"Em cảm giác cô gái kia rất thích anh, biết anh đã kết hôn rồi, liệu có ảng hưởng gì đến công việc của anh không!"
Tố Tâm đột nhiên nghĩ đến cái gì đó quay đầu nhìn về phía Phó Kiến Văn, hỏi
"Nếu như ngay cả một ít trình độ chuyên nghiệp còn không có, anh tuyệt đối sẽ không để cho cô ta trở thành đối tác" Phó Kiến Văn lãnh đạm trả lời
Chuông điện thoại trong túi Tố Tâm vang lên, cô định bảo Phó Kiến Văn không nên coi thường lòng ghen tỵ của phụ nữ, nhưng lại không muốn có cái nhìn xấu về đối tác của Phó Kiến Văn, nên cô lựa chọn tin tưởng cách nhìn người của Phó Kiến Văn
Tố Tâm lấy điện thoại ra liếc nhìn, điện thoại hiện lên hai chữ "Bác Hứa"
Chính là mẹ của Hứa Khai!
Từ lúc Hứa Khai xảy ra chuyện, mẹ của anh đều chưa từng liên hệ với cô, lần này đột nhiên gọi điện thoại lại đây, Tố Tâm mơ hồ cảm thấy là có liên quan tới Hứa Khai
"Là mẹ của Hứa Khai gọi "
Tố Tâm nhìn chăm chú màn hình điện thoại di động sau đó nói một câu, cô nói câu này chính là để trưng cầu ý kiến của Phó Kiến Văn, cú điện thoại này đến cùng nhận hay là không nhận
Tố Tâm đã rời khỏi giới thượng lưu thành phố A nhiều năm, cho nên mẹ của Hứa Khai cũng không đến nỗi là muốn gọi điện mời cô uống trà, hơn nữa quan hệ của hai người cũng không phải thân như mẹ con để mà cùng nhau nói chuyện trời đất
Phó Kiến Văn cũng đoán ra, cú điện thoại này sợ là có liên quan đến Hứa Khai
"Hứa phu nhân là một người luôn coi trọng thanh cao, những người như này một khi đã xuống nước, một khi không chiếm được kết quả như mong muốn thì vẫn cứ mãi kiên trì"
Lời này Tố Tâm không ngu ngốc đến nỗi nghe không hiểu, ý của Phó Kiến Văn là, Tố Tâm không muốn nhận cuộc điện thoại này cũng không được
Tố Tâm do dự ở một chút liền cắt đứt, cách vài giây, Hứa phu nhân lại gọi tới, đúng như câu nói kia của Phó Kiến Văn Không chiếm được kết quả như mong muốn thì vẫn cứ mãi kiên trì
"Sợ là Hứa Khai đã xảy ra chuyện gì rồi không!" Phó Kiến Văn mở miệng nói, "Em muốn nghe cứ nghe đi!"
Suy nghĩ một lát, Tố Tâm vẫn là nhận điện thoại, cô đặt điện thoại ở bên tai
"Bác gái " Tố Tâm gọi một tiếng
Bởi vì không có ý định muốn giấu giếm Phó Kiến Văn, Tố Tâm ấn nghe sau đó mở loa lên
"Tố Tố " Hứa phu nhân vừa nghe thấy giọng nói của Tố Tâm đã khóc lên thành tiếng, "Tố Tố Cầu xin con hãy cứu Hứa Khai! Não của Hứa Khai có máu tụ, nhưng là nó không muốn phối hợp trị liệu! Tố Tố Bác biết Hứa Khai vẫn luôn một mực thích con, lời của con nó nó nhất định sẽ nghe một chút! Bác xin con! Con có thể giúp bác khuyên nhủ nó hay không! Bác thật vất vả mất mà lại tìm được con trai, bác không thể cứ như vậy mà nhìn nó biến mất trước mặt bác "
Giọng nói thê thảm tuyệt vọng của Hứa phu nhân vang vọng ở trong xe, nghe có vẻ đặc biệt thê lương
Tố Tâm có chút kinh ngạc, ngón tay cô nhẹ nhàng siết chặt điện thoại, im lặng không có mở miệng nói chuyện
Trước khi nghe điện thoại, Tố Tâm đã đoán được chính là liên quan tới chuyện của Hứa Khai, thậm chí Tố Tâm còn suy đoán mẹ của Hứa Khai gọi điện thoại lại đây, là vì để nhờ cô khuyên Hứa Khai ly hôn cùng với Hạ Hàm Yên, nhưng làm sao cô cũng không nghĩ tới, chính là Hứa Khai bị bệnh
*Chị Tâm ăn giấm nhiều rồi giờ đến anh Phó ăn phải k cả nhà? Hãy cùng like và bỏ phiếu cho sữa để đón đọc chương tiếp theo nào *
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...