Ngày thứ nhất Tố Tâm không đạt được hiệu quả, đại khái cũng nằm trong dự liệu của Tô Mạn Mạn
Đến cùng Tố Tâm không phải là học qua trường sân khấu, vừa không có kinh nghiệm
Tô Mạn Mạn bảo Tố Tâm thả lỏng, sau đó đi tìm cảm giác lúc đi Iraq, thế nhưng nếu quá mức để ý ngược lại là sẽ đi vào ngõ cụt, lúc trước tìm Tố Tâm giúp đỡ, cũng là hy vọng Tố Tâm có thể cho khán giả cảm giác thật chứ không phải diễn
Lời nói của Tô Mạn Mạn, khiến cho áp lực của Tố Tâm càng lớn hơn
Không để lại dấu vết là đang diễn, đối với kinh nghiệm biểu diễn của Tố Tâm mà nói, có thể hiểu được, nhưng làm được rất khó!
Đừng nói Tố Tâm, cho dù là người ở trong ngành nhiều năm như Tống Hiểu, sợ là cũng khó có thể làm được
Phó Kiến Văn cùng Đoàn Đoàn thấy Tố Tâm cau mày nhìn chăm chú vào bức ảnh trong điện thoại di động, còn cắn đầu ngón tay
Đoàn Đoàn đang vùi mình ở trong lồng ngực Phó Kiến Văn cũng chớp chớp con mắt to tròn của mình nhìn qua Tố Tân đang cau mày, nhóc đưa tay bắt đầu kéo ống tay áo của Phó Kiến Văn, sau đó xoay người quỳ gối ở bên người anh, hai bàn tay nhỏ tay vịn ở cánh tay của Phó Kiến Văn, hỏi: "Ba ba, mẹ Không vui"
"Ừ!" Phó Kiến Văn gật gật đầu, anh suy nghĩ một chút giơ tay, che miệng nói nhỏ mấy câu ở bên tai Đoàn Đoàn
Đoàn Đoàn ngẩng đầu nhìn về phía Phó Kiến Văn, thấy Phó Kiến Văn gật đầu, hai tay của Đoàn Đoàn chống ở ghế sô pha, chân phải thử thăm dò đạp xuống sàn, bò xuống khỏi ghế sô pha, sau đó cộc cộc cộc chạy về hướng Tố Tâm
Tố Tâm đang buồn rầu, liền nghe đến một loạt tiếng bước chân nhẹ nhàng
Ngẩng đầu, thấy Đoàn Đoàn đang cộc cộc cộc chạy về phía mình
Tố Tâm nở nụ cười đối với Đoàn Đoàn, thấy Đoàn Đoàn đứng ở trước mặt mình, Tố Tâm khom lưng hỏi: "Làm sao rồi!"
Đoàn Đoàn đưa tay lôi kéo cánh tay Tố Tâm, kiễng chân, bàn tay che lại cái miệng nhỏ, nói cũng đặc biệt nhỏ: "Mẹ, Ba ba nói, muốn Muốn Cùng mẹ lặng lẽ muốn em trai!"
Vừa nãy Phó Kiến Văn nói một đống ở bên tai Đoàn Đoàn, Đoàn Đoàn nhớ kỹ nhưng chỉ nói ra được mấy chữ này, còn nữa, miệng lưỡi của Đoàn Đoàn cũng không lưu loát, gập ghềnh trắc trở mà nói, nói xong còn có chút ngượng ngùng, nhóc cúi đầu, lỗ tai đã đỏ lên, lúc này nhóc lại nhớ tới Tiểu Đường Quả, Tiểu Đường Quả nói chuyện rất lợi hại!
Đoàn Đoàn cũng không biết ý tứ của mấy lời nói này
Chỉ là ba ba nói, nói như vậy mẹ sẽ vui vẻ hơn, cho nên Đoàn Đoàn mới chạy tới nói mấy lời này
Em trai, Đoàn Đoàn biết là cái gì, nhưng là tại sao lại phải lén lút muốn em trai!
Vừa nghe xong lời này, lỗ tai cùng phần cổ của Tố Tâm đã hồng thấu, cô ngẩng đầu lên nhìn về phía Phó Kiến Văn, cảm thấy người này quả thực quá đáng ghét!
Rõ ràng lại để một đứa trẻ miệng vẫn còn hơi sữa đến chuyển những lời như vậy
Đôi mắt xinh đẹp của Tố Tâm trợn lên nhìn sang Phó Kiến Văn, khóe môi Phó Kiến Văn mỉm cười, thay đổi kênh truyền hình
Đoàn Đoàn một mặt mờ mịt kéo ống tay áo Tố Tâm, hỏi: "Tại sao Muốn lén lút!"
Câu hỏi này của Đoàn Đoàn càng làm Tố Tâm thêm lúng túng, hai gò má của cô nóng đến mức quả thực có thể chín trứng gà
Tố Tâm cũng không biết nên giải thích như thế nào với Đoàn Đoàn, cô gian nan nuốt nước miếng, đầu ngón tay tê dại: "Cái kia Con không cần nghe ba ba nói bậy, hiện tại mẹ cùng ba ba không muốn có em trai, mẹ có Đoàn Đoàn là đủ rồi "
"Em trai, sẽ chơi cùng Đoàn Đoàn!" Đoàn Đoàn tỏ ra bộ dáng rất muốn em trai, con mắt to đen nhánh nhìn qua Tố Tâm, bên trong, tất cả đều là hồn nhiên
Tố Tâm cảm giác mình không nói được lại Đoàn Đoàn, ngẩng đầu nhìn về phía Phó Kiến Văn: "Phó Kiến Văn!"
*Bao nhiêu phiếu để Tố Tố sinh em trai cho Đoàn Đoàn nào Cuối tháng rồi hãy nhanh tay vote cho sữa đi nào *
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...