Bùi Tổng Hôm Nay Cũng Không Phá Sản


Nhưng may là nhiều năm làm nhân viên văn phòng đã giúp anh có thể giữ được vẻ ngoài bình tĩnh dù trong lòng có sóng to gió lớn đến đâu.

Bùi Nhiên: "Tôi nói, ông bị đuổi việc rồi, ngày nào cũng đến công ty quấy rối các nhân viên nữ của các phòng ban, đối với công ty mà nói, chỉ có hại chứ không có lợi, theo thống kê không đầy đủ của tôi, các dự án trong công ty bị ông phá hỏng không dưới mười cái, vậy nên, tôi còn cần phải nói nhiều nữa không?"
Đây đã không còn là không nể mặt nữa rồi, Bùi Vũ Tài cảm thấy lúc này mình chẳng khác gì bị lột sạch quần áo.

Ngay cả màu sắc và hoa văn của quần lót cũng bị người ta nhìn thấu.

Ông ta còn làm người thế nào được nữa!
Bùi Vũ Tài nhịn đến cùng, cuối cùng gào lên với Bùi Nhiên: "Tao là bố mày!"
Bình tĩnh như thường lệ, Bùi Nhiên nói: "Đừng có gào lên, tôi chỉ sa thải chức vụ trong công ty của ông thôi, chứ không sa thải thân phận là bố của tôi".


Tiếng cười chế giễu bên cạnh càng lớn hơn.

Lúc này, ngay cả Bùi Vũ Tài có mặt dày như sắt cũng không chịu nổi nữa.

"Bùi Nhiên, đi theo bố, chúng ta đến văn phòng nói chuyện".

Chuyện xấu trong nhà không thể để người ngoài biết được.

Nếu không phải liên quan đến ba mươi triệu, Bùi Nhiên cảm thấy dù thế nào cũng có thể nể mặt bố của nguyên chủ một chút, đến nơi không có người ngoài để nói chuyện tử tế.

Nhưng mà, chuyện này thật sự không được, không có gì để nói cả.


Hơn nữa, anh không chỉ sa thải Bùi Vũ Tài, mà còn phải để mọi người biết rằng ông ta đã bị sa thải, không thể tiếp tục quyết định bất cứ chuyện gì trong công ty nữa.

Bùi Nhiên khẽ vẫy tay, bảo vệ đã được gọi đến chờ lệnh lập tức hành động.

"Bố, làm việc ở công ty còn làm chậm trễ thời gian vui chơi của bố, hay là nghỉ việc luôn để được tự do, cả ngày 24 giờ đều do bố tự quyết định".

Không đợi Bùi Vũ Tài nói thêm gì về tình cảm cha con, ông ta liều mạng ăn vạ không chịu đi, bảo vệ theo ý của Bùi Nhiên, trực tiếp khiêng Bùi Vũ Tài ra khỏi công ty.

Ném ra ngoài.

Nhóm công ty lập tức nổ tung, tin tức truyền đi khắp nơi, chỉ trong vài phút ngắn ngủi, tất cả mọi người đều biết ông chủ đã sa thải bố của mình.

[Không phải chứ, hôm nay ông chủ của chúng ta ăn nhầm bả à? Thật sự dám sa thải luôn Thái thượng hoàng?]
[Có lẽ là do bánh sinh nhật hôm qua hết hạn?]


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận