Cả Bệnh Viện Đều Xuyên Không


Tiếng nhạc vang dội từ đoàn nhạc công dẫn đầu đoàn múa hát vang bài "Đuổi Na Từ".

Dọc hai bên đường, người chen chúc nhau náo nhiệt.
Nhờ được phép không cấm đi lại ban đêm, người dân vui vẻ chơi đùa, tay trong tay vừa hát vừa nhảy múa.
Gần đến giờ Tý, mọi người từ già trẻ, gái trai ném cây gậy trúc vào đống lửa trước cửa nhà mình, tiếng nổ lách tách vang lên.

Những thanh tre tiết thường bính ra từng đợt tia lửa màu hồng kim, rực rỡ và vui tươi trong màn đêm.
Tại Trường Nhạc Cung:
Nhuận Hòa Đế sắc mặt hồng hào, uy nghi ngự trên long ỷ cao cao, cùng các đại thần thưởng thức âm nhạc, cùng nhau đón giao thừa.
Tất nhiên trong buổi tiệc không thể thiếu ca vũ.


Sau một bức bình phong là khu vực dành cho các nhạc sư của đại điện.

Tiếng chuông, đàn Không, tì bà, tiêu, sáo, cầm sắt và các loại nhạc cụ khác hòa quyện, tạo nên những bản nhạc du dương, êm ái.
Bên kia khu vực trải thảm hình tròn hoa lệ, các vũ công với trang phục thống nhất nhẹ nhàng khởi vũ.

Khi thì họ thong thả quyến rũ, khi thì xoay tròn nhanh chóng.

Những màn múa diệu kỳ, chỉnh tề của họ khiến người xem reo hò tán thưởng.
Không lâu sau, những vũ công nam với dáng người đĩnh đạc nhảy lên múa điệu Hồ Toàn Vũ và Hồ Đằng Vũ sôi động.

Một số đại thần nhịn không được gia nhập, theo tiết tấu vũ khúc nhảy lên điệu Hồ Trương Vũ.
Bọn cung nữ bưng rượu ngon món ngon xuyên qua trong đám người, thêm rượu và thức ăn, vội vã như ong mật.
Giữa đám người náo nhiệt, ở một góc không ai chú ý, Tần Quốc Công Tần Tụ lặng lẽ đi đến bên cạnh Bạch Trác, phụng ngự Thượng Dược Cục, nháy mắt ra hiệu.

Hai người lấy cớ thay quần áo lui ra khỏi đại điện, xuyên qua hành lang, ẩn vào góc không ai chú ý.
Tần Quốc Công lưng hùm vai gấu, đầy mặt hung tợn.


Một đôi mắt to như trâu nhìn chằm chằm Bạch Trác như mãnh thú nhìn con mồi, thấp giọng hỏi: "Hôm qua ngươi nói bệ hạ gặp đại nạn, bảo chúng ta các lão đại thần chuẩn bị trước, hiện tại thế nào?"
Bạch Trác nhăn mặt già nua, nhăn nhúm như quả khổ qua, ra hiệu cho Tần Quốc Công lại gần nói chuyện.
Tần Quốc Công cũng sợ tai vách mạch rừng, nhẫn nại cúi người lại gần.
Bạch Trác nhỏ giọng bẩm báo: "Quốc công đại nhân, tối hôm qua lúc bệ hạ thập phần gian nan, Trương thiên sư tự mình đưa tới một quả đan dược, trân châu ánh sáng bằng quả trứng bồ câu.

Vi thần cùng Minh Kính nội thị quan liều mạng ngăn cản, đều bị trọng phạt."
Bạch Trác rón rén nói: "Quốc công đại nhân, tối qua lúc bệ hạ nguy kịch nhất, Trương thiên sư đã đích thân mang đến một viên đan dược, to như quả trứng bồ câu, sáng lấp lánh.

Vi thần cùng Minh Kính nội thị liều mạng ngăn cản, đều bị trừng phạt nặng nề."
Tần Quốc Công nhéo vạt áo Bạch Trác: "Bệ hạ đã nuốt rồi?"
Bạch Trác bất chấp sĩ diện, xốc vạt áo lộ ra ngực bụng bầm tím, rồi lại vội che đi, giọng run rẩy: "Bệ hạ không nghe lời can ngăn, nuốt viên thuốc với trà, sau đó thì đau đầu, đau bụng...!Ai ngờ sáng nay tỉnh dậy, bệ hạ như cây khô gặp mùa xuân, tinh thần rạng rỡ!"
"Quốc công đại nhân, vi thần tuy tài hèn học ít, nhưng cũng biết cẩn trọng.


Bệ hạ vốn đã suy yếu, nay lại thêm đan dược, e rằng như củi mục, giọt nước cuối cùng sẽ làm gãy cành."
Tần Quốc Công thở dài, oán giận nói: "Trời muốn diệt Đại Dĩnh a..."
"Quốc công nói cẩn thận!" Bạch Trác quỳ xuống, "Sức khỏe bệ hạ, vi thần thật sự bó tay, cho dù ngài bây giờ bắt vi thần chịu chết, vi thần cũng chỉ có thể nói vậy."
"Có lẽ chỉ có trời cao phù hộ, thần y giáng thế mới cứu được bệ hạ."
Tần Quốc Công im lặng.
Bạch Trác lo sợ tột độ, bẩm báo: "Quốc công, tiếp theo phải làm gì? Ngày mai sáng sớm, bệ hạ còn muốn tham dự đại triều hội đầu năm.

Dựa vào đan dược để duy trì tinh thần nhưng không thể chịu đựng lâu dài, lỡ như bệ hạ ở đại điện...!Đó sẽ là đại hung trong năm mới..."
Vẫn không có tiếng trả lời.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận