[Đinh! Độ hảo cảm của nam chính Hiên Viên Tế với nữ chính Lê Nhã Trúc giảm xuống 5 điểm]
[Đinh! Độ hảo cảm của nam chính Hiên Viên Tế với nữ chính Lê Nhã Trúc giảm xuống 10 điểm]
…
[Đinh! Độ hảo cảm của nam chính Hiên Viên Tế với nữ chính Lê Nhã Trúc giảm xuống 10 điểm.
Độ hảo cảm của nam chính với nữ chính bằng 0.
Chúc mừng người chơi hoàn thành nhiệm vụ.
Hệ thống thưởng 1 bình nước suối không gian.
Mong người chơi cố gắng!]
[Đinh! Độ hảo cảm của nam chính Hiên Viên Tế với nữ chính Lê Nhã Trúc giảm xuống 20 điểm]
…
[Đinh! Độ hảo cảm của nam chính Hiên Viên Tế với nữ chính Lê Nhã Trúc giảm xuống 30 điểm.
Độ hảo cảm của nam chính Hiên Viên Tế với nữ chính Lê Nhã Trúc đã đạt -100 điểm, mở ra thuộc tính tà ác.
Mong người chơi đề phòng nam chính.]
Tiếng hệ thống vang lên liên tục làm cho đầu óc của Liễu Khê đau vô cùng, cắn miếng bánh hoa quế, khuôn mặt của nàng dại ra khi độ hảo cảm của htv với Lê Nhã Trúc giảm xuống với tốc độ chóng mặt.
Thật hay giỡn vậy? Cô mới đi vào kịch bản này, chưa kịp làm gì đã hoàn thành nhiệm vụ?
Liễu Khê cảm thấy xấu hổ, cô hẳn là nữ phụ vô dụng nhất trong các nữ phụ nhỉ? Vậy mà hệ thống chỉ thưởng cho cô một bình nước suối không gian 500 ml.
Lê Nhã Trúc có tận một nguồn suối đấy.
Hệ thống, mi ngày càng keo kiệt!
“Nương nương” Thôn Trang thấy Liễu Khê đang vui vẻ ăn bánh thì đột nhiên dại người ra, nghi ngờ hỏi.
Ánh mắt Liễu Khê không có tiêu cực, cái miệng bĩu ra, ừ, bộ dạng này của nàng rất đáng yêu.
Trong mắt Thôn Trang, Liễu Khê lúc nào cũng đáng yêu và xinh đẹp nhất.
“A! Không có gì!” Liễu Khê khôi phục tinh thần, trừng mắt nhìn, sau đó oán giận nói với Thôn Trang” Nếu chúng ta có thể ra cung thì tốt rồi, đến lúc đó chúng ta ở cùng một chỗ, thật tốt!”
Hì hì, có thể biến cung đấu thành điền văn, hơn nữa Thôn Trang rất tài giỏi, hai người ở với nhau cũng không tồi.
Dù sao nam nhân cổ đại đều tam thê tứ thiếp, không thể hi vọng nam nhân ở thời này một đời một kiếp một đôi, mà đầu Liễu Khê cũng chưa bị nhũn nước.
Thôn Trang nghe xong lời của Liễu Khê, ánh mắt dịu dàng, hai chữ “Chúng ta” mầ nàng nói khiến cho hắn vui vẻ.
Trong long hắn cũng nghĩ, nếu như có một ngày hai người sống như vậy cũng tốt lắm.
Hắn vươn ngón tay vuốt khóe môi cuả Liễu Khê.
Ngón tay đụng vào bờ môi mềm mại của Liễu Khê, bàn tay dùng độ mạnh yếu đúng mực mà Liễu Khê cảm giác bàn tay đó như có lửa, hâm nóng hai má, nàng ngại ngùng mở mắt.
“Có vụn bánh” Thôn Trang tiếc nuối thu lại ngón tay, bình tĩnh giải thích.
Bỗng nhiên cửa lãnh cung vang lên tiếng búa rầm rầm, ồn ào khiến người khác khó chịu.
Không gian ái muội giữa hai người biến mất.
Liễ Khê cả kinh, đứng lên nhìn xung quanh, hoang mang nói “Không phải cửa bị đóng đinh rồi sao? Sao lại mở ra? Không phải có chuyện gì xảy ra chứ?”
Không lẽ sau khi tên Hiên Viên Tế kia ngược tâm ngược thân Lê Nhã Trúc xong thì phát hiện Lê Nhã Trúc là người hắn yêu nhất.
Sau đó “giận chó đánh mèo”, tới tìm nàng tính sổ? Liễu Khê đoán lung tung, nàng không sợ chết, dù sao nàng cũng đã chết một lần rồi, nhưng mà Thôn Trang sẽ ra sao đây?
“Nô đi xem thử, chủ tử vào phòng trốn đi” Thôn Trang mạnh mẽ xoay người, đẩy Liễu Khê vào trong phòng, kiềm chế sự kinh nghi (kinh sợ + nghi ngờ) đi nhanh ra ngoài.
Tốc độ mở đinh của người bên ngoài rất nhanh, lúc Thôn Trang đi ra ngoài cửa thì cửa vừa mở vào, bụi bay lung tung khiến người khác ho khan một trận.
Đứng bên ngoài là Hiên Viên Tế và thái giám tổng quản, vị thái giám tổng quản này thấy Thôn Trang thì cười nói “Ngươi là Thôn Trang hầu hạ bên người quý phi nương nương? Mau dẫn cung nữ đi vào thay quần áo, chải đầu cho nương nương.
Hoàng thượng tự mình đến đón nương nương về Thần Hi cung”
Thôn Trang sửng sốt, Thần Hi cung là cung điện của Liễu Khê lúc trước, vô cùng tinh xảo và mĩ lệ, cũng là tẩm điện cách cung của Hiên Viên Tế gần nhất.
Có điều tháng trước khi đưa Liễu Khê vào lãnh cung, bây giờ lại tự mình tới đón, rốt cuộc Hiên Viên Tế muốn làm gì?
Nhưng hắn cũng không hỏi nhiều, chỉ cần không có chuyện bất lợi với nương nương thì hắn cũng yên tâm.
Mười mấy cung nữ cầm xiêm y, gương, trang sức… đi theo sau Thôn Trang vào lãnh cung.
Liễu Khê lo lắng cho Thôn Trang, đi đi lại lại trong phòng ngủ, nàng cũng không nghĩ khi Thôn Trang đi vào lại mang theo một đám cung nữ.
“Nô tham kiến quý phi nương nương, nương nương thiên tuế” Mười mấy cung nữ hành lễ với Liễu Khê.
Thật là đẹp, nếu bản thân mà hành lễ chắc chắn sẽ không được như vậy, Liễu Khê nghĩ.
Nghe được tin bản thân được ra ngoài, nàng chỉ thở nhẹ một cái.
“Miễn lễ” Suy nghĩ phải làm gì tiếp theo, Liễu Khê cho đám cung nữ đứng lên.
Các cung nữ đứng dậy, khi thấy được khuôn mặt Liễu khê thì cả kinh, thậm chí rất hoảng hốt.
Không nghĩ quý phi nương nương lại xinh đẹp như vậy, khó trách hoàng thượng đồng ý thả nương nương.
Mọi người cố gắng nhớ lại bộ dạng trước kia của quý phi nương nương, aiz, mặt đày phấn miệng thì tô son đỏ chotsf, trên đầu cài một đống trang sức vàng bạc lóe mắt.
Liễu Khê giống như con búp bê gỗ, để cho đám cung nữ quay mình như quay dế, tắm rửa, mặc xiêm y, trên xiêm y thêu bằng chỉ kim tuyến, phượng đỏ, những rặn mây được thêu rất tình xảo.
Cung nhân búi tóc cho Liễu Khê, sau đó lấy một trâm cài hình phượng hoàng cài lền tóc, miệng phượng hoàng ngậm chuỗi minh châu.
Làn da của Liễu Khê trắng nõn, nếu phết phấn lên sẽ khiến khuôn mặt trở nên trắng bệch, cung nhân cảm thấy không cần, chỉ quệt một ít son lên môi Liễu Khê.
Liễu khê vốn rất đẹp, sau khi trang điểm lại càng đẹp hơn, khiến người khác phải kinh diễm.
Trước cửa đã trải thảm đỏ mềm mại, Hiên Viên Tế ngồi chờ ở ngự giá.
Liễu Khê đả thong tinh thần, Thôn Trang đỡ tay nàng, dẫn nàng đi đoạn đường quanh co.
Nhìn thế này nàng mới biết hoàng gia thật sự rất lãng phí, thảm đỏ bằng nhung xinh đẹp như vậy lại đem trở thành thảm trải đường, đem chúng cắt ra có thể may mấy bộ quần áo đẹp đấy.
Xem ra tên Hiên Viên Tế này có chuyện cần nàng phải ra tay, nếu không cũng không lãng phí như vậy.
Hiên Viên Tế lại bị Liễu Khê làm cho kinh diễm, không tự chủ cầm lấy tay Liễu Khê, đỡ nàng lên ngự giá.
Hắn cảm thấy bàn tay của nàng mềm mại, cầm rồi không muốn buông ra, một lần nữa Hiên Viên Tế cảm thấy việc thả Liễu Khê ra khỏi lãnh cung là rất đúng.
“Khê Nhi, như tẫm đã nói, trẫm tự mình tới đón nàng” Việc làm bộ là chuyện mà hắn vẫn thường làm.
Liễu Khê bị cái từ ‘Khê Nhi’ kia dọa sợ, Chúa ơi, thật đáng sợ.
Không biết lúc tên Hiên Viên Tế này gọi Lê Nhã Trúc là Trúc Nhi thì sẽ ra sao ta?
Hiên Viên Tế thấy Liễu Khê cúi đầu, mi mắt run rẩy, còn nghĩ Liễu Khê bị mình làm cho cảm động, trên mặt lộ vẻ yêu thương, miệng nói càng nhiều làm Liễu Khê hận không thể bịt tai lại.
Nghe xong Liễu Khê cảm thấy không thú vị, hoàng đế kiểu gì mà nói không ngừng vậy? Cuối cùng, Liễu Khê hiểu ra.
Nếu như không để ý bề ngoài của lời nói mà xoáy vào trong ý nghĩa thì sẽ rõ.
Ý của hắn đơn giản là như vầy: Biểu muội à, lão tử đã nhìn thấy bộ mặt thật của Lê Nhã Trúc, ả thật sự là yêu nghiệt.
nhưng mà lão tử và ả có tình cảm nhiều năm như vậy, xuống tay không được.
Muội yêu lão tử, không thay lòng đổi dạ.
Việc này nhờ muội rat ay, muội làm tốt lão tử sẽ không bạc đãi muội.
Chỉ cần muội tiêu diệt yêu nghiệt kia thì lão tử sẽ phong muội làm hoàng hậu .
Đơn giản hóa lại một chút thì là: Lão tử thả muội ra khỏi lãnh cung, đổi lại muội phải tiêu diệt Lê Nhã Trúc cho lão tử.
Liễu Khê thật sự muốn gào vào mặt hắn, ngươi không xứng làm đàn ông, ngươi có biết Lê Nhã Trúc là người thế nào không? Có không gian, có nước suối dưỡng dung, sao ngươi không tiếp tục dỗ ả rồi lấy nước suối đi.
Sauk hi lấy xong trong hậu cung không phải có N người đợi ngươi đó sao?
Thật sự là một tên thiển cận (tầm mắt tồi), làm thịt Lê Nhã Trúc thì chả được cái gì, chẳng thà mổ gầ lấy trứng, tát ao bắt cá, tiếp tục phát triển là được!!
[Đinh! Hệ thống giải thích cho người chơi, hoàng đế tuyệt đối không dùng sắc gạt người, việc người chơi nghĩ, hoàng đế không làm được!]
“Cút! Mi là hệ thống chết tiệt, keo kiệt vô dung!” Liễu Khê giơ ngón giữa trong lòng với hệ thống, cho chị đây 500 ml nước suối mà mong chị đây vui vể nhìn mi à? Mơ đi!
Đối với đề nghị của Hiên Viên Tế, Liễu Khê không nói gì, chỉ im lặng.
Muốn nàng ra tay với Lê Nhã Trúc? Mơ à? Ngay cẩ gà nàng chưa từng giết chứ đừng nói là một mạng người.
Dù sao hiện tại độ hảo cảm của Hiên Viên Tế với Lê Nhã Trúc cũng đã -100 điểm, nhìn nam nữ chính đấu nhau mới là tốt nhất, muốn đem nàng làm bia đỡ đạn hả? Đừng có mà mơ nghe con!
Về thái độ của Lê Nhã Trúc, dù sao nàng cũng là nữ phụ chanh chua đanh đá, luôn có áp lực với nữ chính.
Có điều, bây giờ nàng là quý phi, cao hơn Lê Nhã Trúc một bậc, nghĩ tới việc Lê Nhã Trúc phải hành lễ với mình, nàng có chút thích thú.
Liễu Khê rất mong cuộc gặp gỡ với Lê Nhã Trúc, lúc mới xuyên qua ả vênh váo với nàng, bây giờ nàng muốn trả lại nỗi nhục đó.
Lê Nhã Trúc đang dưỡng người thì nghe tin Hiên Viên Tế tự mình tới lãnh cung đón Liễu Khê.
Khuôn mặt của ả nhất thời biến sắc, cầm chén thuốc ném về phía cung nhân, thuốc bắn lên người cung nhân, tuy đau đớn nhưng cung nhân đó không dám rên lên, sợ hãi quỳ xuống dập đầu xin tha.
Liễu Khê! Một khí phi (dạng phi tử bị thất sủng ý) bị biếm vào lãnh cung mà cũng có thể xoay người?.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...