
Lục Tân Nam nhanh chóng cười ra, hai tay anh ta vịn ở trên thành ghế, thích ý ngồi dựa vào ghế sô pha, một bộ nở mày nở mặt: "Thực sự là lão Từ sao!"
Khoé môi Phó Kiến Văn nổi lên ý cười.
"Nếu thực sự là lão Từ, thì có mọi chuyện muốn làm đều dễ dàng hơn rồi!" Lục Tân Nam lại hít một hơi điếu thuốc lá, tảng đá trong lòng cũng rơi xuống đất, anh ta như đột nhiên nghĩ đến cái gì, hỏi Phó Kiến Văn, "Đường Tranh từ hôm qua tới hôm nay đều không bình thường, cậu biết tên ngốc kia làm sao không vậy!"
Phó Kiến Văn gác lại điếu thuốc lá trong tay mình, mở miệng nói: "Gặp lại Vưu Nại Nại rồi!"
Lục Tân Nam ngẩn ra.
Điện thoại của Phó Kiến Văn chấn động, anh lấy ra liếc nhìn, ấn nghe, sắc mặt từ từ chìm xuống.
Lục Tân Nam thấy sắc mặt của Phó Kiến Văn không đúng, tầm mắt cũng nhìn chằm chằm về phía Phó Kiến Văn.
Phó Kiến Văn còn chưa cúp điện thoại, thì điện thoại của Lục Tân Nam cũng chấn động, anh ta đứng dậy, ấn nghe: "Alo..."
Sắc mặt của Lục Tân Nam cũng biến thành khó coi.
"Biết rồi!"
Phó Kiến Văn cúp điện thoại, Lục Tân Nam cũng tắt máy, Lục Tân Nam chau mày: "Bên trên phái xuống một tổ mấy trăm người đi tuần tra bảo vệ môi trường, hạng mục nhà ở sinh hoạt, liệu lão già kia có nhân cơ hội này... Tạm thời kêu dừng hạng mục này lại không! Như vậy thì thời gian thi công có thể sẽ kéo dài hơn..."
Phó Kiến Văn không hé răng.
"Mỗi một lần phía trên phái xuống để kiểm tra bảo vệ môi trường, công trường nào cũng sẽ bị kêu dừng!" Lục Tân Nam một mặt buồn bực.
"Cũng không đến nỗi, tổ điều tra bảo vệ môi trường tiến hành kiểm tra, hợp lệ thì đương nhiên sẽ không được kêu dừng." Phó Kiến Văn gác lại điện thoại, nhìn qua Lục Tân Nam mở miệng, "Bắt đầu từ hôm nay, mọi thứ ở công trường đều phải dọn dẹp sạch sẽ! Căn dặn tổ trưởng tổ thi công... Nhất định không được quá tải! tiến độ công trình có thể tạm thời chậm lại, sắp xếp thêm một nhóm người của mình tự đi xuống kiểm tra, hôm nay cậu cũng gọi điện thoại cho cục trưởng cục bảo vệ môi trường đi, hỏi một chút tình huống xem thế nào..."
"Được, cái này không có vấn đề!" Lục Tân Nam chau mày, "Nhưng đột nhiên bên trên phái xuống đến hơn 100 người tuần tra, việc cho làm nổ núi đá chắc chắn sẽ bị kêu dừng rồi, mà núi đá không được cho nổ... thì công nhân sẽ không có việc để làm! Công trường làm sao có thể tiếp tục thi công!"
Phó Kiến Văn đem điếu thuốc đó đặt ở khóe môi, đưa tay đi mò cái bật lửa, mới nhớ tới bản thân đã muốn cai thuốc, cho nên đã ném cái bật lửa đi.
Anh lại buồn bực đem điếu thuốc lá rời khỏi khóe môi: "Tháng này hằng năm cục bảo vệ môi trường đều làm rất chặt, lúc trước mình đã kêu Đường Tranh chào hỏi Thạch Toàn rồi, thời điểm này chắc cũng nên phát huy được tác dụng, núi đá nhất định sẽ được phép nổ..."
Không nghĩ tới Phó Kiến Văn đã sắp xếp trước một bước, Lục Tân Nam bất ngờ: "Ngay cả cái này cậu cũng đã sớm tính rồi!"
"Năm ngoái đã có rất nhiều công trình bị cục bảo vệ môi trường tước giấy phép thi công, cho nên chúng ta cũng nên phòng bệnh hơn chữa bệnh..."
Lục Tân Nam gật đầu: "Vậy mình đi liên hệ với Đường Tranh..."
Lục Tân Nam muốn nói lại thôi, điều chỉnh tư thế ngồi một chút, hỏi Phó Kiến Văn: "Liệu lão già kia có đưa ra mấy cái quyết định oái oăm gì nữa không!"
"Quyết định oái oăm của ông ta còn ít sao!"
Lục Tân Nam gật gật đầu, lúc gần đi nhắc nhở Phó Kiến Văn đừng quên đến viện thăm Phó lão phu nhân.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...