Tố Tâm đối với mọi người cười cười, không có vội vàng cùng Sở Tầm nói chuyện.
"Cmn!" Đường Tranh làm ra một bộ hoảng sợ, nói tục, "Lão Phó, động tác này của cậu cũng quá nhanh rồi! Còn tưởng rằng hôm nay cậu mang Tố Tâm đến đây là nói cho chúng mình biết cô ấy là người yêu của cậu, không nghĩ tới cậu lại trực tiếp đem Tố Tâm biến thành Phó phu nhân rồi! Tốc độ này... Sét đánh cũng không nhanh bằng cậu!"
"Cái này cần chúc mừng Lão Phó! Tới tới tới, nâng chén nâng chén..." Bạch Cẩn Du ồn ào bưng cái chén đứng lên, "Chúc chị dâu cùng Lão Phó trăm năm hạnh phúc, sớm sinh quý tử!"
Được Bạch Cẩn Du vừa nói như thế, những người khác cũng đều bưng chén đứng lên, hò hét ầm ĩ chúc mừng Tố Tâm cùng Phó Kiến Văn.
Đường Tranh khoa trương ôm ngực: "Tố đại mỹ nhân, cô cũng quá dễ dàng đáp ứng Lão Phó rồi, tôi còn dự định nhận cô làm em gái nuôi, để làm anh vợ của Lão Phó, bây giờ cô và Lão Phó không cho tôi cơ hội này nữa rồi!"
"Cậu nói nhảm! Nhân phẩm của cậu xứng làm anh trai của Tố Tâm sao!" Bạch Cẩn Du trào phúng nói.
"Bữa này Lão Phó nhất định phải mời khách!" Đường Tranh ồn ào.
Trong bàn, chỉ có Sở Tầm cùng Lục Tân Nam không nhúc nhích...
"Lão Lục!" Bạch Cẩn Du đứng ở bên cạnh Lục Tân Nam đá Lục Tân Nam một cái.
Tố Tâm cũng hướng về phía Lục Tân Nam nhìn lại.
Lục Tân Nam lúc này mới lười biếng dập điếu thuốc lá, bưng chén rượu đứng lên.
Sở Tầm mấp máy cánh môi trắng nhợt, cũng bưng chén rượu đứng lên, giả vờ hào phóng mở miệng: "Chúc mừng..."
Tói Tâm nhợt nhạt nhấp một ngụm nước chanh, cười nói cảm ơn.
Nhà hàng Bích Thuỷ rất nổi tiếng bởi đồ ăn ở đây rất ngon, nhưng hôm nay Tố Tâm bị ốm, đồ ngon thế nào đặt ở trong miệng đều là một vị, nhạt như nước ốc.
Phó Kiến Văn gọi cho Tố Tâm một bát cháo, vẫn tính thanh đạm.
"Lúc ăn cơm còn nghịch điện thoại!" Bạch Cẩn Du dùng đôi đũa gõ gõ vào bát của bạn gái của mình.
Từ Loan Loan không phản ứng, Bạch Cẩn Du lại muốn mở miệng nói, Loan Loan một mặt kinh ngạc quay đầu nhìn về phía Tố Tâm: "Chị dâu! trước đây chị từng đi qua Iraq sao!"
Tố Tâm nắm chặt cái thìa, ngẩng đầu nhìn về phía cặp mắt sáng như sao của Loan Loan.
Từ Loan Loan đứng lên, nâng điện thoại di động, một tay chống trên mặt bàn đưa cho Tố Tâm xem, trong đôi mắt lóe lên ánh sáng: "Trên mạng xã hội đều nổ tung! Đều là bức ảnh của chị lúc ở Iraq... Tin tức nói chị đi Ỉaq để tìm Hứa Khai, có đúng không!"
Lục Tân Nam nghe nói như thế cau mày, cầm lấy điện thoại ở trên bàn mở ra google ra tìm đọc...
Những người khác cũng đều lục tục lấy điện thoại di động ra xem.
Tố Tâm bất ngờ, chuyện đã xảy ra mấy năm trước, làm sao có thể bị lục lọi ra, cô cũng mở điện thoại ra xem.
Trên mạng xã hội chính là như Loan Loan nói, đã ồn ào rồi.
Mặt trên có mấy tấm ảnh mà mấy năm trước tờ báo Hoàn Cầu của Mỹ có đưa tin, là do phóng viên nước Mỹ đến Iraq thu thập tư liệu sống, quay chụp quân chính phủ nắm chặt thời gian dời dân chúng đi, trùng hợp gặp phải Tố Tâm đang hướng về quân chính phủ hỏi dò tin tức liên quan tới người sống sót trên chuyến bay T- 324.
Chất giấy trên báo chủ yếu dùng để đưa tin chiến tranh, Tố Tâm chỉ là một chi tiết rất nhỏ, bức ảnh cũng chỉ có một tấm, quần áo cô mặc không nhìn ra màu sắc, cô đeo balo... Mái tóc cùng mặt đều bẩn không ra dáng con người.
Dưới máy thu hình, có thể nhìn thấy Tố Tâm bị thương, áo khoác mở rộng, lộ ra áo T-shirt ở trên có vết máu đã ngưng kết thành vảy, trên trán cô quấn băng gạc, so với thân thể sạch sẽ bây giờ, khiến người ta chấn động!
*15 chương sữa sẽ ra từ từ trong ngày nhé, vì phải ra cả hai truyện nên mọi người đừng giục sữa nha. Hãy tiếp tục like và bỏ phiếu cho sữa nào *
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...