Liễu Khê đờ đẫn nhìn hệ thống, cô dám cá hệ thống cố ý!!!!
Từ đầu đến gần cuối kịch bản thì không thấy mặt ở nơi nào, chỉ xuất hiện nhắc nhở nhiệm vụ hoàn thành rồi bắt cô đi? Mẹ nó chứ, cô đang ở trong lễ đính hôn đấy!!!
Nghĩ tới bộ dạng bi thương của Tiêu Kỳ lúc ôm lấy cô, Liễu Khê thật sự muốn phá hủy cái hệ thống vô nhân đạo này!! Tên ngăn cản người khác yêu đương thì cả nhà nhất định sẽ không có người yêu!!!
[Đinh, người chơi thân mến, xin hãy hít thật sâu.
Cả kịch bản bản hệ thống không xuất hiện là vì để có chất lượng phục vụ người chơi thật tốt, khiến cho tình tiết càng ngày càng uyển chuyển và càng ngày càng hay, vì vậy thời gian đó bản hệ thống nâng cấp] Liễu Khê cảm nhận được lửa giận đang thiêu đốt hừng hực trong lòng, giọng điệu quảng cáo của hệ thống vô cùng nghiêm túc.
[Tung bông ~ Chiếu sáng ~ Vỗ tay ~ Bốp bốp bốp ~~ ]
Âm thanh máy móc của hệ thống nâng cao, trước mặt Liễu Khê xuất hiện một luồng sáng, sau đó xung quanh cô là tiếng vỗ tay rầm rộ.
Liễu Khê nhanh chóng phát hiện mình đang ở trong một căn phòng hoa mỹ, có lò sưởi áp tường đang cháy, có đèn chùm thủy tinh hoa lệ treo trên trần nhà, có rèm cửa sổ làm bằng lông thiên nga, đây là phong cách ở Rococo [1].
[1] phong cách Rococo: Theo như mình dịch từ QT từ ‘Rococo’ có nghĩa là Lạc Hà, chắc ý tác giả là phong cách của thành phố Lạc Hà – một thành phố của Trung Quốc.
Liễu Khê dại ra, đây chính là thăng cấp của tên hệ thống đó hả?
[No no, người chơi thân mến, đây là phòng nghỉ tiện nghi dành cho người chơi lúc sắp chuyển cảnh, bắt đầu từ bây giờ, chỉ cần người chơi tiến công một kịch bản, dựa vào cấp bậc được đánh giá mà có thời gian nghỉ khoảng từ ba ngày tới nửa tháng, ngày nghỉ có thể tích lũy.
Gian phòng này chính là căn phòng nghỉ do người chơi khống chế hoàn toàn, có vô số cảnh tượng ở nơi này, bao gồm có vườn hoa, cung điện hoàng gia, vườn cây lâu năm,… dĩ nhiên, những cảnh đẹp kia người chơi phải mua từ cửa hàng của hệ thống, hiện tại đang thời gian khai trương bán những cảnh tượng mới, có giảm 80% [2] đấy]
[2] 80%: Trong cv là 8 phần, mà theo Nguyệt biết là 8 phần của họ là 80% của mình á :’> Có gì sai thì báo Nguyệt với nha~
Hệ thống càng nói thì càng trào dâng, nếu có hình thể thật thì chắc chắn sẽ xuất hiện một nhân tài nói chuyện trơn tru, nước miếng bay khắp nơi, hệ thống, chắc chắc là cậu đang đẩy mạnh tiêu thụ ế ẩm ế ương của cậu chứ gì, thật sự đáng tiếc, Liễu Khê đen mặt lắc đầu.
[Thăng cấp không chỉ như vậy, bây giờ còn có sự thay đổi về việc đánh giá cấp bậc sau khi hoàn thành nhiệm vụ, nhiệm vụ của người chơi đều do nữ phụ thật sự chấm điểm, bây giờ 60 điểm là đạt tiêu chuẩn, từ 60 tới 80 điểm là tốt, từ 80 tới 100 điểm là cực tốt, ngoài ra, được 100 điểm sẽ có một phần quà, người chơi phải cố gắng hơn một chút]
Nữ phụ thật sự chấm điểm? Mắt Liễu Khê nháy nháy, kháng nghị “Nữ phụ ở đâu? Sao có thể xuất hiện chấm điểm? Nếu cô ấy cố ý chỉnh tôi, cho tôi điểm thấp thì sao?”
[Nữ phụ ở sau lưng của người chơi.
Về phần chấm điểm dĩ nhiên là qua sự xét duyệt công bằng của bản hệ thống, người chơi cứ yên tâm]
“Ặc, cô xuất hiện lúc nào?” Liễu Khê giật mình, sau lưng cô là một cô gái xinh đẹp mặc bộ đô ngắn kiểu cách, mái tóc dài quăn nhẹ, khuôn mặt xinh đẹp, dáng người nóng bỏng, cả người toát ra sự kiêu ngạo không ai có thể bì nổi.
[Bản hệ thống đã có chức năng gặp mặt nữ phụ, từ giờ trở đi, nhiệm vụ sẽ do nữ phụ chỉ định, chỉ cần có thể hoàn thành nhiệm vụ của nữ phụ thì người chơi sẽ được phần thưởng lớn, nếu như nữ phụ cực kỳ vừa lòng thì sẽ có phần thưởng đặc biệt.
Người chơi cố lên, tôi luôn ở đằng sau quan sát!]
“Tác giả? Sao lại xấu như vậy? So với bổn tiểu thư còn xấu hơn rất nhiều! Như vậy mà có thể khiến cho tên Tiêu Kỳ kia điên cuồng yêu cô sao?” Nữ phụ đứng trước mặt Liễu Khê, nhìn cô từ trên xuống dưới, vẻ mặt khinh bỉ “Lúc trước chướng mắt bổn tiểu thư, không những vậy, còn coi trọng con nhỏ Tô Yên ngu xuẩn xấu xa kia, ánh mắt của cô bị gì đấy à? Còn có, cô không thích Hàng Diệc Phàm, Diệc Phàm tốt hơn Tiêu Kỳ rất nhiều, cô đúng là không có mắt!”
Nghĩ tới kết cục của nam thần Hàng Diệc Phàm của mình, nữ phụ tức tới mức thở hổn hển, cô ta dám khinh thường Diệc Phàm, đây mà là tác giả sao? Xứng đáng bị giết!!
“Con nhỏ Tô Yên xấu xa đó chết đơn giản vậy sao? Tiện nghị cho cô ả quá nhỉ! Sao cô không để cô ta làm gái gọi chứ? Cô ta không phải thích thông đồng với người khác sao? Cái loại đê tiện đó xứng để cho vạn người ở trên!” Nữ phụ khó chịu nhìn Liễu Khê, cười lạnh liên tục, đem cái gọi là kiêu căng ngạo mạn phát huy tới 100%.
Nghe cái kết cục giày vò người khác như vậy, Liễu Khê cũng biết nữ phụ không phải là người tốt đẹp gì cho cam.
Cô cũng hiểu tại sao nếu phải chọn giữa nữ phụ và nữ chính thì người ta đều chọn nữ chính.
“Câm miệng, cho bao nhiêu điểm thì nói đi!” Liễu Khê không muốn mấy lời đó làm ô nhiễm tai, không khách khí ngăn lời nói của nữ phụ lại.
“Cô có thái độ gì thế? Chưa ai dám nói chuyện với bổn tiêu thư như thế, hừ, như vậy cũng muốn đạt tiêu chuẩn? Bổn tiểu thư không cho điểm, đáng ghét!” Nữ phụ ngẩng đầu, thở một cái, dùng ánh mắt hèn mọn nhìn Liễu Khê.
Thật sự… Thật sự muốn đánh người… Liễu Khê cảm thấy nếu cứ đứng với cô gái này thì thật sự đang khảo nghiệm rèn luyện hàng ngày của cô.
“Hệ thống, đừng giả chết, nữ phụ cho điểm không công bằng, nên làm gì đây?” Liễu Khê mặt kệ nữ phụ hếch mũi lên trời kia, ngẩng đầu hỏi hệ thống.
[Nữ phụ cho điểm không công bằng với người chơi, mở ra sự trừng phạt, giáng sét!]
Ngay sau đó, từ trên trời xuất hiện một ánh sáng mang theo điện, lập tức đánh lên người nữ phụ đang đắc ý dào dạt, Liễu Khê nâng tay lên che mắt, sau đó trước mặt cô là một làn khói bốc lên, xuất hiện song song là tiếng hét thảm thương.
Đợi đến lúc cô buông tay xuống thì thấy người trước mắt giống như con quạ đen, nhịn không được dùng đầu ngón tay chọt chọt, đống đồ màu đen trên người nữ phụ rơi xuống đất.
Tuy rằng kết cục của nữ phụ rất thảm thiết nhưng Liễu Khê không có chút thương hại nào mà còn rất vui vẻ khi thấy người gặp họa.
Đè nén tiếng cười ở cổ họng xuống, Liễu Khê im lặng sám hối, cô ngày càng có sự xấu xa của nhóm nữ phụ.
“Khụ khụ… khụ khụ… Hệ thống chết tiệt, cứ chờ đó!” Nữ phụ bị cháy xém kia ho kịch liệt, thân thể run rẩy, thỉnh thoảng còn xuất hiện một luồng tro bụi màu đen.
Liễu Khê che mũi miệng lùi về sau ba bước lớn, trúng độc thì làm sao, tránh xa chút cũng tốt.
“Hừ, cô chia rẽ Tô Yên và Hàng Diệc Phàm, cứu giúp Liễu gia, thông đồng với TIêu Kỳ, cho cô 89 điểm là tốt lắm rồi.
Hừ, tôi trừ sạch 5 điểm ấn tượng tốt đẹp hết luôn” Nữ phụ cháy xém đưa cái đầu đen như mực hếch lên, Liễu Khê chỉ thấy được chỗ tròng mắt của cô ta là màu trắng.
Nữ phụ vừa nói xong thì một luồng ánh sáng màu trắng xuất hiện, cô ta biến mất.
[Căn cứ vào điểm do nữ phụ chấm, hệ thống bắt đầu tiến thành thưởng cho người chơi.
Người chơi đã hoàn thành kịch bản thứ ba, được điểm cực tốt, thưởng 3000 điểm, đạt được mười hai ngày nghỉ, có thể dùng để đổi đồ dùng, tăng một điểm thuộc tính, tặng cho người chơi một cây tăm kim cương].
Liễu Khê xác định lại lần nữa, đồ mà hệ thống thưởng cho thật sự rất tệ hại, không giống như có thể dùng được.
[Người chơi thân mến, bây giờ cô có 12 ngày nghỉ, có thể tự ý sử dụng, nếu muốn tiếp tục trò chơi thì gọi hệ thống, chúc người chơi nghỉ ngơi vui vẻ]
Thật ra làm ba nhiệm vụ liên tiếp, Liễu Khê cũng cảm thấy mệt mỏi.
Hơn nữa sau khi cùng Tiêu Kỳ yêu đương, điều đó khiến cho Liễu Khê cảm thấy hạnh phúc là gì.
Liễu Khê được Tiêu Kỳ yêu thương chăm sóc, cuộc sống đó cực kỳ dễ chịu.
“Không bằng nhìn xem sự biến hóa của cửa hàng hệ thống, mua chút đồ, sau đó tiếp tục chơi, cũng có thể thấy Tiêu Kỳ sớm một chút” Liễu Khê chớp mắt nghĩ.
Cửa hàng hệ thống lần này có sự thay đổi không nhỏ, tuy rằng vật phẩm vẫn phải trả tiền như trước nhưng mà việc mua bán vật phẩm cũng giống như siêu thị, thậm chí còn có cả xe mua sắm ở cạnh.
Liễu Khê tò mò cầm xem vật phẩm mới, lúc nhìn thấy tới thú nuôi thì kích động vô cùng.
Không chút do dự đụng vào.
“Oa ~~ Thật đáng yêu ~~” Liễu Khê bị đám thú nuôi đáng yêu mê hoặc.
Con thỏ nhỏ màu tím, con sói nhỏ, con chó nhỏ, hồ ly nhỏ,… Đám thú nuôi này đều ở hình dáng còn nhỏ, thân hình mập mạp tròn vo, đôi mắt ngập nước, móng vuốt ngắn nhỏ và mập mạp, một đám động vật đáng yêu đã đâm trúng tâm trí của Liễu Khê.
Vừa nhìn đã muốn nuôi, thứ Liễu Khê không thể cự tuyệt chính là đống lông xù nho nhỏ mập mạp mềm nhũn này.
Nhìn tới nhìn lui, sờ tới sờ lui, Liễu Khê khổ cực chọn lựa, vất vả lắm mới nhìn trúng con sói nhỏ với bộ lông trắng như tuyết, ôm sói nhỏ thơm mấy cái, hạ quyết tâm mua nó.
5000 điểm thưởng!!
Liễu Khê nhìn giá mà nước mắt rơi đầy mặt, sau đó nhìn lại số điểm đang đó, tức giận.
Đành phải lưu luyến đặt con sói nhỏ lên chỗ cũ của nó, nắm tay nhỏ của nó nói “Đợi hoàn thành nhiệm vụ tiếp theo, nhất định có thể mua mày, bảo bối, chờ chị nhé!”
Hệ thống tỏ vẻ vô tội, đây là cửa hàng thú nuôi không phải là thanh lâu, người chơi ạ!
“Hệ thống, mau bắt đầu kịch bản mới, ý chí của chị đây đang sục sôi” Liễu Khê ngồi ở phòng của mình, hô to.
[Đinh, người chơi thân mến, rất vui khi thấy bộ dạng vui vẻ của cô, mong cô xem kịch bản trước]
Hệ thống vừa dứt lời thì trước mặt Liễu Khê xuất hiện lời giới thiệu kịch bản đơn giản.
Kịch bản lần này là thể loại cường đạo cướp chồng.
Có một thư sinh lên kinh dự thi, trên đường bị cường đạo chặn lại, nữ cường đạo kia thấy thư sinh này mi thanh mục tú [3] cả người tao nhã, lập tức động lòng, quyết định đem thư sinh về làm áp trại tướng công [4].
Thư sinh dùng mọi cách chống cự nhưng không có kết quả, cuối cùng bị cô nàng cường đạo kia cường bạo.
[3] mi thanh mục tú: mấy từ ngữ để diễn tả cái đẹp.
[4] áp trại tướng công: là chồng của chủ trại.
Một thời gian sau, cường X [5] trở thành hòa X [6], thư sinh cùng thủ lĩnh cường đạo làm việc tới mức xuất hiện tình cảm.
Sau này nhóm cường đạo chấp nhận lời kêu gọi của triều đình, nữ cường đạo nhanh chóng biến hóa trở thành nữ tướng quân, lao vào chiến trường, quét sạch quân Hung Nô, lập chiến công hiển hách, mà thư sinh kia học tập gian khổ, đậu làm thám hoa.
Lúc nữ tướng quân trở về thì gả cho thám hoa, hôn lễ này do chính hoàng đế tứ hôn, trở thành cọc hôn lễ cực đẹp.
[5] cường X: cường bạo, cưỡng bức làm chuyện ấy ấy :’>
[6] hòa X: là hai bên tự nguyện làm ý ý ý đó~
Thân phận lần này của Liễu Khê là biểu tiểu thư [7] đính hôn từ nhỏ với thư sinh.
Cha mẹ biểu tiểu thư cùng mất, luôn ở nhà nam chính, đợi ngày nam chính thi về thì cưới nhau.
Ai ngờ, đáp lại sự chờ đợi là nam chính mang nữ cường đạo về.
Biểu tiểu thư dĩ nhiên không đồng ý rút lui, đương nhiên kết cục vô cùng thê thảm, cuối cùng còn bị nữ chính dùng roi đánh vào mặt.
[7] biểu tiểu thư: tiểu thư họ.
Cái này là chuyện gì đấy? Khóe miệng Liễu Khê run rẩy, lúc trước viết chẳng qua là do thích mà thôi, hoàn toàn mất đi cái gọi là logic.
Không biết nữ phụ yêu cầu cái gì, làm ơn đừng là hủy dung của nữ chính, làm ơn không phải là kiểu nhiệm vụ đó.
Hủy dung cái gì, cô không ra tay được.
Trước mặt Liễu Khê là màn sương khói lượn lờ, làn sương trắng xóa chậm rãi tụ lại một chỗ, ngưng lại kết thành một thực thể.
Biểu tiểu thư này mặc một bộ đồ màu trắng, bên váy thêu một khóm trúc màu lục, bên hông là một dải lụa hồng, dáng đi mang theo mấy phần lịch sự tao nhã khó nói nên lời.
Lúc nhìn tới khuôn mặt của nữ phụ, Liễu Khê nhịn không được há miệng thật lớn, kinh ngạc nhìn cô.
Khuôn mặt kia đầy vết roi, da tróc thịt bong, da thịt màu hồng xấu xí lòi ra, có nơi thậm chí còn chảy mủ màu vàng, khuôn mặt đáng sợ như Dạ Xoa.
Liễu Khê liếc mắt một cái thì dời ánh mắt ngay, không dám nhìn lại, khuôn mặt xấu xí và thối rữa như vậy thật sự là đả kích với một người con gái.
“Xin hỏi, nhiệm vụ lần này là gì?” Liễu Khê nhìn mắt ánh kia, run rẩy hỏi.
Âm thanh của biểu tiểu thư mềm nhẹ uyển chuyển nhưng hận ý kia nồng đậm tới mức Liễu Khê cũng phải sợ hãi “Ta muốn Hàn Hạ thân bại danh liệt [8], chết không tử tế!”
[8] thân bại danh liệt: thanh danh tiêu tan, biến mất, không còn.
Hàn Hạ là nam chính trong kịch bản, biểu tiểu thư này hận nam chính?
Thật sự không khoa học!!.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...