Búp Bê Giết Người
Một thân đầy vết thương Rim rời khỏi Ngũ lầu và tìm đến mấy cái quán ven đường. Trời vẫn chưa ngớt mưa, cũng đã gần 6h sáng rồi, Rim vừa bước đi vừa lẩm bẩm hát mấy câu thoại thành giai điệu rất vui thích.
- Tích tắc....tích tắc....đồng hồ đã điểm 12h đêm rồi. Thời khắc giao nhau là đây. Lạch cạch....lạch cạch......tiếng đục đẽo không ngừng vang lên. Hãy mang linh hồn của bạn đặt vào trong thân xác trống rỗng này. Hãy cùng tôi chung nhịp đập và nhìn ngắm một thế giới tươi đẹp. Dolly Dolly Dolly....những búp bê kiêu sa xinh đẹp. Dolly Dolly Dolly....những búp bê giết chóc đáng sợ....
- Không nên hát một bài như vậy ở đây.
Một giọng nói lạnh lùng vang lên, Rim nhoẻn miệng cười, cô cầm wagasa trong tay quay người lại nhìn người đối diện. Cả hai cùng đứng nhìn nhau, cùng yên lặng. Một người mỉm cười, một người lạnh lùng vô cùng. Rim tiến tới dơ cao wagasa che cho cả hai đứa, cánh tay còn lại cô vòng lấy ôm thật chặt người đứng trước mặt mình kia.
- Rim nhớ anh.
- Cảm xúc sẽ hủy hoại bản thân.
- Ừm, nhưng em vẫn nhớ, vẫn rất yêu anh.
Rim vẫn không buông người trước mặt, sau bao năm cô vẫn nhớ được gương mặt này. Vẫn là vẻ đẹp trai cuốn hút cùng một sự ấm áp lạ thường mà không ai có được ngoại trừ anh. Rim đã sống để tìm kiếm anh, Rim đã làm mọi thứ chỉ để được sống cùng anh. Rim muốn lúc này được ôm anh thật lâu một chút.
- Em sẽ làm mọi cách để có thể trở về. Xin hãy chờ em trở về.
- Nếu có thể....đừng quay về. Cả hai chúng ta.........
- Vậy sao?
Rim có chút buồn, cô buông người đứng trước mặt mình ra. Đôi mắt sâu thăm thẳm đầy vẻ vô hồn, gương mặt lạnh lùng không cảm xúc, các vết thương chỉ khiến Rim càng trở lên thật không thể rời mắt. Cô bây giờ nhìn thật giống một con búp bê đích thực, một con búp bê chết chóc với một nụ cười mỉm thật đáng sợ. Người con trai đứng trước mặt cô mỉm cười đưa tay lên chạm vào má Rim và rồi cậu ta cúi xuống hôn lên đôi môi căng mọng tự nhiên đó. Chỉ một nụ hôn nhẹ nhàng cậu ta buông cô nàng búp bê ra.
- Đừng có bộc lộ cảm xúc, nếu cần hãy giết chết nó đi. Cô là Dolly Kill, là một con búp bê giết người. Hãy quay trở về là Dolly Zero bất khả chiến bại của những năm tháng xưa. Tạm biệt.
Nói rồi người đó quay đầu bước đi không lấy một cái nhìn lại. Rim vẫn đứng đó, một thân lolita hắc ám, tay phải cầm wagasa, tay trái buông thõng, đôi mắt vô hồn, nụ cười không hề tắt, nét mặt lạnh lùng. Mưa cứ rơi và một con búp bê giết người đích thực đã quay trở lại.
- Dolly Zero....Dolly Kill sao? Chỉ cần anh muốn.........
Rim quay người, cô nặng bước về một cái quán gần đó. Từ đầu con hẻm nhỏ, ngồi trong chiếc BMW, gương mặt hắn trở nên tối sầm lại, hai bàn tay nắm chặt khiến đường gân xanh nổi lên. Lin lái xe ngồi đằng trước cũng cảm nhận được sát khí của hắn. Rim đã khiến hắn nổi điên lên rồi.
- Baron...sẽ làm theo lịch trình chứ?
- Về biệt thự.
Nam tước Baron ra lệnh, Lin nhanh chóng lái xe tới biệt thự của họ. Cả hai đều nhận ra người con trai ban nãy là người luôn đi cùng phu nhân Williams, việc này xem ra càng ngày càng nghiêm trọng đây. Rim vẫn còn liên lạc với phu nhân Williams sao?
- Cô bé muốn ăn gì sao?
- Hủ tiếu.
Rim lạnh nhạt trả lời, cô cụp ô lại dựng ngay bên cạnh. Chủ quán chuẩn bị rồi đặt trước mặt Rim một tô hủ tiếu. Làm việc buôn bán ở đây đã lâu nhưng ông ta chưa bao giờ thấy một người lại rất xinh đẹp, nhìn như một con búp bê kiêu sa đậm chất quý tộc phương tây.
- Cô bé không phải người ở đây?
Rim chỉ gật đầu không nói gì cả, ông chủ quán đó nhìn khắp bên ngoài rồi lại nhìn Rim.
- Vậy cô chắc từ phương tây qua?
- Ừm.
- Cô có nghe chuyện này chưa cô bé?
Ông chủ quán tỏ vẻ bí mật, Rim ngước nhìn ông ta chờ đợi câu trả lời.
- Nghe nói Ngũ lầu sắp tới tiếp đón một đoàn ông trùm nổi tiếng trong giới hắc đạo về việc phân chia lại thị trường Châu Phi.
- Phân chia thị trường Châu Phi?
Rim nhíu mày. Châu Phi chẳng phải từ trước tới giờ vẫn luôn ổn định hay sao? Nghe đâu người nắm quyền chủ yếu ở đó là hắc bang D.C hay sao? Chính vì cái bang này mà cô bị nhầm lẫn là người của họ vì D.C viết tắt của Dolly Capital.
- Chắc cô bé chưa biết gì cả. D.C mấy tháng trước xảy ra vụ tranh chấp nội bộ. Các bang phái khác lần lượt nhân cơ hội đến đó chiếm lĩnh vì cô cũng biết ở Châu Phi là cái mỏ kim cương lớn cũng như một vài thứ khác mà chẳng phải người như tôi biết được.
- Và.....
- Ừm, các hắc bang trong giới hắc đạo có vài lão đại đã giúp đỡ. Chính vì thế họ gặp mặt để phân chia lại quyền lợi của mình. Hình như cô bé cũng rất quan tâm tới vấn đề này.
- Không có gì.
Rim ngồi đó suy ngẫm một mình. Phân chia lại thị trường Châu Phi sao? Cái đó chẳng ảnh hưởng gì tới cô cho lắm nhưng vì ở đó có một vài thứ Rim cần ra mặt giải quyết. Nếu như DC không nắm quyền nữa, khu địa phận đó lại bị hắc bang khác nắm giữ chẳng phải là cô sẽ khó mà đi lại hay sao? Đúng rồi, hắc bang, nếu là vậy thì lão già Trần Sinh đó chắc chắn cũng có mặt, đảm bảo tên Baron không thể bỏ qua miếng mồi béo bở này được. Rim đứng dậy, cô trả tiền rồi rời khỏi đây nhanh chóng. Không thể chậm dãi được. Phải chắc chắn vùng lãnh địa đó nằm trong tay Baron hoặc ít nhất là D.C vẫn giữ lấy nó thì cô mới có thể dễ dàng đi lại thực hiện vụ thỏa thuận từ vài năm trước.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...