Có những thứ chỉ cần khẽ nhắm hờ hai mi mắt , là sẽ biến mất mãi mãi...
Có một thứ.
Dù nhắm chặt mắt lại , dù là hàng trăm hàng vạn lần... vẫn làm đau trái tim em !
* * * * * * *
Tôi cố gắng nhẫn nại , cố gắng lê đôi chân trần theo điệu múa truyền thống của người Nhật mà Mike đang dạy cho tôi . Ôi trời đất , trông tôi lúc này mới thật lố bịch và ngu ngốc làm sao !
Khổ nỗi không phải là do điệu múa đó xấu hay không đẹp , mà là do tôi quá tệ hại !
Nhìn đồng hồ và quyển lịch trên bàn mà lòng tôi tan nát ... Chỉ còn hai hôm nữa thôi , ngày kia tôi đã phải tham gia cuộc thi rồi ; vậy mà ngay đến cả phần cơ bản nhất của điệu múa , tôi vẫn chưa nắm được >"< . Mike cứ bảo tôi phải dồn hết tâm trí vào điệu múa , phải thực sự nhập tâm vào nhân vật trong vở múa mang cái tên ' Tóc đen ' ngớ ngẩn này , vậy mà tôi lại không thể làm được . Nội chỉ cần nghĩ tới việc tôi đóng vai một cô nàng Geisha phải chia li người yêu thôi cũng đã đủ muốn ói rồi , nay phải đóng vai người yêu của anh ấy trong vở múa , tôi thực sự chịu không thấu . Mà tôi cũng kì lạ nữa , cứ mâu thuẫn giữa việc có nên đóng chung với anh hay không . Tôi tự hỏi lòng mình , thì nó bảo là nửa không , nửa có ; cứ như nó đang muốn trốn tránh phải thừa nhận một sự thật hiển nhiên nào í . - Chị thật tệ đó ! Đấy , lại được thêm cái thằng quỷ mang lốt người này nữa ; thằng em trời đánh Thiên Nam của tôi . Cả ngày hôm qua lẫn hôm nay , nói chung là vào bất kì giờ nào tôi và Mike tập luyện , nó đều cầm cái máy ảnh của anh mà hí hoáy vài đường cơ bản . Nó chụp lên chụp xuống hình hai đứa tôi , chụp tía lia đến nỗi khi tôi hỏi lại nó chụp cái gì , nó còn bảo là chẳng hiểu nó cầm cái máy làm gì nữa , chỉ bấm bấm cho đỡ ngứa tay thôi à . Nghĩ tới đó , tôi không thể ngăn mình không nổi giận với nó ; và nhất là còn trong tình trạng tôi đang ức chế thế này nữa . Tôi tức tối đẩy nó ra ngoài , mà trước đó không quên giành lại cái máy ảnh của Mike từ tay thằng em yêu quái . Hừm , cái này thì không thể trách tôi được nhá ; có trách thì chỉ trách thằng Nam toàn có ý muốn phá hỏng công sức tập luyện của tôi và Mike mà thôi . Nếu nó ngồi ngoan thêm tí nữa , nếu mồm nó không tép nhảy như vậy ; chắc rằng tôi đã không cư xử với nó phũ phàng đến thế . Tập thêm một lúc , thấy kết quả cũng không khả dĩ hơn là mấy ; tôi chán nản bảo Mike nghỉ một lúc . Anh ừ hữm trong họng , rồi cũng không nói gì nữa , chỉ lẳng lặng ngồi xem lại đoạn múa của mẹ anh mà anh đã từng quay trong chiếc máy ảnh màu bạc . Tôi dĩ nhiên đã coi qua đoạn clip đó , thực sự thấy mẹ anh rất đẹp và quý phái . Bà diễn nhập tâm đến nỗi trông bà như một diễn viên đại tài . Từng đường nét điệu múa , từng cảm xúc của nhân vật Geisha ấy , đều được bà thể hiện thành công trong từng chuyển động nhẹ nhàng và uyển chuyển của mình . Liệu tôi có thể diễn được như bà không ? - Em thực sự không có tự tin mình sẽ chiến thắng đâu ! - Tôi than thở với Mike , mặt lộ rõ vẻ bất lực . Mike lại cười , nụ cười nửa miệng như có như không . Đáng ghét quá đi , anh luôn bí ẩn như thế ; tôi chẳng thể hiểu nổi anh ấy đang nghĩ gì nữa . Được một lúc im lặng , Mike lại nói với tôi : - Không phải là em không múa được , chẳng qua là em chưa nắm được tâm lí của nhân vật đó thôi . - Anh nhẹ nhàng cầm lấy tay tôi , làm hai má tôi nóng dần lên tỉ lệ thuận với cái đầu ngày càng quay cuồng - Meme , em đã bao giờ thích ai chưa ? Từ hôm gặp anh ở cái Hotel đáng chết đó cho tới bây giờ , bất cứ khi nào gặp , anh đều gọi tôi là ' Meme ' . Tôi không ngờ là cái tên tôi tự bịa ra trong một phút xấu hổ , lại đáng yêu đến thế >"
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...