Chí ít, theo Phó lão phu nhân, chỉ cần không công bố chuyện Phó Kiến Văn đã kết hôn ra ngoài, Tố Tâm sẽ có thể đạt được nhiều tài sản như vậy, không thể nghi ngờ thì đây chính là một vụ buôn bán rất có lời đối với Tố Tâm.
Đời này của Phó lão phu nhân, nhất định là không thể nào đem tâm huyết của chính mình giao cho người con riêng kia, cho dù là mang toàn bộ đi quyên góp ủng hộ cho trại trẻ mồ côi, cho dù là mang toàn bộ cho người con nuôi Phó Thành cũng nhất định không thể đưa cho Phó Thiên Tứ!
Đương nhiên, giao chó Phó Thành, cũng không bằng giao cho cháu ngoại có quan hệ máu mủ ruột thịt với mình là Phó Kiến Văn.
Những năm này, Phó Kiến Văn vì tập đoàn Khải Đức mà nỗ lực không ít, nếu như không có Phó Kiến Văn, năm đó lúc Phó Thành xảy ra chuyện, sợ là tập đoàn Khải Đức đã phá sản, chứ nào có huy hoàng được như ngày hôm nay !
Hiện tại tập đoàn Khải Đức càng ngày càng phát triển, lão già Phó Thanh Tuyền kia liền muốn một cước đá bay Phó Kiến Văn, đem toàn bộ tập đoàn giao cho con riêng của ông ta, đây là chuyện hoang đường gì chứ !
Cho nên, Phó lão phu nhân càng phải liều cái mạng già này để giúp Phó Kiến Văn tranh đoạt.
Trên con đường giúp Phó Kiến Văn lấy lại tập đoàn Khải Đức, dù là bất cứ chướng ngại vật gì thì Phó lão phu nhân cũng không cho phép xuất hiện.
Tố Tâm vẫn không có hé răng.
Ngón tay của Phó lão phu nhân chỉ xuống kẹp tài liệu kia, cười cười nói: "Cháu xem, chỉ cần giữ vững hiện trạng, không công bố chuyện kết hôn ra bên ngoài, cháu có thể lấy được những thứ này, những thứ này đối với cháu mà nói ... Không có lỗ, chỉ có lãi !"
"Phó lão phu nhân, cháu tôn trọng người là bà ngoại của Kiến Văn, người khác có thể đem chuyện hôn nhân lấy ra làm vật buôn bán, nhưng cháu sẽ không!" trong lòng Tố Tâm có tức giận, nhưng cố nén, cô lễ phép mở miệng nói, "Cháu cũng nói thật, ở trước lúc bà tới tìm cháu, cháu cũng đã đề cập tới vấn đề này với Kiến Văn, không phải là vì những thứ khác, bởi vì cháu hiểu cho Kiến Văn, cháu không muốn vì cháu mà anh ấy trở thành đề tài bàn tán của xã hội thượng lưu! Không muốn người khác nói xấu ở sau lưng anh ấy, nói rằng anh ấy có một người mẹ vợ bị điên, không biết chừng vợ của anh ấy cũng bị điên rồi ..."
Phó lão phu nhân nhìn qua Tố Tâm, khẽ cười: "Rất tốt, như vậy những thứ này coi như là quà ta tặng cháu ..."
Tố Tâm lắc đầu: "Vì Phó Kiến Văn, làm cái gì, đều là cháu cam tâm tình nguyện, không cần quà, càng không phải là chuyện làm ăn."
Không chấp nhận tài sản riêng của bà, chuyện này đối với Phó lão phu nhân mà nói, có phần bất ngờ.
Nếu như Tố Tâm cũng định muốn giấu chuyện hôn nhân này đi, vậy tại sao cô không thuận theo ý tứ của bà , còn có thể nhận lấy những tài sản riêng kia.
Giả vờ thanh cao !
Phó thái phu nhân cảm thấy Tố Tâm vẫn còn quá trẻ ...
"Cháu mở ra xem trước đi, nhìn xem nội dung bên trong, sau đó hẵng suy nghĩ xem có từ chối hay không!"
Tố Tâm không nhúc nhích, cánh môi khẽ cười, liền nghe Phó lão phu nhân nói tiếp: "Cháu xem xong, nếu như vẫn muốn từ chối, ta sẽ không miễn cưỡng."
Phó lão phu nhân ra đời nhiều năm, thậm chí hiểu được thế nào là tiền có thể thay đổi lòng người ...
Bà vẫn luôn cảm thấy, tiền không thay đổi được lòng người, chỉ có là tiền chưa đủ nhiều.
Mà toàn bộ tài sản riêng trên danh nghĩa của Phó lão phu nhân, thì ngay cả Tố gia gộp lại cũng không theo kịp, Phó lão phu nhân tự tin rằng, không có mấy người nhìn thấy phần này tài sản riêng này mà có thể thờ ơ không động lòng.
Tố Tâm do dự chốc lát, cầm qua tài liệu, mở ra ...
Kẹp tài liệu vừa dày vừa nặng, cô mở ra, xem lướt qua, xem xong, cô chấn kinh.
Tài sản trên danh nghĩa của Phó lão phu nhân ở các ngân hàng trên thế giới, còn có mấy trang viên ở nước Anh ... Toàn bộ bất động sản ở các nơi trên thế giới, bao gồm nhà lớn, khách sạn, còn có công ty tư nhân, du thuyền, máy bay tư nhân, xe sang trọng vô số, các loại đồ cổ cùng danh họa, ngọc thạch ... Rất nhiều.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...