Vừa nãy sở dĩ Phó Kiến Văn mua băng vệ sinh cho Tố Tâm mất rất nhiều thời gian là bởi vì phải gọi điện thoại cho Bạch Cẩn Du hỏi xem phụ nữ tới kì cần phải lưu ý những gì, Bạch Cẩn Du mặc dù là bác sĩ, nhưng đối với phương diện này cũng không tinh thông cho lắm, phải hỏi em gái sau đó mới nói lại được cho Phó Kiến Văn.
Tố Tâm hơi giật mình sau gật đầu: "Có..."
"Em đi tắm đi!" Phó Kiến Văn động tác ung dung thong thả cởi áo khoác âu phục xuống, treo ở móc áo phía trên tủ giày.
"Vâng..."
Tố Tâm trở về phòng cầm quần áo đi ra, nghe được nhà bếp truyền tiếng Phó Kiến Văn đang thái cái gì đó. Đây là lần đầu tiên cô đi tắm mà có đàn ông ở trong nhà, cho nên khó tránh khỏi có chút ngại ngùng.
Kinh nguyệt ngày thứ nhất của Tố Tâm, thường thường kinh tương đối ít, chỉ là bụng dưới rất đau, tắm nước nóng mới có thể giảm bớt một chút.
Phó Kiến Văn đang ở đây cho nên Tố Tâm tắm rửa đặc biệt nhanh, sấy khô mái tóc sau đó buộc thấp thành đuôi ngựa ở sau gáy, lót băng vệ sinh sau đó mặc một bộ quần áo ở nhà màu lam nhạt đi ra.
Trong phòng khách, Phó Kiến Văn đã cởi áo khoác âu phục ra, hai chân trùng điệp ngồi ở trên ghế sa lon, hai tay cầm điện thoại check văn kiện, trong lòng bàn tay còn nắm chặt cái bật lửa. Hộp thuốc lá đặt ở trên bàn.
Thấy thế, Tố Tâm lấy một cái chén, giống như lần trước khi Tố Nguyên đến cô cũng lấy một cái chén để thay thế gạt tàn thuốc lá, đặt ở trên khay trà trước mặt Phó Kiến Văn.
Phó Kiến Văn quét mắt nhìn xem bàn tay dài nhỏ của Tố Tâm đang đặt một chiếc chén ở trước mặt anh một cách thuần thục, tầm mắt thâm thúy rơi vào cánh tay mảnh khảnh trắng nõn của cô, định giơ tay lấy thuốc lá nhưng không biết nghĩ gì, lại dừng lại: "Trong nhà đã từng có đàn ông tới!"
Tố Tâm ngồi dậy, đem tóc mai kẹp ở sau tai gật đầu: "Anh trai tôi đã tới..."
Phó Kiến Văn gật đầu, nói với Tố Tâm: "Tôi nấu nước đường với gừng để ở trong bếp, em vào uống một chút cho ấm bụng, tôi xem văn kiện một chút."
"Có cần dùng máy tính không!"
Thấy Phó Kiến Văn cau mày đánh chữ, Tố Tâm không nhịn được một câu.
Phó Kiến Văn gật đầu, Tố Tâm đi vào phòng lấy máy tính ôm ra, đưa cho Phó Kiến Văn.
Phòng bếp và phòng khách, ánh đèn ấm áp. Tố Tâm ngồi ở trước bàn ăn uống trà gừng, còn Phó Kiến Văn ngồi ở trên ghế sa lon xem văn kiện, Tố Tâm ở trong bếp, bưng chén trà uống từng ngụm nhỏ, cảm thấy bầu không khí trở nên vô cùng ấm áp.
Tầm mắt của Tố Tâm xuyên qua hơi nóng trên chén trà, mơ hồ nhìn qua Phó Kiến Văn, tầm mắt anh đang chăm chú nhìn vào máy tính, cơ hồ có chút uể oải.
Nghĩ đến ngày hôm qua sau khi triền miên, anh lại ngay lập tức bay sang thành phố B, hôm nay lại từ thành phố B trở lại, cho nên anh hẳn là rất mệt mỏi.
Tố Tâm thả chén nước trong tay xuống, rửa sạch chén, rót một chén trà, đặt nhè nhẹ ở bên tay Phó Kiến Văn, không có lên tiếng quấy rầy, đang muốn đi... cổ tay mảnh khảnh được Phó Kiến Văn nắm lấy, tầm mắt anh vẫn còn nhìn ở trên màn hình máy tính, kéo cô ngồi xuống ghế, ngón tay cái nhẹ nhàng ma xát da thịt cô.
"Em muốn biết cái gì về tôi!" Phó Kiến Văn đột nhiên mở miệng hỏi, hỏi không đầu không đuôi.
"Hả!" trên khuôn mặt nhỏ nhắn của Tố Tâm đều là không rõ.
Phó Kiến Văn quay đầu lại, tầm mắt dừng ở trên gương mặt thanh tú xinh đẹp của cô, ra hiệu cô xem màn hình máy tính...
Trên thanh tìm kiếm, lịch sử tìm kiếm có lưu lại một nội dung, đó chính là tên của Phó Kiến Văn, ở dòng thứ hai!
Mặt Tố Tâm đỏ lên một cách triệt để, bỏng đến bốc ra lửa, nhẫn nhịn chột dạ giải thích: "Tôi chính là... Cảm thấy anh bây giờ và lúc trước ở Iraq không giống nhau, muốn tìm kiếm một chút xem có phải anh đã từng tham gia bộ đội chính quy hay không."
Phó Kiến Văn xoay gương mặt của Tố Tâm nhìn thẳng vào mình, trong tầm mắt cô chính là gương mặt anh tuấn đẹp đến mê người của Phó Kiến Văn, cô liếc mở tầm mắt, giữa lông mày là sự ngượng ngùng.
*Hãy bỏ phiếu cho sữa nhaaa *
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...