Điện thoại đồng loạt thông báo tới, mọi người cùng mở điện thoại ra xem, Minh Tuệ nói- Là thông báo từ page của khu mình, mọi người cũng theo dõi trang đó saoĐan Linh đột nhiên nói lớn- Uầy, ,mọi người tải được chưa, mau đọc đi, không phải mình nhìn nhầm chứ, là bọn họ mà [......]Trên page có đăng vài đoạn vid và thông tin về nhóm thanh niên ngổ ngáo trong khu bị cảnh sát bắt vào hôm nay, mọi người đều ngạc nhiên vì nhóm thanh niên trên đó chính là nhóm người của Nhung đã đụng độ với nhóm của Hạ Ân lần trước.Tử Ninh cười vui vẻ rồi nói- Page này lên tin cũng chậm thật đó...Minh Tuệ thắc mắc- Chậm cái gì cơ, cậu biết trước chuyện này à?Tử Ninh liền chối bay- Đâu có, mình nghe loáng thoáng thôi, mà không ngờ cảnh sát lại bắt được chúng, có nhiều tội lắm nhỉ, trộm cắp, hành hung, chắc khó kiếm bằng chứng lắmLưu Vũ quay sang hỏi Đan Linh- Không phải họ từng học cùng trường với cậu sao, không phải tuổi vị thành niên à- Không đâu, đều hơn tuổi chúng ta mà, trong đó còn đầy đứa bị lưu ban, giờ chắc cũng đủ tuổi đi tù rồi, đáng lắm!Tử Ninh nhìn cô cười- Cậu lại mạnh miệng rồi đấy, hả dạ lắm đúng không?- Dĩ nhiên rồi, mình còn nghĩ cách để trả thù họ vì dám làm Ân tỷ bị thương, đúng là may mắn màHạ Ân cứ ngồi trầm ngâm xem đi xem lại một đoạn clip ở trên page.
Lưu Vũ liền hỏi- Có gì không ổn sao?- Mọi người nhìn trong clip này xem, người bị bọn kia hội đồng trông có quen không?Mọi người đều xem lại vid, nhưng vì góc quay là ở đằng sau nên không thể nhìn rõ mặt người bị đánh.
Mọi người đều lắc đầu không biết, Hạ Ân càng nhìn càng kỳ lạ, cô đứng dậy vội rời đi.
Mọi người đều ngạc nhiên nhìn theo [...]Lâm Vũ đang đứng chờ xe buýt ở trạm,đang bước lên xe thì Hạ Ân từ đâu chạy tới kéo anh anh lại làm Lâm Vũ giật mình- Hạ..
Ân...Hạ Ân nhìn anh lo lắng, rồi kéo chiếc cặp trên vai anh kiểm tra, cô nhìn ra chiếc cặp đen ấy rất giống chiếc cặp ở trên đoạn vid- Đúng là nó rồi, là cậu phải không? người trên vid đó- Ừm..
vid gì cơHạ Ân nhìn anh nghi hoặc- Vậy là đúng rồi, nói điêu là chết đấy, có phải cậu bị đám người lần trước đánh không?- Hm...!cậu xem rồi à, sao lại nhận ra mình vậy?- Này, cậu muốn chết sao, bị đánh lúc nào sao không gọi cho mình, cái đám chết tiệt đó, dám động đến người của mình không thể nhịn nổi màHạ Ân giận dữ quay đầu bỏ đi..
Lâm Vũ vội kéo tay cô lại, mặt hai người sát lại gần nhau- Mình cũng không nhịn nổi mất, lúc cậu tức giận nhìn đáng yêu thật đó...Hạ Ân đứng hình, mặt đỏ bừng bừng...- Cậu...!làm gì vậy...?Cô vội đẩy anh ra ngại ngùng, Lâm Vũ liền nói- Mình biết cậu định làm gì, nhưng bọn họ đang ở trên đồn viết tường trình rồi nên điều đó không quan trọng đâu, quan trọng là khi nãy cậu vừa nóingười của cậu sao?- Ừm...thì.., giờ cậu là đệ tử của mình mà, dĩ nhiên là mình phải có trách nhiệm bảo vệ cậu rồi, mà không sao chứ, vết thương trên mặt cậu,...Hạ Ân lo lắng nhìn vào vết thương trên mặt Lâm Vũ, anh liền mếu máo ôm mặt- Đau lắm luôn đấy...!như đi phẫu thuật ý,...Hạ Ân lấy trong cặp ra một hộp băng cá nhân, cẩn thận dán lên cho anh, Lâm Vũ động lòng rồi, ngơ người nhìn cô- Thật là, sao chúng lại chặn đánh cậu vậy không biết? [...].
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...