Bùi Tổng Hôm Nay Cũng Không Phá Sản


Đều không phải nam phụ, thậm chí còn không có cả tuyến tình cảm với nữ chính, anh chỉ là một viên đá nhỏ trên con đường tình yêu của nam nữ chính, thậm chí còn không được coi là vật cản chân, tác dụng chính là làm nổi bật khí chất bá đạo thực sự của nam chính "Trời lạnh Bùi phá".

Rõ ràng là chủ cũ không thể chấp nhận được hiện thực này, sau khi biết được số phận của mình, anh ta đã biến mất một cách lặng lẽ như vậy.

Tiếp theo, chính là tên xui xẻo trùng tên Bùi Nhiên này của anh tiếp quản tất cả.

"Bùi Nhiên", hai người đàn ông thật thảm hại.

Trong vài phút đối mặt với chính mình trong gương, lòng Bùi Nhiên rối bời.

Mặc dù anh đã đối mặt với cuộc đời đầy máu chó không thể phàn nàn của mình ngay từ khi sinh ra.

Nhưng, đều không bằng cảm xúc như chó cắn trong vài phút này.

Cơ thể đã chết.

Nhà ở thế giới khác.


Phải tiếp tục ở lại đây với thân phận mới, nhưng lại sắp phá sản.

Đây không phải là xuyên không, đây là chơi chết người ta.

Lý do duy nhất khiến Bùi Nhiên không đập đầu vào vòi nước rửa tay trong nhà vệ sinh này ngay lập tức, chỉ vì số tiền gửi trong tài khoản của chủ cũ.

Ba mươi triệu!
Không tính các loại tài sản, chỉ tính số dư trong tài khoản.

Bùi Nhiên nhắm mắt rồi mở mắt, chết đi và thay thế, tiền gửi đã tăng gấp mười lần.

Đây có thể là con số mà anh làm công ăn lương cả đời cũng không kiếm được.

Yêu cầu anh tùy cơ ứng biến cũng không phải không được.

Dù sao anh cũng không bận tâm chuyện về nhà hay không, mấy người được gọi là người nhà kia, không có còn hơn có, vừa hay cắt đứt quan hệ vật lý.


Nhưng, mới ba tháng, thậm chí còn chưa đầy trăm ngày.

Anh sắp mất chúng rồi, bảo anh làm sao chấp nhận được.

Bùi Nhiên ôm ngực, cảm thấy mình cần một chút thuốc cứu tim nhanh.

Ai đến cứu anh, không, cứu tiền của anh.

"Chuyện gì to tát, kêu cứu cái gì, sẽ không có ai đến cứu cậu đâu".

Một giọng nam hơi quen thuộc vang lên bên ngoài nhà vệ sinh.

Mỗi một câu đều chính xác giẫm lên điểm đau của Bùi Nhiên lúc này, tuy nhiên vẫn chưa kết thúc.

"Cậu đừng nghiêm túc như vậy chứ, mọi người đều là đồng nghiệp, tiếp xúc nhiều hơn, hiểu nhau hơn, đối với việc sau này mọi người cùng làm việc, đều có lợi, cậu nói có đúng không?"
Bùi Nhiên buông tay đang ôm ngực xuống, cả người trong nháy mắt như thanh kiếm sắc bén dựng thẳng lên.

Ánh mắt lạnh lùng.




Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận