Bùi Tổng Hôm Nay Cũng Không Phá Sản


Nhưng chuyện "lệnh ra là phải theo" trong dự đoán đã không xảy ra, tất cả mọi người, bao gồm cả bảo vệ đều nhìn về phía tay phải của anh ta.

Anh ta cũng quay đầu theo.

Sau đó liền đối diện với khuôn mặt tươi cười của Bùi Nhiên.

"Sao cậu.

.

".

Giang Hán giật mình, muốn hỏi sao Bùi Nhiên lại ăn mặc như vậy?
Hoàn toàn không phải phong cách thường ngày, đến nỗi anh ta nhất thời không nhận ra người bạn của mình.

"Sao tôi thế nào?"
Bùi Nhiên nhướng mày, chờ anh ta nói tiếp.


Giang Hán lập tức cười, đưa tay ra câu vai Bùi Nhiên, hoàn toàn là dáng vẻ anh em tốt.

"Sao cậu! hôm nay lại mặc đẹp thế? Tối nay có hẹn à?"
Trong lúc nói chuyện, sự chú ý của Giang Hán đều đổ dồn vào mặt Bùi Nhiên.

Vừa khéo, Bùi Nhiên cũng đang đánh giá anh ta.

Trong cốt truyện của tiểu thuyết gốc, Giang Hán có thể được coi là "quý nhân" của nguyên chủ, bởi vì một câu nói vô tình của anh ta, tờ vé số mà nguyên chủ tiện tay mua đã trúng 8 triệu, từ đó cuộc đời rẽ sang một hướng khác.

Mà Giang Hán cũng là người đặc biệt nghĩa khí, sau khi nguyên chủ trúng thưởng, đã đề nghị chia đôi số tiền thưởng.

Nhưng Giang Hán thế nào cũng không đồng ý.

Luôn nói rằng mình chỉ thuận miệng nói vậy, bản thân cũng không tin dãy số này, nếu không thì tại sao anh ta không tự mua cho rồi, nói cho cùng vẫn là Bùi Nhiên có số mệnh này.

Nguyên chủ càng cảm thấy người bạn này là bạn thật sự, quan hệ giữa hai người cũng trở nên tốt hơn.

Về cơ bản, thực sự là thân như một nhà.


Sau khi nguyên chủ thành lập công ty, người bạn tốt nhất này đương nhiên cũng thuận lý thành chương trở thành phó tổng của công ty.

Dưới một người, trên vạn người.

Mặc dù câu nói này có hơi khoa trương, nhưng tình hình thực tế đúng là như vậy.

Trong công ty này, ai cũng biết Giang Hán là ông chủ thứ hai.

Lúc này, ánh mắt của hai người chạm nhau, Giang Hán sửng sốt một chút.

Trong mắt thoáng hiện lên một tia nghi hoặc.

Người anh em chí cốt này của anh ta, dường như có chút khác biệt so với bình thường.

Nhưng cụ thể khác ở đâu thì anh ta lại không nói nên lời.

Giang Hán đưa tay ra định khoác vai Bùi Nhiên, nhưng lại có chút ngượng ngùng.

Bùi Nhiên nói: "Hẹn hò thì không có, nhưng có một chuyện, cậu cũng đã đến rồi, vừa hay giao cho cậu xử lý".

Một bên, Chu Quách Nhậm và Biểu Thu chờ đợi với tâm trạng thấp thỏm, lập tức nhìn Giang Hán với vẻ đầy mong đợi.




Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận