Kim My thấy Thái Vũ ngày càng trưởng thành ...
Liệu nó có phải là bắt đầu của một tình cảm mới nảy sinh hay không ...?
* * * * * * * * *
Căn - tin hôm nay rất vắng , vì hầu hết mọi người hiện giờ đều đang tập trung trước sân khấu xem trình diễn . Bởi vậy mà Ni Na có thể dễ dàng mua được đồ ăn cho cả bọn mà không cần phải tốn một chút sức lực nào . Nhưng cái mất sức ở đây là Kim My giao nhiệm vụ cho Ni Na ra ngoài sân lấy lại cái khăn trải bàn trắng và trả cho chị lao công trong phòng bếp ; cô nàng vui vẻ gật đầu và đi làm nhiệm vụ ngay lập tức .
Kim My và Thái Vũ trong lúc chờ Ni Na mua đồ thì trò chuyện rôm rả , cơ hồ hai người này cũng ra dáng Hoàng tử với Công chúa lắm đấy chứ .
Dù gì thì mấy ngày qua cùng luyện tập hát bên Thái Vũ , đã giúp Kim My hiểu thêm nhiều về cậu nhóc công tử bột này . Kim My đã nhận ra rất nhiều điểm đáng yêu của Thái Vũ mà trước đây cô chưa bao giờ để ý đến : thằng nhóc này không phải quá vô tâm , cũng chẳng quá nhiệt tình ; nó quan tâm cô theo kiểu rất tế nhị , rất khó nhận biết được nếu như cô không chú ý kĩ . Điển hình như có lần cô nản quá đòi nghỉ tập , nó đã " dịu dàng " nói kháy cô một câu làm cô tức điên lên : " Sao trên đời này lại sinh ra một con người yếu kém như chị nhỉ ? " ; và chính nhờ cái sự tức điên ấy mà sĩ khí tập luyện của cô đã tăng cao ngùn ngụt , kết quả là hai đứa còn tập xong sớm hơn dự định ban đầu nữa ấy chứ ...
Lần thi này Kim My rất muốn cảm ơn Thái Vũ dù kết quả ra sao , ít nhiều thằng nhóc học trò bướng bỉnh này cũng là động lực giúp cô tiến lên . Chớp chớp đôi mắt nhìn về Thái Vũ , Kim My hỏi nhẹ nhàng :
- Sao hôm nay cậu đến muộn ?
Thái Vũ thuật lại toàn bộ sự việc sáng nay cho Kim My nghe . Nghe rồi cô mới thấy có điều kì lạ trong câu chuyện cậu vừa kể , vội vã hỏi lại :
- Đánh nhau mà sao cậu vẫn nguyên vẹn thế này ? - My hấp háy đôi mắt đẹp - Hay lại chém gió thay cho tội ngủ trễ của mình đấy hả ông tướng ? Ít ra cũng phải có vài vết bầm hay bị bẩn quần áo chứ ?
" Ông tướng " Thái Vũ nhướng hai mày , làm ra vẻ dễ thương thỏ con và trêu chọc Kim My :
- Nói ứ tin thì thôi ... Người ta hổng thèm , Bà Hai !!
Kim My nghe vậy thì toét miệng cười , hai má lúm đồng tiền lại xuất hiện trên đôi má phớt phấn hồng . Thái Vũ bắt chiếc mấy tên đồng bóng , coi bộ cũng ổn ra phết đấy :
- Đừng đùa nữa ! - Kim My đẩy nhẹ Thái Vũ một cái - Tôi hỏi thật đấy !!
Mặt thằng nhóc học trò thoáng đỏ lên trong giây lát , rồi cậu vội giải thích để xóa tan màu cà chua trên má mình lúc bấy giờ :
- Ừh thì lúc mới ra khỏi nhà thì bị chặn đánh ... - Thái Vũ nhún vai - Nhưng em có nói là đã đánh nhau đâu nào . Nói đúng hơn là suýt chuẩn bị đánh thì có người xuất hiện ngăn cản ...
- Ai thế ? - Kim My ngạc nhiên , dường như mỗi khi ngạc nhiên là đôi mắt cô lại trở nên tròn hơn .
- Nếu nhớ không lầm thì thằng đấy là anh trai của con nhỏ Tiểu Sư gì gì đó !? - Thái Vũ nhăn mày nghĩ ngợi - Mà chẳng hiểu sao thằng đấy nó tự nhiên tốt tính giúp mình nữa ? Lúc ấy em thấy nó nói gì đó với mấy thằng đầu trâu mặt ngựa kia , rồi cả toán chúng nó kéo nhau đi thẳng...
- Cậu nói ...Tiểu... gì cơ ? - Kim My run run như cố nén cười , hỏi lại .
- Tiểu Sư ! Cái con nhỏ hay bắt nạt ...
- Hahhahaha....!!! - Nghe đến đây thì e thẹn con gái của Kim My đã không còn giữ nổi nữa , cô nhóc mười tám tuổi phá lên cười như một đứa trẻ . Quả nhiên những lúc ở bên Thái Vũ , là những lúc Kim My thấy cơ miệng của mình thoải mái nhất ; được cười một cách tự nhiên và hả hê như thế này , liệu có mấy người khiến Kim My cười được như vậy ?
- Cái đồ ...Tên người ta lá ngọc cành vàng bao nhiêu , thì bị cậu chôn bẹp dí trong cửa chùa bấy nhiêu ! - Kim My vuốt nước mắt , cố gắng nhịn cười .
- Chị này , cười gì mà ...- Thái Vũ quay vội mặt đi , cậu không biết nếu nhìn Kim My lâu hơn nữa ; cái miệng của cậu sẽ nói linh tinh lung tung những gì .
Kim My bất thần để ý thấy gương mặt nhìn nghiêng của Thái Vũ cũng rất đàn ông đấy chứ ( thế trước giờ Thái Vũ là gay à ? ) ; nó không quá đẹp , nhưng lúc này lại toát ra một nét hấp dẫn lạ thường . Kim My chợt nhận ra , cậu nhóc học trò Hàn Thái Vũ này cũng là con trai , không đơn thuần như một thằng nhóc mà xưa nay cô vẫn hay nghĩ . Tự cười trước suy nghĩ trẻ con của mình , cô buột miệng :
- Dù có lớn hay không , Hàn Thái Vũ luôn luôn là Hàn Thái Vũ !
- Gì cơ ? - Vũ quay lại , thấy Kim My đang nhìn mình . Không gian trở nên căng thẳng lạ thường ...
Kim My chợt nghĩ lại những chuyện cùng Thái Vũ trải qua từ trước đến giờ , cũng khá lãng mạn đấy chứ ; nhất là cái kiểu thằng nhóc bắt cô đứng chờ suốt hai tiếng đồng hồ dưới cái nắng nóng kinh khủng của ông mặt trời , chỉ để nhắc cho cô nhớ về cái lần cô cho cậu leo cây một cách nhẫn tâm . Mà lúc ấy cô nàng Kim My của chúng ta vô tội , cô có biết cái quái gì đâu cơ chứ ? Ngay cả đến lí do vì sao thằng nhóc thích mình , cô cũng chẳng rõ nữa là ...
- Thái Vũ , vì sao cậu lại thích... - Câu hỏi của Kim My bị tiếng gọi của Ni Na phá tan tành . Nhỏ hấp tấp bê hai khay đồ ăn to ú hụ ra bàn , dáng trông giống hệt những cô bồi chuyên nghiệp :
- Sao , hai người đang nói gì thế ? - Ni Na vừa hỏi vừa kéo ghế ra ngồi cạnh Kim My , nhỏ cười tươi với Thái Vũ đang ngồi đối diện .
- Chả có gì ... - My thì thào , cô nàng chôm ngay một hụm côca từ cái khay đồ ăn thứ nhất . Mặc kệ thằng nhóc học trò đang điên lên vì tò mò cái chữ sau cùng , cô nàng thản nhiên hỏi Ni Na - Ê mày , đồng bọn tụi mình đến chưa ? Tao còn phải thay quần áo với lại làm tóc nữa , ướt hết trơn rồi ...
- Chắc là cũng sắp rồi , tao điện cũng lâu rồi mà ! - Ni Na nhai ngon lành miếng gà rán .
- Ừhm ...
Khoảng mười phút sau , quả nhiên " đồng bọn " Lê Na Vy và một anh chàng lạ mặt xuất hiện , mang theo một túi đồ to bự và một đống phấn son . Trốn vào phòng thay đồ , cô nàng Lê Ni Na đáo để lén ăn cắp điện của nhà trường để sấy khô tóc cho nhỏ bạn thân , cũng may là Na Vy nhớ lời Ni Na dặn mà mang theo máy sấy ...
Công cuộc cải cách gương mặt và cơ thể Kim My diễn ra trong gần bốn lăm phút thì hoàn thành một cách trót lọt , xem ra bây giờ Kim My đã trở về hình hài ban đầu lúc chưa diễn ra phần thi ' trang phục ' . Tức là lại tóc uốn , lại gương mặt được trang điểm kĩ càng ; có chăng cái khác là ở trang phục lúc bấy giờ . Một chiếc váy trắng bó ngực xem chừng khá hợp với cô nàng , một chiếc áo lửng đen gilê đồng màu với áo ngoài của Thái Vũ ; như vậy thì tí nữa hai người hát đôi cũng không bị lệch ' tông ' . Đúng là trong cái rủi cũng có cái may , trời thương kẻ hiền ; nhờ vụ bị ướt cái váy hồng mà Kim My thôi bị lệch tông với Thái Vũ về khung ăn mặc (amen) .
Ngắm nghía lại thành quả của mình một hồi , Na Vy cười tươi rói :
- Kim My , em chắc chắn sẽ chiến thắng !! Em xinh thế này cơ mà !
- Đúng thế , chắc chắn mày sẽ làm cho con nhỏ Tiểu Thư đó tâm phục khẩu phục !! - Ni Na vỗ vai bạn , nở nụ cười dịu dàng và tươi tắn nhất mà nhỏ có thể trong lúc này - Cố gắng lên nhé !!
Kim My gật mạnh đầu , vẻ quyết tâm lên cao đến đỉnh điểm .
- Thế Na Vy về luôn à ? - Ni Na nũng nịu với chị gái , nhỏ không muốn chia tay chị mình sớm vậy mặc dù nhỏ có thể gặp Na Vy bất cứ lúc nào nhỏ cần .
- Chị cũng muốn ở lại lắm chứ , nhưng khổ nỗi chị còn đang bận việc ... - Na Vy cười buồn .
- Thế thôi chị cứ về đi ạ , em cảm ơn chị rất nhiều !! - Kim My nhanh nhảu , cô nàng cúi gập người làm hai cái dây chuyền ở cổ va vào nhau kêu ' keng ' lên một cái .
- Trời ạ , ơn huệ gì ...Đều là người quen cả mà ! - Na Vy chỉnh lại cái cặp hình thỏ trên tóc Kim My , chị dịu dàng như một thiên sứ .
- Thôi ra ngoài mau đi , không thì không kịp thi hai phần sau đâu đấy !! - Na Vy cười dịu dàng , chị nhanh chóng thu dọn đống đồ bừa bãi trên bàn .
- Ờh , đi mau thôi mày ! - Ni Na giục , lại gấp gáp kéo tay Kim My ra ngoài .
Đứng chực sẵn ở ngoài là hai gã đàn ông trông đến là sến , họ cứ đực mặt ra ở đấy mà chẳng biết nên làm gì ; chỉ thi thoảng nói vài ba câu phiếm với nhau mà thôi . Bấy giờ Kim My mới chú ý đến người con trai lạ mặt đi cùng Na Vy lúc nãy , người này cô chưa từng được gặp bao giờ . Tò mò , Kim My hỏi Ni Na :
- Ai thế mày ?
- Chồng chưa cưới của Na Vy nhà mình đấy ạ ! - Ni Na giới thiệu , vẻ mặt thích thú vô cùng - Nghe đâu hai ông bà quyết định là cuối năm nay cưới rồi ; mẹ tao cũng mừng lắm , sớm có cháu ngoại để ẵm mà ...
Kim My gật đầu , ánh mắt chuyển hướng sang Thái Vũ . Tự nhiên không biết mình nhìn cái gì , tại sao lại nhìn ; Kim My quay đi ngay .
" Sau đây xin mời toàn bộ các thí sinh tham gia hội Queen tập trung lên sân khấu , Ban giám khảo sẽ bắt đầu cho điểm và nêu tên những thí sinh được tham dự vào vòng sau ...Xin nhắc lại , yêu cầu ..." - Tiếng tay MC đồng bóng vang lên nhắc nhở Kim My quay về với hiện thực . Cô nhóc lập tức trấn tĩnh tinh thần , từ biệt Ni Na và nhóm bạn rồi chạy vội ra sân khấu mà không quên với lại :
- Nhớ cầu nguyện cho Phương Kim My đấy !!
Lúc ra đến gần cánh gà , Kim My nhìn thấy anh em nhà Đặng đang đứng nói chuyện với nhau . Nhìn vẻ mặt ung dung của Tiểu Thư là Kim My lại thấy máu nóng bốc lên não , con nhỏ này không ngờ vì chiến thắng lại gian lận một cách đáng kiếp đến vậy . Khi nhận ra Kim My đang nhìn mình , Tiểu Thư cười khẩy :
- Chà , mày thay quần áo cũng nhanh quá đó chứ ? Sao , cảm giác mặc váy ướt nước có dễ chịu chút nào không hả ?
Nói rồi , cô ả buông lại một tràng cười giễu cợt rồi quay lưng bước thẳng lên sân khấu . Kim My tức giận mà không nói nổi lời nào , chỉ biết nín nhịn nhìn bóng Tiểu Thư khuất sau cái rèm che màu xanh . Tiểu Thiên đưa mắt nhìn Kim My một hồi ; rồi hắn lạnh lùng sải chân về phía cô . Lúc đi ngang qua , Kim My có thể nghe rõ tiếng hắn vang vang bên tai :
- Tiểu Thư không xấu , hãy tha lỗi cho nó !
Kim My giật mình quay lại , đến khi quay lại rồi thấy hắn đã đi được một đoạn khá xa ; cô đành thở dài mà nghĩ người con trai này sao khó hiểu quá ? Sao hắn lại giúp Thái Vũ chuyện sáng nay , và sao hắn lại nói với cô những lời này ?
Đúng là chuyện khó nhất trên đời đối với Phương Kim My mà nói , đó là đoán tâm ý và tình cảm của con trai đối với mình !! (_ _")
Khi Ban giám khảo đọc tên những người vào vòng trong , Kim My thở phù nhẹ nhõm . Có hơn 2/4 số thí sinh bị loại ở vòng này ; nhưng đương nhiên trong đó không có Kim My , và càng không có tên Đặng Tiểu Thư . Hơn thế , Tiểu Thư còn hơn Kim My đến hai điểm ở phần kiểu dáng váy ; nhưng Kim My lại đạt được điểm tối đa 10/10 trong phần biểu diễn . Nói chung kết quả này cũng tạm chấp nhận được rồi , được vào vòng trong thì còn mong gì hơn thế nữa ? Cứ nhìn những thí sinh vừa bị loại đang khóc lóc nức nở ở kia thì biết họ đã tiếc đến chừng nào , bao nhiêu công sức chuẩn bị đều đổ sông đổ biển cả .
Nhưng đôi khi trong cuộc sống bạn phải học cách chấp nhận sự thật dù cho nó có đau đớn và tàn nhẫn đến đâu đi chăng nữa , vì chỉ có khi chấp nhận được thì bạn mới có dũng khí để vượt qua sự thật và tìm ra ình một tương lai tươi sáng hơn !!
Kim My đứng trên sân khấu , cô nàng giơ hai ngón tay hình chữ V về phía Ni Na và Thái Vũ ; hai người ở dưới cũng hò hét loạn tên Kim My lên , hồ hởi và phấn khởi vô cùng ...
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...