Nhắc tới công việc, Lục Tân Nam trong lòng có dự định, gật đầu: "Chuyện này mình có thể nắm chắc."
Phó Kiến Văn khom người dụi tắt điếu thuốc lá trong cái gạt tàn thuốc, nói câu đi rồi rời khỏi phòng làm việc.
Đường Tranh năm đó tình cảm có chút trục trặc cho nên lựa chọn ra nước ngoài thay Phó Kiến Văn quản lý chuyện làm ăn, nhiều năm chưa có trở về nước, nghe nói qua nhân vật đứng sau Gia Hoả chính là Đường tây, nhưng nhân vật Đường tây này lợi hại bao nhiêu anh cũng không rõ lắm.
"Này Đường Tây rất khó đối phó sao!" Đường Tranh hỏi dò Lục Tân Nam ngồi ở đối diện đang cau mày hút thuốc lá.
Lục Tân Nam mi tâm nhíu chặt, đem thuốc lá trong tay dụi tắt nói một câu: "Nói như thế nào đây! Hoàn toàn là một người không theo lẽ thường xuất bài..."
...
Năm giờ chiều, Tố Tâm tới trước cổng biệt thự của Phó Kiến Văn, Phó Thiên Tứ cũng đang ở đó.
Lúc Tố Tâm bước vào cửa, thấy Phó Thiên Tứ đang lúc tùy tiện đem hai chân dài đặt lên trên bàn, một tay ôm khoai chiên, một tay khác bóng mỡ đè xuống bộ điều khiển từ xa đổi kênh.
Nghe được tiếng mở cửa, Phó Thiên Tứ lập tức đem chân hạ xuống, hướng về cửa ra vào nhìn lại.
Thấy không phải Phó Kiến Văn, Phó Thiên Tứ thở phào nhẹ nhõm, nhưng khi nhìn rõ người đến là Tố Tâm, cậu bất ngờ choáng váng.
Tố Tâm cũng vô cùng kinh ngạc vì ở chỗ này có thể nhìn thấy Phó Thiên Tứ.
Cô và Phó Thiên Tứ chỉ gặp nhau duy nhất một lần, chính là ở cửa bệnh viện, gặp nhau trong tình huống không vui vẻ gì.
Đều nói tính nào tật ấy, tiếp xúc với Phó Thiên Tứ chỉ trong thời gian ngắn thôi, nhưng bản tính của Phó Thiên Tứ lộ rõ không bỏ sót.
Mặc dù biết Phó Thiên Tứ chính là cậu trẻ của Phó Kiến Văn, nhưng Tố Tâm đối với Phó Thiên Tứ... Không thể phủ nhận, ấn tượng không được tốt.
Là loại con nhà giàu tuỳ tiện bốc đồng, đại khái đều không tốt đẹp gì.
Phó Thiên Tứ cũng vậy, cậu đối với Tố Tâm, ấn tượng cũng không quá tốt...
Ngày đó Phó Thiên Tứ tuy là cùng Bạch Hiểu Niên đối đầu, nhưng sau đó cậu quay đầu lại suy nghĩ kỹ một chút, cảm thấy chính là sau khi người phụ nữ này xuất hiện, bọn cậu cùng Bạch Hiểu Niên đọ sức mới bị yếu thế! Hơn nữa hai người phụ nữ này mở miệng liền muốn đòi năm mươi triệu, rõ ràng là thấy lừa bịp tiền.
Nghĩ như vậy, Phó Thiên Tứ liền cảm thấy Tố Tâm đối với Phó Kiến Văn có rắp tâm bất lương, ánh mắt nhìn về phía Tố Tâm mang theo khinh bỉ, cà lơ phất phơ một lần nữa đem chân khoác lên trên bàn, ở trên ghế sa lon nghiêng người, tiếp tục đổi kênh.
Tố Tâm nhìn xem thiếu niên đang ngồi ở trên ghế sa lon mặc một chiếc áo gió màu đen, thân thể gầy gò, hỏi: "Đoàn Đoàn đâu rồi!"
"Ai biết! Thằng nhóc kia rất kì quái, vừa về đến nhà đã chạy lên lầu..." Phó Thiên Tứ tỏ ra điệu bộ bất đắc dĩ, hướng về trong miệng nhét một miếng khoai tây chiên, cằm nhọn hướng về phía cửa lầu hai bĩu môi, mở miệng.
Các nàng thấy Phó Thiên Tứ đáng yêu không nào??? Hãy like và bỏ phiếu cho sữa trước khi đọc chương tiếp theo nhaaa
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...