Toàn bộ bầu không khí hôn lễ vốn đã không náo nhiệt, vào lúc này bởi vì gia đình nhà gái xảy ra cãi vã làm không khí càng thêm vẻ kì quái ngột ngạt.
"Mình thực sự là lần đầu thấy hôn lễ như vậy..." Bạch Hiểu Niên nâng bình nước rót đến lưng cốc, nhấp một ngụm nước, nghe người chủ trì hôn lễ nói vài câu, sau đó trao đổi nhẫn...
Bạch Hiểu Niên bĩu môi, tầm mắt hướng về phía trên đài nhìn lại, cô không hiểu sao khi nhìn Hạ Hàm Yên nước mắt lưng tròng thấy vô cùng không thuận mắt.
Trên đường Bạch Hiểu Niên ra ngoài nhận điện thoại, trở về nói với Tố Tâm một câu: "Một lúc nữa trợ lý của Phó Kiến Văn sẽ đến dưới lầu nhà cậu đón cậu sao!"
Tố Tâm ngẩng đầu lên khỏi điện thoại, nhìn Bạch Hiểu Niên: "Đúng rồi, làm sao vậy!"
Cô đã hẹn Phó Kiến Văn sau khi hôn lễ kết thúc sẽ ở trở về nhà đợi, vì sau khi hôn lễ kết thúc cô còn định trở lại thay quần áo gọn gàng hơn một chút.
"Mình có ít chuyện cần làm ở gần đây, cậu lái xe đi..." Bạch Hiểu Niên đem chìa khoá xe của mình đặt ở trước mặt Tố Tâm.
Tố Tâm không cầm chìa khóa xe, bắt taxi về nhà cô cũng chỉ mất khoảng hơn mười phút, Bạch Hiểu Niên lúc nữa còn phải đi bệnh viện chăm sóc cha mình, cho nên Tố Tâm không thể nhận chìa khoá.
Thấy Hứa Khai đỡ Hạ Hàm Yên một thân áo cưới từ trên đài đi xuống, con mắt Bạch Hiểu Niên híp lại, nói với Tố Tâm: "Hôn lễ kết thúc rồi, mình đi trước đây..."
"Được!" Tố Tâm gật đầu đem điện thoại di động cất vào trong túi xách, "Mình ra chào anh trai một tiếng rồi cũng đi!"
Tới tham gia hôn lễ, chính là Tố Tâm tôn trọng Hứa Khai, nhưng để Hạ Hàm Yên đến chúc rượu... thì quên đi.
Tố Tâm đến là để chúc phúc cho Hứa Khai nên cũng không có ý định ở lâu.
Bàn rượu bên kia, Lục Tân Nam thấy Tố Tâm đứng dậy, nhưng ánh mắt lại đi theo thân thể cao ráo yểu điệu Bạch Hiểu Niên.
Có người nhìn theo ánh mắt của Lục Tân Nam, cũng quay ra quan sát Bạch Hiểu Niên, trêu ghẹo nói: "Người kia chính là Bạch Hiểu Niên, người dẫn chương trình bản tin buổi sáng, chậc chậc chậc... tôi có quen mấy người bạn ở đài truyền hình, bọn họ đều nói Bạch Hiểu Niên này dáng dấp mặt mũi đều rất đẹp, thật giống hồ ly tinh, nếu như Lục tổng cảm thấy hứng thú, có cần tôi đứng ra dàn xếp không!"
Lục Tân Nam cầm điếu thuốc ném vào trong gạt tàn thuốc, thở ra một làn khói trắng, tròng mắt biểu lộ thâm ý khác: "Không cần khiến Từ tổng nhọc lòng..."
Lời này ý tứ chính là không muốn để cho người khác nhúng tay, người nói chuyện thức thời gật đầu: "Đúng thế, người Lục tổng muốn, nào có thể không bắt được!"
...
Bạch Hiểu Niên trước khi đi ra ngoài liền ghé qua nhà vệ sinh một chút, đi ra liền thấy Hứa Khai đang đứng ở bên cạnh thùng rác hút thuốc lá.
Hứa Khai đã cởi bỏ áo khoác âu phục màu trắng, chỉ mặc một chiếc áo sơ mi trắng, cùng quần tây thẳng tắp, nơ ở cổ áo đã mở ra, tùy ý nhét vào trong túi quần, một tay bỏ túi, cổ áo sơmi mở rộng ra, cho dù cả người đều cẩn thận tỉ mỉ, nhưng trên người vẫn phảng phất mùi vị chán nản.
Bạch Hiểu Niên vẩy vẩy tay trên chậu rửa mặt, chỉ thấy tầm mắt thâm thúy của Hứa Khai đang hướng về phía mình nhìn lại.
Giữa hai người chỉ cách nhau khoảng ba bốn mét, Bạch Hiểu Niên không nhìn Hứa Khai, nhấc chân đi ra ngoài, lúc đi ngang qua Hứa Khai, một giọng nói khàn khàn truyền đến: "Tố Tố đâu rồi!"
Bạch Hiểu Niên bước chân dừng lại, ngón tay còn chưa khô nhẹ nhàng nắm chặt, nghiêng đầu thấy Hứa Khai đã đem điếu thuốc chưa hút xong dập tắt ném vào trong thùng rác, thở ra một làn khói cuối cùng, giữa làn khói nhè nhẹ hiện khuôn mặt không rõ đau buồn của Hứa Khai.
Tầm mắt nhìn xuống nền đá cẩm thạch ở dưới mặt đất, Bạch Hiểu Niên đột nhiên nhếch môi mở miệng hỏi một đằng trả lời một nẻo: "Kỳ thực, tôi vẫn muốn tại thời điểm sau khi anh cùng Hạ Hàm Yên kết hôn sẽ nói cho anh biết một chuyện."
*Mọi người có muốn Bạch Hiểu Niên xả giận hộ Tố Tố không nào? Đừng quên like và bỏ phiếu cho sữa trước khi đọc chương tiếp theo nha *
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...