Tố Tâm nhìn xuống màn hình điện thoại, trong lòng cô Chính là không tránh được cảm xúc ngổn ngang
Cảm giác lúc này của cô không giống với lúc trước khi nhận được tin tức Hứa Khai ngồi máy bay mất tích, lúc đó cảm giác của cô chính là giống như cả thế giới này đều đổ nát
Nhưng hôm nay, trong lòng ngoại trừ thương xót, còn có chút bất ngờ khó mà hiểu được, ngược lại là tâm địa của Hứa phu nhân làm cho cô phải thay đổi cái nhìn về bà
Tố Tâm không biết có phải là bởi vì tâm tư của mình đã phải chịu quá nhiều cú sốc tinh thần cho nên đã trở nên lạnh lẽo cứng rắn hay không, hay vẫn là Người kia ở trong lòng của cô đã chỉ là một người bạn, người bạn hết sức bình thường, cho nên trong lòng cô mới chỉ còn lại sự lo lắng như lo lắng cho những người bạn, chỉ đến thế mà thôi
Tố Tâm nhìn Phó Kiến Văn, lại nghe thấy âm thanh của mẹ Hứa Khai từ đầu bên kia điện thoại truyền tới, chính là tiếng khóc tuyệt vọng, cô thấp giọng nói: "Bác Hứa anh Hứa Khai đã kết hôn rồi, làm một người bạn cháu có thể đi khuyên anh ấy một chút, còn chuyện anh ấy có thích cháu hay không cũng đã là chuyện của quá khứ rồi, lời nói này của bác, ngược lại làm cháu không dám khuyên anh ấy rồi"
Hôn nhân chính là một bức tường thành, đem hai người chặt chẽ vây ở trong đó, có hạnh phúc cũng có đau khổ, nhưng một khi đã kết hôn, thì bất luận là yêu hay không yêu, thì cũng không nên làm gì để khiến người khác nghi ngờ
Trùng hợp, Tố Tâm cũng đã kết hôn, cho nên cô càng phải hiểu được như thế nào là đúng mực
"Tố Tố Con vẫn luôn là một cô gái lương thiện, bác cầu xin con! Hạ Hàm Yên kia chính là cái thứ gì! Hứa gia chúng ta chính là tuyệt đối sẽ không nhận loại con dâu như vậy! bác đã thương lượng qua cùng bác trai rồi, chỉ cần con có thể khuyên Hứa Khai tiếp nhận trị liệu, chúng ta sẽ đồng ý để cho các con ở cùng với nhau, bác sẽ bắt Hứa Khai nhanh chóng ly hôn cùng đứa con gái không biết liêm sỉ là Hạ Hàm Yên kia! Chúng ta cái gì cũng không cần Chỉ cần Hứa Khai có thể còn sống! Chỉ cần nó thích con!"
Con mắt của Phó Kiến Văn híp lại, anh nhìn thẳng về phía trước, lời nói này đến như là bố thí cho Tố Tâm, khiến cho tâm tình của anh trở nên cực kỳ không tốt, chỉ cần Hứa Khai yêu thích Tố Tâm, thì mặc kệ không cần biết trong lòng Tố Tâm phải chăng có còn yêu thích Hứa Khai không hay sao!
"Bác gái, cháu đã kết hôn rồi"
Phó Kiến Văn không nghĩ tới vừa mới ban sáng Tố Tâm còn muốn che dấu cuộc hôn nhân này, mà hôm nay đã là lần thứ hai cô nói cho người khác biết, cô đã kết hôn
Hứa phu nhân ở đầu bên kia điện thoại trầm mặc vài giây, nhưng vẫn là không tin tưởng lời nói của Tố Tâm: "Tố Tố, con đây không phải là lừa bác chứ!"
"Con không có lừa bác, cho nên để tránh chồng con không thích, con sẽ gọi điện thoại cho anh Hứa Khai khuyên một chút, nhưng con cũng không biết lời của con sẽ có tác dụng hay không có tác dụng"
Lời này của Tố Tâm chính là đã hạ quyết tâm vô tình, đối mặt với một người bị bệnh, dù cho chỉ là bạn bè bình thường, cô cũng sẽ đến thăm một chút và khuyên người đó nên tiếp nhận trị liệu, còn đây là Hứa Khai, mà cô lại không chịu đi
"Tố Tố, con thực sự nhẫn tâm như vậy sao! Con rõ ràng yêu Hứa Khai như vậy, con vì nó mà ngay cả mạng sống cũng không cần để đi qua Ỉaq mà!" Mẹ của Hứa Khai khóc nức nở
*Chuyện đã là quá khứ rồi bác nhé, chị Tố bây giờ là của anh Phó rồi nha Hãy nhanh tay like và bỏ phiếu cho sữa để đón đọc chương tiếp theo nào *
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...