Chân nhỏ chạm mạnh vào ghế salon, cả người Tố Tâm vô cùng chật vật ngã xuống ghế salon mềm mại.
Không đợi Tố Tâm đứng dậy, Phó Kiến Văn đã áp sát vào Tố Tâm, anh đem điếu thuốc lá rời đi, hai tay chống lên hai tay vịn trên ghế, đem Tố Tâm vòng ở trong đó, khói trắng mờ ảo, ngũ quan tinh tế mơ hồ, duy nhất đôi tròng mắt kia thâm thúy như biển rộng.
Trên người anh mang theo mùi thuốc lá nhàn nhạt chui vào mũi cô đem cô bao bọc trong đó...
Như là rơi vào tuyệt cảnh, Tố Tâm sống lưng dán chặt vào chỗ tựa lưng, ánh mắt nhìn đúng cánh môi mỏng của anh, hai gò má cô nóng lên, rời đi tầm mắt, không dám nhìn yết hầu nhô ra gợi cảm của anh... lại rơi vào thắt lưng tinh tế kia, hai gò má càng bỏng.
Tố Tâm tâm hoảng ý loạn nghiêng đầu đi, nhưng lại cảm thấy động tác này quá mức rụt rè.
Nghe được cổ họng Phó Kiến Văn phát ra tiếng cười khẽ, hơi thở xẹt qua trán cô, cô cắn cắn môi, giả vờ thản nhiên ngẩng đầu lên nhìn thẳng Phó Kiến Văn, trong lòng lại sợ lợi hại.
"Anh Phó, hơn nửa đêm đối với người phụ nữ khác như vậy... Không sợ bạn gái anh ghen sao?"
Tố Tâm tận lực khống chế giọng điệu của mình, không để cho mình run rẩy, trái tim lại nhảy rầm rầm rầm không ngừng.
Nghe được tiếng nói nghiêm trang trong trẻo của Tố Tâm, Phó Kiến Văn tiến sát cô hơn một ít... Tố Tâm bị dọa đến cả người ngửa về phía sau, bàn tay chặn lại lồng ngực cường tráng của Phó Kiến Văn.
Hầu kết của Phó Kiến Văn nhấp nhô, tiếng nói trầm thấp từ tính: "Em không đồng ý, tôi lấy đâu ra bạn gái!"
"Tô Mạn Mạn không phải là bạn gái của anh sao!" Tố Tâm hỏi ngược lại, tiếng nói mang theo tức giận.
Tố Tâm ghét nhất loại đàn ông đã có bạn gái lại ở bên người phụ khác nói mình chưa có bạn gái.
Lại như lúc trước bạn trai Lục Tân Bắc của Bạch Hiểu Niên, đã có bạn gái là Bạch Hiểu Niên, ở bên ngoài lại nói mình độc thân rồi tán tỉnh một cô gái khác, loại đàn ông này... So với đàn bà biết rõ đàn ông đã có vợ con còn muốn nhảy vào còn ác liệt hơn, xấu xa hơn.
Nghe được Phó Kiến Văn cười nhẹ một tiếng, phần gáy của Tố Tâm đều đỏ lên: "Anh phó, nhường một chút!"
Cô khước từ Phó Kiến Văn, ngược lại bị Phó Kiến Văn giữ cổ tay lại.
"Thả ra..." Tố Tâm giãy giụa.
Ngày đó ở trong xe, hai tay bị anh kẹp ở đỉnh đầu còn rõ ràng trước mắt, tức thì biết rõ sức của mình còn kém xa sức của anh nhưng cô vẫn là không muốn cùng thân cận như vậy với Phó Kiến Văn.
Tố Tâm lòng rối như tơ vò, ở trước mặt Phó Kiến Văn, anh hỏi: "Ghen!"
Tố Tâm muốn tránh thoát, Phó Kiến Văn lại cầm chặt hơn.
Bàn tay lớn mạnh mẽ đem Tố Tâm kéo đến trước mặt, ngón cái tinh xảo nhẹ nhàng vuốt ve cổ tay cô, giọng nói trầm ấm vang lên bên tai Tố Tâm: "Em đồng ý làm bạn gái tôi, tôi liền giải thích..."
Môi mỏng của Phó Kiến Văn hầu như chạm sát tai Tố Tâm, giọng nói cùng hơi thở chui vào màng nhĩ cô, đại não Tố Tâm trong nháy mắt trống không, sức lực phảng phất trong nháy mắt bị lấy hết, da gà nổi lên, vừa căm tức vừa hổ thẹn trừng mắt lên nhìn người đàn ông trước mặt.
Lỗ tai Tố Tâm đỏ lên, màu sắc thập phần xinh đẹp, từ bên tai nhìn xuống phía dưới... là chiếc cổ thiên nga trắng nõn tinh xảo, khiến Phó Kiến Văn yêu thích không buông tay.
Trong túi quần điện thoại vang lên, Phó Kiến Văn lấy điện thoại di động ra liếc nhìn, lông mày nhíu lại...
Tố Tâm nhân cơ hội muốn chạy trốn, lại bị Phó Kiến Văn giữ chặt cổ tay, ấn xuống trở lại, Tố Tâm tức không chịu được nắm lấy cánh tay Phó Kiến Văn, cắn một cái thật đau.
Mọi người hãy like và bỏ phiếu cho sữa nhaaa
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...