Búp Bê Giết Người
(không biết tiền bao nhiêu cho đáng nên tớ chỉ viết vắn tắt đoạn đấu giá thôi)
Cuộc đấu giá thú vị diễn ra, các cánh tay liên tục dơ lên. Họ ra những cái giá rất cao. Với số tiền này nếu dân có được thì đúng là còn gì may mắn hơn. Trong khi họ đổ số tiền lớn chỉ để mua vui. Nhưng cuối cùng cũng phải có người dừng lại. Nam tước Baron đã là người chốt giá cuối cùng mua được Dolly Zero mạnh nhất, thú vị nhất. Mọi người cũng chẳng ai ý kiến gì, họ được biết Nam tước Baron là một trong những người thuộc dòng dõi thân thích với hoàng tộc, người này có một thế lực ngầm mà chẳng ai muốn dây vào cả. Bá tước Grafs ngồi đối diện với Nam tước Baron đưa ly rượu lên ý vị cười nhìn Nam tước rồi làm một hơi hết cả ly rượu. Với ông ta tuy Dolly Zero rất thú vị nhưng đoạt được cô bé với một số tiền lớn thì chưa chắc. Ông ta biết sẽ còn được xem cô bé này trưởng thành. Gặp lại cô bé là điều không khó khăn gì.
Cuộc vui chơi giải trí đã đến lúc tàn, những người còn ở lại căn biệt thự cổ quái này là mama, bá tước, nam tước, mấy tên thuộc hạ và Dolly Zero.
- Dolly-chan, con nhất định phải nghe lời Nam tước đó có biết chưa?
Mama đưa hai tay chạm vào má con bé mỉm cười thích thú. Dolly không nói gì, con bé vẫn như vậy không những không làm người ta khó chịu mà tăng thêm phần hứng thú.
- Chúc mừng Nam tước Baron đó.
- Cảm ơn ngài bá tước.
Nam tước Baron mỉm cười, tên Nam tước này vẫn còn rất trẻ, người ta cũng chẳng biết hắn bao nhiêu tuổi nữa. Hắn ta nhìn Dolly cười cười rồi quay người bước đi. Mama đẩy nhẹ Dolly để con bé đi theo Nam tước.
- Sống tốt nhé Dolly-chan của mẹ.
Khi bóng họ đã khuất Bá tước nhìn mama.
- Nàng thật giả tạo đó.
- Hừ...con bé đó dẫu sao cũng là đứa thích nhất của ta mà.
Mama nhếch miệng cười, bà tay quay lưng chuẩn bị đi vào trong.
- Ngài tốt nhất nên chuẩn bị một đám búp bê mới cho ta đi.
- Tại sao không nuôi một lũ to con?
- Ta có dư lũ to con rồi.
Mama nhếch miệng rồi đi lên bậc thang lên tầng hai. Bá tước mỉm cười rồi đội mũ lên cùng thuộc hạ rời khỏi. Mama lúc này đi sâu vào dãy hành lang, hai tên to con kia được bà ta lệnh cho ở lại dọn dẹp. Bà ta tiến tới mở cửa căn phòng phía cuối hành lang hun hút kia, một dáng người xuất hiện.
- Ngươi ổn chứ?
- Vâng thưa mama.
Một tên nhóc tầm 10 hay 11 gì đó cúi chào bà ta. Mỉm cười rồi bà ta bước lại phía chiếc ghế dài ngồi xuống, tên nhóc tiến tới xoa bóp thư giãn cho bà ta.
- Hôm nay người đã vất vả rồi Mama.
- Đúng là chỉ có tên nhóc như ngươi là hiểu được ta.
Bà ta mỉm cười, Mama là người phụ nữ trẻ tuổi, bà ta rất xinh đẹp. Bất cứ tên quý tộc nào đến đây đều ít nhiều khao khát có được bà ta nhưng cũng chẳng tên quý tộc nào dám động vào bà ta. Vì tất cả họ đều biết bà ta có thế lực chống lưng rất vững chắc, động vào bà ta chỉ có nước chết.
Trong khi đó, trên chiếc limo sang trọng, Nam tước Baron ngồi đó tay chống cằm tựa trên cái bàn thích thú nhìn ngắm cô bé trước mặt mình. Hắn biết cô bé là một đại mỹ nhân, chỉ cần chỉnh sửa lại một chút mà thôi.
- Có tên chứ?
- Dolly.
Bé con thành thật trả lời, Dolly biết con người này nguy hiểm không thể không đáp ứng hắn được. Dolly vẫn còn muốn tồn tại trên đời này, con bé sẽ giết hết, sẽ giết bất cứ ai cản đường. Giết cả những kẻ gây ra nỗi đau này.
- Ưm, tên đó không hay tẹo nào. Ta sẽ đặt cho bé con một cái tên khác. Bé con sẽ trở thành một quý tộc hoàn hảo.
- Vâng.
Dolly gật đầu, tên nào cũng được, thân phận nào cũng được. Chỉ cần tồn tại là đủ. Tồn tại để giết toàn bộ những con người cô chán ghét.
- Ngoan lắm. Sắp tới nhà mới rồi, bé con sẽ thích thôi.
- Vâng.
Cuộc đời của Dolly Zero sẽ ra sao đây? Có thật sẽ không phải chém giết nữa như lời số 1 nói chứ?
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...