"Cốc cốc cốc -- "
Tiếng gõ cửa vang lên, Tố Cảnh Toàn ngẩng đầu nhìn về phía cửa ra vào.
Lương Mộ Lan cũng bị Tố Cảnh Toàn nói mà trong lòng chua xót, lau nước mắt, quay đầu, quay về bộ dáng đoan trang thanh tao lịch sự, nói: " mời vào."
Chỉ thấy Liễu Minh Thần từ ngoài cửa đi vào, khóe môi mang theo nụ cười trong sáng, hai tay nắm chặt chìa khóa xe, dùng nụ cười để che giấu sự căng thẳng: "Buổi chiều con muốn đi phòng thí nghiệm, nghĩ có thể tiện đường đưa Tố Tố trở về..."
Lý do này có phần miễn cưỡng, Liễu Minh Thần ngay cả Tố Tâm ở nơi nào cũng không biết, nói chuyện gì tiện đường!
Nhưng đối với Tố Tâm mà nói, Liễu Minh Thần kịp thời xuất hiện chính là cứu nàng, cô không cách nào làm trái với lương tâm nói cho Tố Cảnh Toàn cô lựa chọn Liễu Minh Thần, nhưng dù sao cũng tốt hơn lựa chọn ở chung với anh trai.
Tố Tâm nắm túi xách của mình: "Cha, mẹ, lời của hai người, trở về con sẽ suy nghĩ thật kỹ sau đó cho hai người đáp án."
...
Từ nhà hàng Hải Phong đi ra, Liễu Minh Thần đột nhiên xe dừng ở ven cổng, nói với Tố Tâm: "Có thể giúp tôi lấy tài liệu ở cốp xe không! tôi đi mua chai nước..."
Tố Tâm gật đầu, đem túi xách đặt ở tay lái phụ, đẩy cửa xe ra, xuống xe hướng về đuôi xe đi đến.
Mở khóa, cốp sau mở ra, Tố Tâm sửng sốt.
Trong cốp sau, nơi nào có tài liệu, chính là một bó hoa baby thật lớn, không biết từ đâu anh nghe ra được Tố Tâm từng dị ứng với hoa hồng, cho nên lựa chọn hoa baby. Từng bông hoa màu trắng nhỏ li ti mềm mại.
Liễu Minh Thần từ trong ghế lái đi ra, hai gò má có phần đỏ, loại theo đuổi con gái này, từ lúc sinh ra tới giờ đây là lần đầu tiên anh làm, rất hồi hộp.
Liễu Minh Thần lén lút quan sát phản ứng của Tố Tâm, khom lưng từ trong cốp ôm bó hoa đi ra: "Nhân viên ở cửa hàng hoa nói, hoa baby chính là tượng trưng cho tình yêu thuần khiết trong trắng."
Thấy cặp mắt trong suốt của Tố Tâm nhìn về phía mình, cũng vì lời nói của nhân viên bán hoa mà Liễu Minh Thần ngượng ngùng, có phần lúng túng.
"Kỳ thực... Tôi chưa từng theo đuổi ai khác, trước lúc tới dùng cơm vô cùng sốt sắng, đi hỏi bạn thân của mình, anh ta nói muốn theo đuổi phụ nữ thì nên tặng hoa hồng, là phụ nữ sẽ đều thích hoa hồng, nhưng nghe nói em bị dị ứng, cho nên mới lựa chọn hoa baby, hỏi nhân viên mới biết được ý nghĩa của nó." Liễu Minh Thần đem bó hoa từ trong lồng ngực đưa cho Tố Tâm, "Không biết em có thích hay không."
Mới từ nhà hàng Hải Phong xã giao xong lái xe đi ra, Đường Tranh liền nhìn thấy hình ảnh Tố Tâm cùng một người thanh niên đứng đó, mắt trợn trừng, thắng gấp xe, xe phía sau suýt nữa tông vào đuôi xe của anh, tiếng còi không ngừng.
Dưới ánh mặt trời, Tố Tâm vóc người cao ráo mảnh khảnh, đứng ở đuôi chiếc Benz màu bạc, ngửa đầu nhìn người thanh niên mặt ửng hồng trắng nõn trước mặt, buộc tóc đuôi ngựa, ngũ quan thanh tú không dùng phấn trang điểm, khiến người khác nhìn thấy trái tim đều chậm một nhịp, người còn yêu kiều hơn hoa.
Đường Tranh bận bịu cầm điện thoại lên chụp một tấm hình của Tố Tâm cùng Minh Thần, hấp tấp
gửi cho Phó Kiến Văn, ngay sau đó là một đoạn ghi âm...
"Lão Phó! Có tiểu bạch kiểm muốn đào góc tường cậu! cậu nhanh đến đoạt lại, xem như là tối hôm qua lấy công chuộc tội!"
Nói xong, Đường Tranh cũng không quản mình xe có chặn người khác hay không, nắm điện thoại di động xuống xe, đóng cửa xe, liền hướng về phía Tố Tâm đi đến.
Tố Tâm nhìn thấy một bó hoa lớn như trái tim cũng thình thịch nhảy mấy lần, không phải cô thô tục, phàm là phụ nữ, được người khác tặng hoa, trong lòng kiểu gì cũng có một chút hư vinh!
Mọi người hãy like và bỏ phiếu cho sữa nhaaa
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...