Thấy Phó Thiên Tứ đã gọi đồ ăn, Tố Tâm cũng không có hỏi xem Phó Thiên Tứ có ăn nữa hay không.
Nhìn thấy Đoàn Đoàn xuống lầu, con mèo bị Phó Thiên Tứ mạnh mẽ nhét vào trong lồng đột nhiên đứng lên, lồng sắt chiều rộng có giới hạn, con mèo nhếch đuôi lên, ở trong lồng đi vòng vo vài vòng sau đó ngồi xổm xuống, đôi mắt to nhìn về phía Đoàn Đoàn, Meoww meoww kêu hai tiếng.
"Meoo Meoooww..."
Đoàn Đoàn chạy tới đem Mèo Mập từ trong lồng thả ra, Mèo Mập đi vòng quanh Đoàn Đoàn hai vòng, phát ra tiếng khò khè khò khè như gáy, đi theo Đoàn Đoàn cùng vào phòng ăn.
Đoàn Đoàn ngoan ngoãn ngồi ở trên ghế trong phòng, Mèo Mập cũng nhảy lên một cái ghế, đàng hoàng trịnh trọng ngồi xổm ở bên cạnh Đoàn Đoàn, nghiêng đầu nhìn nhóc.
Đoàn Đoàn nhìn Tố Tâm ở nhà bếp vì nhóc làm đồ ăn, tâm tình rất tốt, đung đưa chân nhỏ, tình cờ bị tiếng cười hi hi ha ha của Phó Thiên Tứ hấp dẫn, ánh mắt rơi vào cốc nước trái cây trên tay Phó Thiên Tứ, trông mà thèm.
Vừa nãy ở trong tủ lạnh Tố Tâm nhìn thấy quả cam, cảm thấy có phần lạnh, đặt ở trong rổ, dùng nước ấm ngâm, cảm thấy nhiệt độ lúc này không sai biệt lắm, lại chọn thêm cà rốt cùng quả táo, làm nước ép cho Đoàn Đoàn.
Màu sắc xinh đẹp của cốc nước ép đặt ở trước mặt Đoàn Đoàn, con mắt của nhóc sáng ngời, hai cái tay ôm ly thủy tinh uống đến nỗi dính vòng quanh miệng.
"Ngon quá!" Đoàn Đoàn uống xong, nhìn về phía Tố Tâm lộ ra khuôn mặt tươi cười.
Phó Thiên Tứ đang cúi đầu xem phim bỗng nhiên liếc mắt về hướng nhà bếp, thấy Tố Tâm giật khăn giấy lau miệng giúp Đoàn Đoàn.
Phó Thiên Tứ đối với Tố Tâm càng thêm khinh bỉ, bây giờ con gái đều là ỷ vào chính mình có mấy phần sắc đẹp liền vội vàng lấy lòng Phó Kiến Văn, Phó Kiến Văn không để ý đến thì ngược lại đi lấy lòng con trai của Phó Kiến Văn, cứ như vậy muốn làm mẹ kế sao! Thật là có ý tứ...
Mèo Mập tựa như biết Đoàn Đoàn được ăn đồ ăn ngon, đột nhiên Meoww meoww từ trên ghế nhảy xuống dưới chân Đoàn Đoàn, hai cái chân trước giơ lên ôm lấy bàn chân nhỏ của Đoàn Đoàn, lo lắng kêu meooww Meow.
Đoàn Đoàn một tay chạm vào ly thủy tinh, một bàn tay nhỏ chống mép bàn, cúi đầu nhìn Mèo Mập, một dấu chấm hỏi to đùng ở trên đầu.
Tố Tâm suy đoán con mèo kia chắc là đói bụng rồi, nhìn thấy nhà bếp để một cái bát đựng thức ăn của mèo, suy đoán chắc thức ăn ở trong ngăn kéo, kéo ra, quả nhiên thấy thức ăn mèo ở bên trong.
Tố Tâm cầm túi thức ăn mèo lên, âm thanh xoạt xoạt đã kinh động đến con mèo và Đoàn Đoàn ở phía đối diện, mèo mập quay đầu, nhìn thấy thức ăn đã đầy ắp trong bát, lập tức buông Đoàn Đoàn ra, bốn con cái chân ngắn chạy tới, vùi đầu ở bát thức ăn.
...
Chẳng bao lâu, nhà bếp bốc lên mùi thơm mê người, Phó Thiên Tứ khịt khịt mũi, cắn một miếng pizza đã nguội, nhất thời cảm giác không có mùi vị, tầm mắt không tự chủ hướng về nhà bếp nhìn lại.
Dưới ánh đèn nhà bếp sáng ngời, thấy Tố Tâm đang bưng ra hai bát một lớn một nhỏ, đặt ở trên mặt bàn...
Hai bát, Phó Thiên Tứ khẳng định một bát là của chính mình, để xuống hộp pizza đã nguội ngắt, giật cái khăn giấy lau tay, chuẩn bị đợi Tố Tâm mời cậu qua ăn, nếu như mùi vị tốt, cậu liền cho cô ta một chút thể diện, miễn cưỡng ăn mấy miếng.
Trên bàn ăn, bát nhỏ được đặt ở trước mặt Đoàn Đoàn, một bát kia đặt ở bên cạnh Đoàn Đoàn, Phó Thiên Tứ mang dép đứng lên, đang muốn nói với Tố Tâm cậu sẽ không ngồi gần Đoàn Đoàn như vậy, chỉ thấy Tố Tâm kéo cái ghế ra, chính mình ngồi xuống.
Phó Thiên Tứ cứng nhắc ôm máy tính, bước chân dừng lại.
Ai nấu cho Thiên Tứ bát mì nào, Thiên Tứ đói rồi. Đừng quên like và bỏ phiếu cho sữa để đón đọc nhiều hơn nhaaaa
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...